CHAP 23: MƯỜI BẢY NGỌN NẾN
Sau Halloween lớp mình chuẩn bị tiết mục cho thi văn nghệ 20-11. Lớp mình muốn 1 tiết mục gì đó đáng nhớ, nhiều đứa có thể hát được nên mình chọn bài “Nồng nàn Hà Nội” và mình đàn, thằng Q thì đánh cajon với 5 6 đứa nữa nhưng chỉ 2 đứa hát thôi mấy đứa kia phụ họa. Thế là ngày nào mình cũng vác cây đàn vào trường mà hơi bị nổi tại cái bao màu tím. Cứ giờ ra chơi hay hết tiết mà giáo viên kế chưa vào thì mình lại lấy ra tập với tụi nó. Lúc ấy vui lắm, hát thì có đứa hay đứa dở nên tụi nó chọc nhau suốt nên tập thì ít mà giỡn thì nhiều. Nhưng đó là lần cuối mình với mấy đứa bạn cấp 3 có thể ngồi lại tập trung cho 1 bài hát, đứa diễn lần này thì ở hết 1 tổ nên mình gọi tụi nó là tổ văn nghệ. Ngồi type mà mình nhớ đến lúc ấy ko biết khi nào mới có lại khoảng thời gian ấy đây, cái gì qua rồi thì ko lấy lại được … Thi văn nghệ thì lớp mình ko có giải gì nhưng mà tụi mình đã có những lúc rất vui vẻ, vô tư.
Sinh nhật mình, tụi nó góp tiền mua bánh kem tổ chức sinh nhật mình trong lớp luôn, phần vì mình là lớp trưởng nên mới được đối đãi như vậy. Hôm ấy hết giờ ra chơi thứ nhất buổi chiều thầy chủ nhiệm gọi mình lên phòng giáo viên để dặn dò mấy chuyện tiền quỹ với đóng học phí, thầy bảo mình nhắc tụi nó đóng đúng hạn với hỏi mình tình hình lớp ra sao. Rồi mình vô lớp lại thấy bà cô dạy anh văn ngồi ở bàn giáo viên mình lên chào kêu là chủ nhiệm mới gặp mình rồi đi xuống. Mình vừa bước xuống cái bục thì lớp nó hát bài “Happy birthday to you”. Lúc đấy mình bất ngờ đấy nhưng tỏ ra bình thường nhưng trong lòng thì rất vui và hạnh phúc, hạnh phúc vì học và chơi trong 1 tập thể đoàn kết gắn bó như vậy và mình biết dù mình có những lúc mình sai, mình ko đúng, mình nạt nộ tụi nó nhưng sau cùng thì tụi nó vẫn đối với mình rất tốt, mình cảm thấy thật may mắn. Mình đứng 1 lúc thì cười, ko quá hơn hở nhưng rất thoải mái, tụi nó hát xong thì mình cầm micro lên.
Mình: tụi bây … làm tao bất ngờ quá.
Cái nhỏ Vy từ đâu chạy lên giựt mic.
Vy: ngại hả, ôi trời quen biết bao nhiêu em rồi mình sinh nhật mình lại ngại.
Lúc ấy cả lớp nó cười rộ lên còn mình thì chỉ biết cười thôi chứ éo biết phải làm gì.
Vy: hôm nay là sinh nhật mày tao thay mặt cả lớp chúc mày có 1 cái sinh nhật thứ 17 thật vui vẻ và bớt có lông bông đi ha, vỗ tay vỗ tay – tụi nó vỗ tay rần rần còn mình thì cười chịu luôn
Mình: ờ mình cảm ơn cả lớp đã nhớ tới sinh nhật mình còn mua bánh nữa thì mình rất là vui và ko biết nói gì thêm, mình cảm ơn lớp nhiều lắm.
Vy: bình thường hổ báo cáo chồn lắm mà sao giờ hiền quá vậy còn khép nép nữa chớ – tụi nó được nước cười ồ ồ tiếp.
Rồi nhỏ cắm 17 cây đèn cày nhỏ chứ ko gắn số 17 lên, nhìn đốt mà cứ né né mắc oải. Rồi có đứa tắt hết đèn mình thổi đèn cày, tụi nó vỗ tay tiếp … Xong mình ghi cái địa chỉ nhà lên bảng rồi quay xuống nói to: “Chiều nay 5 rưỡi qua nhà tao, tao đãi, đứa nào ko qua hay qua trễ thì mất phần ráng chịu.” Cái mấy thằng kia la như gặp được vàng Rồi nhỏ Vy đưa đt nhỏ với của mình cho mấy đứa kia chụp hình, mình chỉ giơ 2 ngón tay lên thơi thì tự nhiên nhỏ ôm cổ mình kéo qua hun phát ngay mặt, mình quay qua chửi “dume mày” cái nhỏ cười cười lè lưỡi ra lè lè làm cái mặt bựa éo tả được. Tiếc thấy là quả hun của nhỏ đã lên hình và sau này chúng nó chế meme tè le.
Mình thì tính tối nay đãi rồi nên nói mẹ mình trước rồi ai ngờ lại có vụ này nên càng hay, tụi nó càng thích. Chiều đó 15 đứa qua nhà mình ngồi hết mẹ cái phòng khách luôn đúng là ăn chùa có khác tới nhanh vl, ngồi ngồi 1 hồi mình ko có chỗ ngồi luôn mà đụng đứa nào đứa đấy cũng bảo chật cái là Vy ngồi sát vô trong ghế sofa để mình ngồi lên cái thành ghế, mình phải bỏ chân trái vào giữa 2 chân nhỏ chứ ko ngồi xoay qua phải thì trẹo lưng hết, nhỏ mặc quần ngắn nên chân mình cọ cọ thấy êm phết, mềm mềm nè mịn màng nữa. Ăn xong cái bắt đầu lấy bia ra uống mình rút kinh nghiệm mấy đợt đi Đà lạt nên ko cho nhỏ uống bia nữa, mấy đứa con gái uống nước ngọt hết. Quậy phá chán chê tới gần 8h thì tụi nó cũng về, mình thì chở nhỏ đi tăng 2 ăn kem. Vào quán thì mình chọn cái loại vani nhiều nhiều chút còn nhỏ ăn cái vẹo gì ấy 80k/ly mà nhìn cái ly chả bao nhiêu, lần này thì mình ngồi kế bên nhỏ nên lâu lâu quay ra thôi vô mặt nhỏ.
Vy: chời ơi mùi bia ko à.
Mình: thì tao biết mà.
Vy: xớ … dơ quá.
Mình: dơ tao mới làm.
Vy: qua kia ngồi đi.
Mình: nô thích ngồi đây hà hờhờ.
Vy: vậy tao qua kia ngồi.
Mình: thôi ngồi đây đê tao ko chọc nữa hêhê.
Rồi nhỏ nhìn ra ngoài kính nhìn xuống đường, không biết thế nào ấy ánh sáng trong quán với cái ánh đèn bên ngoài và trời tối nó phối hợp kiểu gì mà mình thấy nhỏ đẹp lạ lùng, nhìn ngang qua thì nhỏ đẹp lắm, tóc búi lên nửa chừng thả xuống làm mình xao xuyến vài giây.
Mình: Vy.
Vy: giề??
Mình: mày đẹp – mình nói với giọng tỉnh tỉnh chứ ko đưa đẩy hay tình cảm gì cả tại có bia vào rồi.
Vy: ai nô ai nô haha.
Mình: tao nói thiệt mày đẹp mà.
Vy: nịnh tao có ý gì ?? – nhỏ liếc liếc mình nhưng trong thoáng chốc mình thấy nhỏ có vẻ ngượng ngùng.
Mình: nịnh gì tao thấy đẹp thì nói đẹp chứ chẳng lẽ nói mày xấu như chó (cười).
Vy: xớ … lâu lâu mới thấy mày dễ thương bữa – nói rồi nhỏ đưa tay vén tóc mái mình lên, móng tay nhỏ cạ cạ vào phần tóc con đã ngứa lắm.
Mình: ờ.
Vy: như vầy thì ko phải dễ thương sao bình thường nhìn là chỉ muốn cho mày ăn đạp.
Mình: giữ như chóa ấy hềhề.
Nhỏ đang mân mê cái tóc mình cái rút tay xuống vỗ mặt mình 1 cái nhẹ thôi
Vy: tán mày giờ.
Rồi 2 đứa nhìn nhau cười cười nhỏ lại vén tóc mình lên, sao nhỏ thích làm vậy nhỉ ?? Rồi mình nói chuyện đủ thứ chuyện đời chuyện học chuyện tình cảm.
Vy: mày tính chọn trường nào.
Mình: ABC á.
Vy: mày học giỏi mà sao ko chọn mấy trường cao như ngoại thương.
Mình: môn lý tao ko chắc lắm nên chọn này cho an toàn chứ rớt cái phải học mấy trường chán lắm.
Vy: trường này thì mày chắc chắn đậu rồi.
Mình: chưa biết, tao chỉ cố hết sức thôi.
Xong mình đánh 1 vòng xuống hầm thủ thiêm lên nóc hầm ngồi hóng gió. Gió thổi vi vu mình ngồi trên xe nói chuyện với nhỏ toàn chuyện trên trời dưới đất rồi tự sướng các kiểu. Tự nhiên minh cảm thấy thoải mái và hài lòng 1 cách lạ thường, trong đầu khong một vướng bận suy nghĩ gì cả, nhìn nhỏ cười tươi lắm mình cũng vui lây
Nhưng mà đối với mình … có lẽ nhỏ vẫn là … bạn thân mà thôi.