Bạn thân – số 20 – Phần 38 – Botruyen

Bạn thân – số 20 - Phần 38

CHAP 37: HAPPY NOT HAPPY ENDING

Đợt lễ 30/4 mình và em được nghỉ tới 1 tuần lận tính luôn thứ 6 7 cn ko đi học nữa thì là 10 ngày nên mình tranh thủ dịp này đưa em đi chơi đó đây và ra mắt với gia đình luôn. Chiều tối thứ 6 mình chạy qua nhà em.

Mình: Vy ơi.
Vy: dạ.
Mình: lát nữa qua nhà anh chơi ko?
Vy: lát nữa luôn hả anh?
Mình: ừa.
Vy: mà chi dạ?
Mình: thì để anh giới thiệu ba má nữa.
Vy: nhưng mà …
Mình: ngại gì nữa má anh cũng biết em rồi mà, lần này để ra mắt luôn.
Vy: em ngại …
Mình: nghe nè trước thì ai cũng chỉ biết em là bạn anh thôi còn giờ em là người yêu anh rồi phải cho rõ ràng chớ.
Vy: dạ hìhì.
Mình: dạo này ngoan rứa.
Vy: em lúc nào chả ngoan có anh toàn chê em thôi. – em nhõng nhẽo với mình.

Rồi mình đợi em tắm rồi sửa soạn, mình bảo em trang điểm nhẹ thôi tại nhà mình ko thích màu mè hoa lá hẹ. Em mặc đơn giản lắm quần đen với áo sơ mi caro trắng sọc đen nhưng chỉ vậy thôi cũng đã thấy em xinh lắm rồi.

Vy: anh nhìn gì ghê vậy?
Mình: đâu gì tại thấy em đẹp thôi.
Vy: vậy trước đây xấu chớ gì.
Mình: em lúc nào mà ko đẹp chứ hềhề.
Vy: xớ … anh chỉ nịnh em.
Vy: ủa sao anh đi xe này.
Mình: mới mua.
Vy: mua chi tốn tiền xe kia chạy tốt mà.
Mình: lớn rồi đổi tí.
Vy: đổi tí đó sang ghê.
Mình: mà tiền này anh làm để dành mua ấy chứ đâu có xin má.
Vy: thì biết thế mà đâu nhất thiết phải mua xe mới đâu phí ghê.
Mình: em hông thích ngồi xe xin hả?
Vy: xe xịn thì em sẽ ngồi 4 bánh chứ ko như vầy đâu, xe bự đẩy mệt, mắc nhiều tiền lỡ xước gì thì tốn kém lắm đi xe nhỏ gọn đi cho khỏe.
Mình: rồi rồi hở tí là nhăn nhó.
Vy: chả nhăn.
Mình chở em sang nhà mình, có cả ba và má ở nhà luôn. Mình mở cửa vào trước rồi em theo sau, em cũng lễ phép chào liền.
Vy: dạ con chào 2 bác.
Mình: ba má nè đây là Gia Vy người yêu của con. – mình nói tỉnh bơ như xin tiền đi chơi vậy.
Má: ờ Vy hả vào đây ngồi con.
Vy: dạ
Mình: giờ con có người yêu rồi nhá má đừng có hỏi là sao ko dắt về nữa nha giờ có rồi đấy hờhờ.
Vy: im để má nói chuyện.

Mình đi vào trong uống nước, đi ngang ba mình nằm trên võng thì mình chọc ba tí xíu ba cười cười. Đi đái xong ra ngồi mở máy lên facebook xem clip các thứ tranh thủ hóng xem má và em nói gì.

Má: hôm bữa con có qua đây phải ko?
Em: dạ.
Má: lúc đó là con với nó yêu chưa.
Em: dạ chưa tụi con mới yêu nhau gần tháng này thôi bác.
Má: lúc đi học nó vẫn có bồ phải ko con?
Em: dạ có. – mặt em đỏ đỏ nhìn ngộ lắm.
Má: thế mà cô bảo thằng A có bồ ko nó cứ chối.
Mình: chời chời ko có thì con nói ko có má cứ bắt.
Em: dạ có A có kể con nghe hết.
Má: thấy chưa con chỉ được có mỗi cái nói láo.
Em: thì nói chuyện chơi chơi thôi chứ yêu đương gì.
Má: thôi để im má nói chuyện.

Rồi mình đeo phone vào nghe nhạc đánh liên minh nên ko nghe 2 người nói gì nữa mà lúc sau thấy em có vẻ bớt ngại, cười cười lại ko biết là đang nói gì lâu lâu thấy em quay sang nhìn mình chắc là nói xấu mình rồi. Đánh gần xong ván liên minh thì em lấy ghê lại ngồi kế mình cười cười còn ba mình thì liếc đểu mình xong đi vô trong.

Mình: nãy em với má nói gì vui vậy?
Em: có gì đâu ba má anh hỏi vài thứ thôi mà.
Mình: kể anh nghe coi.
Em: thì bác bảo em là yêu nhưng đừng quá trớn em với anh còn trẻ chưa thể xử lí hay gánh vác được hết đâu.
Mình: thế đứa nào cứ hùng hục đòi anh đáp ứng hoài thế.
Em: nói suốt kì quá à.
Mình: đúng mà.
Em: tại em thèm chứ bộ em cũng là người mà hìhì.
Em: má anh bảo anh ham chơi lắm nói em là thuyết phục anh bớt chơi đi.
Mình: thì anh có chơi gì nhiều nữa đâu game gung gì 1 ngày chơi có tí.
Em: ừa má anh lo cho tương lai anh lắm á.
Mình: anh biết mà, haiz vừa học vừa làm vừa làm tình mệt kinh khủng.
Em: thôi đừng có nhắc em ngại. – em cúi đầu vào vai mình nguây nguẩy.
Mình: thôi giờ đi chơi ko?
Em: ko ở lại ăn hả anh?
Mình: ra ngoài ăn anh nói má rồi.
Em: dạ.

Rồi em chạy vô bếp chào phát rồi mình chở em ra ngoài sài gòn, ban ngày thì nắng nóng như điên còn về đêm thì mát rười rượi, chạy xe ngoài đường mà em ôm chặt mình đã lắm. Mình chở em đến cầu ánh sao, cũng 2 năm rồi mình và em mới trở lại đây chỉ khác là khi ấy em và mình là bạn thân nhưng mà nhìn 2 đứa thì như đang yêu nhau vậy.

Vy: sao lại tới đây anh?
Mình: đoán xem.
Vy: hồi trước mình có tới đây rồi nè.
Mình: ừa hồi lớp 11 anh với em có lên đây cơ mà anh cũng ko biết sao em lại muốn ra đây.
Vy: chỗ này toàn là cặp với cặp ko à, lúc đó em thích anh nên muốn ra đây, em muốn 1 lần đứng trên cầu này với người mình thích.
Mình: hờ lúc đó thì anh chả biết là em thích anh.
Vy: anh có để ý gì tới em đâu mà biết. – em nói kiểu giận dỗi.
Mình: anh cũng có thắc mắc là sao em hun má anh nè rồi còn kêu anh ôm nữa, thấy em tự nhiên quá nên anh nghĩ là do thân nên mới vậy.
Vy: em thích anh em mới ôm mới hun anh đó ko thì chẳng có chuyện đó đâu mơ đi.
Mình: hềhề
Vy: anh biết ko?
Mình: hở?
Vy: cứ mỗi lần đi với anh là mỗi lần em lại thổn thức đó, em thể hiện đủ thứ để anh biết là em thích anh thế mà anh cứ trơ ra đấy, mỗi lần vậy em buồn lắm.
Mình: hmm.
Vy: đứng bên cạnh người mình yêu mà ko được đáp lại như ý mình nó khó chịu lắm.
Mình: thế sao những lúc ấy em ko nói em thích anh hay yêu anh gì đó.
Vy: anh có nói với em là anh ko thích bạn thân ko muốn quen bạn thân nên em sợ nói ra rồi anh sẽ lạnh nhạt với em, em sợ mất anh lắm nên …
Mình: thì giờ anh với em chính thức là 1 cặp rồi đây.
Vy: dạ hìhì.
Mình cầm tay em lên áp vào má mình rồi mình hun nhẹ lên mu bàn tay em, nhìn em cười mãn nguyện lắm, thề luôn em cười là đẹp nhất đối với mình.
Mình: anh yêu em.
Vy: hì em cũng vậy.
Mình: em thích như vầy ko?
Vy: dạ sao anh?
Mình lùi ra sau lưng em vòng 2 tay ra trước ôm gọn lấy eo của em, 2 tay em giữ chặt lấy đôi tay mình như sợ rằng mình sẽ rời đi vậy.
Mình: thích nhé hôm nay em ko phải nhắc.
Vy: dạ hìhì.
Mình: em thích ko?
Vy: dạ em muốn như vầy mãi thôi.
Rồi mình xoay người em lại.
Mình: anh hun em ha.
Vy: sao nay lịch sự dạ. – em ngại rồi nhìn cưng lắm.
Mình: tập trung vào chuyên môn đi.
Vy: dạ.

Rồi mình kéo em vào người mình, mình cúi xuống đặt lên môi em 1 nụ hôn ngọt ngào, mình và em ôm chặt lấy nhau, lưỡi mình và em quấn lấy cảm giác thật đê mê làm sao. Mặc kệ xung quanh mình và em vẫn hôn cứ như là chỉ có mỗi mình và em thôi vậy. Hôn tận 5 phút hơn mình buông em ra em có chút thở gấp mình ôm em vào lòng, rồi em xoay lại mình và em lại tâm sự, nói là tâm sự chứ em nói là nhiều mình chỉ đứng ôm em lắng nghe em nói mà thôi … à và thưởng thức cái mùi thơm từ mái tóc đang bay trong gió của em nữa. Lúc ấy em có nói với mình 1 câu mà mình nhớ mãi tới bây giờ.

* Yêu anh và được anh yêu là hạnh phúc của em.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.