Bạn thân – số 20 – Phần 33 – Botruyen

Bạn thân – số 20 - Phần 33

CHAP 31: BÍ MẬT

Tết năm nay, nhỏ ko về quê vì có sự xuất hiện của 1 người. Hôm đấy mình sang nhỏ chơi thì gặp 1 ông tầm hơn 40 đang nói chuyện với cô Thanh, mình ko biết là ai nhưng thấy cô với ông này nói chuyện cũng có vẻ cởi mở, thoải mái, cũng cười cười với nhau, mình chào rồi lên phòng nhưng có cảm giác ông này sao sao ấy. Lên ngồi đánh liên minh với nhỏ, giờ thì mình hết chửi nhỏ rồi mình nói nhẹ nhàng tình cảm lắm, thiết nghĩ có 1 đứa con gái chịu chơi game với mình là vui rồi dù có dở đi nữa mà mình chửi nó thì cũng éo có hay ho gì. Hôm đấy mình với nhỏ dual rank mình s1 nhỏ s5 lúc đó mình bạch kim 1 còn nhỏ vàng 1 rồi kéo cho lên luôn mà cái nick của nhỏ là mình đánh chứ ai. Mình với nhỏ ad sp mình cầm draven còn nhỏ chơi leona tướng sp tủ của nhỏ luôn còn bên kia là jinx và thresh, team mình có shen azir sejuani nên mình được bảo kê từ A-Z. Mình kêu nhỏ đâm trúng con nào thì stun con đó đầu game ad hay sp gì cũng như nhau mình giết nhanh để lấy lợi thế với cái nội tại, phút 6 mà mình 4-0 rồi coi như cái bot nó nát từ đấy luôn. Hết trận nhỏ lên bạch kim 5 còn mình thì 86dng rồi, thì cô Thanh lên kêu nhỏ xuống.

Nhỏ xuống làm gì đó rồi đi lên phòng lại, thấy mặt nhỏ có vẻ buồn buồn.

Mình: sao bí xị mạy.
Vy: gì đâu đi ra ngoài hóng gió đi.
Mình: đi đâu?
Vy: đâu cũng được mày muốn đi đâu thì đi.
Mình: vậy tao chở mày bán sang tq nha. =))
Vy: mày dám hìhì.
Mình: thay đồ đi.

Rồi mình ra ngoài chờ nhỏ, nhỏ đi xuống thì mình phải mất 5 giây để có thể tỉnh trở lại, nhỏ mặc cái đầm suông màu trắng nhìn thon gọn khúc nào ra khúc nấy, cột tóc màu trắng nữa mà ko cột sát lên và cứ để nửa vời nhìn như nó bị tuột xuống lúc sau khi ngủ dậy ấy rồi nhỏ chơi luôn đôi giày trắng cơ mà ko mang guốc mà là cái đôi gì ấy giây nhợ đan qua từa lưa. Nói chung nhìn nhỏ xinh lắm.

Mình: hôm này mình đẹp đó.
Vy: lại chả đẹp.
Mình: à khen riết bắt đầu chảnh ha con.
Vy: tao đẹp tao có quyền chảnh, plè plè.
Mình: bởi vậy ế tới già đi.
Vy: độc thân mới quyến rũ biết chưa hở.
Mình: chắc quyến rũ.

Cái đầm của nhỏ ngắn nên phải ngồi 1 bên và 1 tay ôm mình. Chở nhỏ đi ra đại lộ Võ Văn Kiệt chạy thẳng tới quận 8 luôn rồi vòng lại công nhân mình rảnh xăng thiệt. Suốt đường đi thì nhỏ ko nói gì nhiều chỉ ôm mình thôi, 1 tay nhỏ ôm mình có thể nói là cũng chặt còn tay kia thì nhỏ chọc chọc bụng mình, hết bụng tới ngực rồi tới lỗ tay nói chung là nhỏ nghịch đủ thứ trừ 1 thứ thôi. Mình chạy thẳng 1 mạch ra hầm thủ thiêm, mình kéo tới 80 luôn vì lúc đó vắng xe, nhỏ la mình quá trời.

Vy: chạy chậm thôi.
Mình: ko sao đâu.
Vy: chậm đi nguy hiểm quá à.
Mình: tao canh hết rồi.
Vy: chậmmmmmmm.

Nhìn nhỏ năn nỉ mà thấy mắc cười lắm nhưng nghĩ lại cũng liều lỡ có gì thì éo biết sao luôn. Ra khỏi hầm thì mình đi bình thường lại cơ mà nhỏ đánh mình.

Mình: đau con này.
Vy: ai kêu mày chạy vậy.
Mình: lâu lâu làm tí.
Vy: lỡ bị gì sao.
Mình: thì thôi giờ có sao đâu.
Vy: trẻ trâu.
Mình: chạy 80 đã vãi.
Vy: trẻ trâu.
Mình: trâu cái lol.
Vy: trẻ trâu hông biết.

Cơ mà vẫn ôm mình chặt chứ thiệt là. Chạy vòng lại nóc hầm, dọc đường vô thì thấy trên lề toàn cặp với cặp, 1 cặp 1 chiếc xe ngồi tâm sự, đá lưỡi các kiểu, mình cho xe lên lê đậu cập vào trong. Nhỏ xuống xe đứng dựa vào mấy thanh chắn, nhìn phía sau thì nhìn nhỏ mê lắm, mình khẽ bước xuống xe lại sau lưng nhỏ và luồn tay ra trước ôm nhỏ vào lòng.

Vy: mày làm gì vậy?
Mình: làm gì là làm gì?
Vy: buông tao ra đi. – nói buông ra mà nhỏ đặt có mỗi 1 tay lên tay mình mà ko có vẻ gì là đẩy ra nữa.
Mình: mỏi tao buông hờhờ.
Mình: trước đây mày cũng tự nhiên lắm mà sao giờ khó chịu rứa.
Vy: chỗ công cộng.
Mình: chắc hồi trước ko công cộng.
Vy: sao mày cứ thích bắt bẻ tao thế.
Mình: vì tao thích !!
Mình: à nè nãy cái ông trong nhà mày là ai vậy?

Nói tới đây nhỏ gỡ nhẹ tay mình ra, mình thì sang đứng kế nhỏ nhưng quay hướng ngược lại.

Vy: là ba tao, ba má tao li di rồi.
Mình: hèn gì tao ko thấy ba mày bao giờ.
Vy: ừa lâu lâu ba tao mới ghé sang thôi, ba má tao li dị từ hồi tao 2 tuổi.
Mình: hiện giờ mày thế nào?
Vy: tao thì ko buồn gì đâu mười mấy năm qua tao cũng quen rồi.
Mình: xạo ke nhìn mặt mày mà ko buồn.
Vy: ờ.
Mình: mà tao thấy ba má mày nói chuyện cũng vui vẻ mà sao ko quay lại được.
Vy: có nhiều thứ mình ko hiểu được đâu, ba má học chung đại học và quen nhau từ đó nhưng năm má tao 20 thì có thai tao nên phải cưới luôn, nhưng mà ba tao vì tập trung quá nhiều vào công việc nên đã bỏ bê má tao rồi má tao chịu ko nổi nữa nên quyết định chia tay rồi một mình nuôi tao tới giờ. – nói tới đây thì nước mắt nhỏ bắt đầu lăn dài trên má.
Mình: từ từ thôi. – mình lấy tay quẹt nước mắt cho nhỏ.
Vy: ba má tao lúc ấy ai cũng giàu nhưng ba tao suốt ngày cứ công việc công việc, bộ tiền nhiêu đó là ko đủ sao mà cứ phải vậy, bộ tiền quan trọng hơn gia đình con cái mình hay sao chứ. Má tao đến giờ vẫn còn tình cảm với ba tao nhưng má tao ko bao giờ tha thứ cả vì sao thì mày biết rồi mà, cái gì đổ vỡ lại thì dù có hàn gắn lại cũng sẽ tiếp tục như thế mà thôi. – tới đây thì nhỏ băt đầu nấc rồi, mình ôm nhỏ gục vào mình.
Mình: ùm.
Vy: tiền nhiều để làm gì tao chỉ muốn một gia đình bình thường thôi có ba má tao bên canh là đủ rồi, tao chưa có người yêu vì đối với tao đời này tao chỉ muốn yêu 1 lần thôi tao ko muốn yêu nhiều người tao ko muốn bị tổn thương thêm 1 lần nào nữa. Tao cần 1 người thật sự quan tâm tới tao, cùng tao hạnh phúc, tao sẽ ko lầm lỡ như má tao và sẽ ko chọn 1 người như ba tao, có chí hướng làm ăn là tốt nhưng tao vẫn cần được quan tâm nữa. Tao có thể làm ra tiền tao tự nuôi tao được chỉ cần 1 người có thể đem lại hạnh phúc và yêu thương mình tao là đủ rồi, những thứ khác có thể xây dựng sau.
Mình: ừa thôi đừng khóc nữa trôi hết phấn nhìn kinh quá.
Vy: ai cần mày khen đâu.
Mình: cái gì qua thì cũng qua rồi giờ tập trung cho những gì sắp tới thôi, đời còn dài cái gì cũng có thể làm được nên mày đừng buồn, rồi sẽ có ngày ba má mày quay lại thôi.
Vy: …
Mình: thôi đi ăn kem đi hôm nay tao bao.
Vy: ừa giỏi ghê hìhì.
Mình: nhìn mày tao oải quá.
Vy: vô duyên thôi đi đi.

Mình chở nhỏ đi ăn kem, dọc đường nhỏ ko nói 1 câu chỉ ôm mình và áp vào người mình thôi, nhìn nhỏ mình thấy thương thương. Những ngày sau, mình càng nghĩ về nhỏ nhiều hơn và lúc ấy mình cũng thích thích nhỏ rồi nhưng mình vẫn cần thời gian để xác định tình cảm của mình vì mình ko muốn đối với nhỏ như những đứa đã quen, khi nào mình thật sự yêu nhỏ thì mình sẽ nói ra còn giờ thì vẫn chưa là gì cả. Trong thâm tâm mình luôn tự nhủ rằng mình ko được làm tổn thương nhỏ vì nhỏ là duy nhất và … mình luôn ở trong lòng nhỏ … thế mà đâu phải cái gì cũng theo ý mình … đâu thể nào đoán trước được chữ ngờ …

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.