CHAP 42: CÔ GÁI KHÁC
Đi Sing về mấy ngày thỉ Vy theo cô Thanh ra Nha Trang để ăn giỗ rồi làm mấy việc ở ngoài đó, trước khi đi em dặn dò mình đủ thứ rồi nhung nhớ các kiểu, em bảo ngày nào cũng phải gọi điện cho em hết với skype nữa. Em đi tới 3 tuần hơn lận nên trong thời gian ko gặp em tự nhiên mình thấy trống vắng, thiếu thiếu gì đó mặc dù ngày nào cũng nói chuyện rồi xem qua wc nữa, và mọi chuyện bắt đầu từ cái sự nhớ hơi gái của mình.
Chiều 16/5 mình chạy từ nhà bạn về nhà để lấy nón tại mình chở thằng bạn từ trường ra luôn mà nó thì đi xe buýt nên làm gì có nón. Chạy vô bãi giữ xe vừa ngồi xuống thay cho ông anh tầm 10 phút để ông đi mua đồ ăn thì thấy một con nhỏ đi từ cái spa đối diện qua lấy xe mà con rsx của ẻm nằm tuồt ở hàng trong ẻm đứng ngoài nhìn ngu ngơ luôn. Mình liếc qua xem mặt tí thì nhớ ẻm hay đi ở cái spa này, mình có hay vô cái spa đó ngồi tán dóc với mấy con nhân viên ở trỏng nên cũng nhớ được mớ khách hay vào. Thương tình nhìn ẻm cũng xinh xắn nên mình lại dắt dùm em cái xe.
Mình: em lấy xe nào.
Ẻm: chiếc trắng trắng ở trỏng đó anh.
Mình: đợi chút lát cha kia lấy cho em.
Ẻm: …
Mình: đứng lùi qua bên đi để anh đẩy mấy chiếc này.
Dắt 2 chiếc SH, 1 con AB với chiếc wave mới có chỗ mà dắt xe ẻm ra. Wave rsx gì mà nặng vậy trời nhớ cũng bình thường mà, nhìn xuống thì thấy xẹp bánh sau cmnr, éo hiểu sao xẹp được hay vãi làm dắt mệt như chó.
Mình: xe xẹp bánh rồi em ơi.
Ẻm: đâu anh.
Mình: bánh sau nè.
Ẻm: ây gần đây có chỗ nào vá ko anh?
Mình: có mà phải chạy ra tới đầu đường.
Thấy ẻm có vẻ nóng ruột rồi tự nhiên thất thỉu lại dắt chiếc xe chắc là đang có việc gì rồi, mình tranh thủ chuyện này hỏi tí thông tin luôn.
Mình: ủa em đang gấp hả?
Ẻm: ùm anh em có hẹn với bạn.
Mình: rồi vầy đi giờ mới 4 giờ kém anh chở em qua bạn còn xe thì để đây em về rồi vá ok ko ???
Ẻm: ùm ờ cũng được anh.
Mình: lấy nón đi rồi chỉ chỗ.
…………………………………….
Mình: người lạ chở đi vậy ko sợ bắt cóc à.
Ẻm: nhìn anh ất ơ vầy bắt cóc ai.
Mình: thế thì goodbye xe em từ đây nha.
Ẻm: em đùa hìhì.
Mình: mà bạn trai đâu sao ko kêu qua rước.
Ẻm: em còn FA anh ơi bạn trai gì.
Mình: cái spa ấy ngày nào cũng thấy chàng chở nàng vào hết chớ ít thấy ai đi lẻ như em.
Ẻm: à đây nè anh.
Mình: à đưa anh sđt có gì rước anh gọi.
Ẻm: nè anh.
Mình: à thôi em lưu của anh đi chứ nhiều khi anh quên. – em đưa đt cho mình lưu số cơ mà mình lưu số phụ trong con lumia chứ ko lưu số chính ẻm xài ip6 đấy cũng ko phải dạng vừa đâu.
Ẻm: rồi ok lát em gọi.
Mình: có gì sớm sớm rồi quay lại chứ trời tối người ta nghỉ.
Ẻm: ok anh.
Rồi ẻm vẫy tay chào mình đi vô nhà bạn ẻm, nhìn cái nhà thấy cũng thuộc loại giàu sang đấy chứ. Khoảng 5 rưỡi ẻm gọi mình.
Mình: alô ai vậy.
Ẻm: em nãy đi nhờ anh nè.
Mình: rồi qua chớ gì?
Ẻm: ùm anh.
Nói rồi mình phóng qua ẻm, trong đầu đang tính đong đưa với nhỏ chơi cho vui, cho đỡ chán thôi, có gì nhân cơ hội này set vài kèo ăn uống gì đấy. Qua chở ẻm về rồi ẻm dắt bộ ra còn mình thì đi luôn mà thấy ẻm đẩy cũng tội nên mình kêu ẻm ngồi lên xe rồi mình chạy đẩy từ phía sau. Tới chỗ vá xe mình chào rồi đi ẻm éo thèm cảm ơn luôn ghét vồn.
Tối ấy đang chơi net với tụi bạn, đang combat rồng thì có tin nhắn tới, mình thì mất lo game nên để đó hết ván mở ra xem thì là ẻm.
Ẻm: cảm ơn anh nha ^^.
Mình: thấy im ru tưởng quên.
Ẻm: làm gì có anh .
Mình: sao trả công thế nào đây.
Ẻm: trả sao anh?
Mình: trời còn hỏi ngược lại anh.
Ẻm: em đâu biết anh thích gì đâu.
Mình: à tối mai em rảnh ko?
Ẻm: rảnh anh.
Mình: vậy mai đi cafe đi.
Ẻm: anh trả hả hihi.
Mình: đã trả công mà còn kêu anh trả ngon thế.
Ẻm: hihi đùa tí.
Mình: thế mai em tự đi hay sao.
Ẻm: tự đi mà anh chở cũng được ^^.
Mình: ờ vậy nhắn địa chỉ đi rồi mai anh qua chở.
Ẻm: ok anh.
Mình: á quên em tên gì để anh gọi cho dễ.
Ẻm: em là Phương Anh.
Mình: ờ anh là A nhá.
Ẻm: ùm hihi.
Mình: thôi em chơi gì chơi đi giờ anh đang bận rồi mai lo chuẩn bị sớm đi.
Ẻm: ok bye anh.
Thế là xong 1 cái hẹn cafe để trò chuyện với ẻm. Hôm sau 7h thì mình chở ẻm ra cafe, lúc mình sang thì ẻm xong xuôi hết rồi chỉ việc đi thôi, cái này mình chịu. Mình chở ẻm ra OpenT ở Lý Tự Trọng gần Starbuck ấy. Lúc đầu ẻm có hơi ngại nhưng dần dà vào chuyện thì nói nhiều hơn hẳn.
Mình: em học đâu vậy.
Ẻm: bên abc xyz đó anh.
Mình: ờ anh học ở xyz abc (là trường khác chứ ko phải trường mình).
Ẻm: ghê vậy.
Mình: ghê gì trước thi kéo điểm thôi.
Ẻm: à mà anh bao nhiêu thế thấy gọi anh em tỉnh queo.
Mình: thì em nói trước đi.
Ẻm: 96 anh hihi.
Mình: ở thế gọi = anh đúng rồi.
Ẻm: chứ anh nhiêu.
Mình: em tháng mấy.
Ẻm: 12 anh.
Mình: anh phải rồi, anh tháng 11 =)).
Mình: mà hôm qua ko sợ anh chở đi chỗ khác à.
Ẻm: tại em gấp với thấy anh ngồi ở bàn nên nghĩ cũng ko sao.
Mình: ông kia đi mua đồ ăn nhờ anh coi xe giùm tí thôi.
Ẻm: ủa vậy hả?
Mình: chứ em nghĩ mặt anh làm culi hả?
Ẻm: đâu có haha.
Mình: mà hên cho em là gặp anh đấy ko là thằng khác nó chở vô hotel rồi.
Ẻm: điêu.
Mình: thiệt nhìn anh vậy chứ hiền lành lắm hềhề.
Ẻm: ôi cười đểu kìa.
…………………………………………………
Xong mình chở em đi về, mới gặp mà ẻm ôm mình như thật mặc dù là ôm eo hờ thôi nhưng mà cũng bạo vãi. Ẻm nói chuyện cũng vui, có cá tính, thích hợp làm bạn tán gẫu nhưng mà tự nhiên ma xui quỉ khiến thế nào ấy trong đầu minh lóe lên suy nghĩ sẽ đưa P.A vào nhà nghỉ …
__________________