Bạn thân – số 20 – 19 – Botruyen

Bạn thân – số 20 - 19

CHAP 18: XIN LỖI

3 ngày sau thì tán được P, sao mà học sinh tán gái dễ phết nhỉ chứ ko như lên đại học rồi sau này khó hơn. Mình với nó học khác buổi nên cứ ngày nào mà 1 đứa học trái buổi là tranh thủ gặp liền, con nhỏ tính dễ thương, hiền dịu nên cũng khỏe. Trong tất cả những đứa mình quen thì chỉ có P là mình ko làm gì, lúc ấy mình hiền thế ko biết. P nó thích mình lắm nghe thằng bạn nó nói thế và mình cũng cảm nhận được là như vậy nhưng mà đời đâu biết được chữ ngờ. Quen được 2 tháng tự nhiên mình cảm thấy sao sao ấy, ko hẳn là chán nhưng mình đối với P ko biết phải làm gì, cảm thấy bế tắc vãi. Lúc ấy mình ko muốn có 1 mối quan hệ nào nữa hết nên quyết định chia tay P, em rất tốt nhưng anh rất tiếc P nó ghét mình lắm vì mình là thằng tán nó, buông ra những lời ngọt ngào để rồi đá nó đi vì mình chán. Nó block hết facebook, chặn yahoo của mình luôn, mình cũng ko có nói này nọ gì vì đấy là lỗi của mình, mình xài 1 cái face khác thì thấy nó đăng mấy stt hận mình lắm, mình có làm gì quá đáng đâu mà hận mình nhỉ, hun thì chỉ mới hun má chứ chưa tới môi nữa. Nhỏ Vy ko thấy mình đi nói chuyện với gái nữa nên cũng biết chuyện.

Vy: xong rồi hả?
Mình: xong gì?
Vy: con P á.
Mình: ờ sao mày biết.
Vy: tao rành mày quá mà, ngày nào chả gặp nó hôm nay ko gặp là biết có chuyện rồi.
Mình: ờ.
Vy: mà sao thấy mày hôm nay trầm lắng thế =))
Mình: đáng ra tao ko nên quen nó.
Vy: vậy sao còn tán?
Mình: thì ai biết tao thì thích gái đẹp mà – tại nó thích tao thật mà tao đi bỏ nó.
Vy: biết thế mà còn làm.
Mình: tại tao thấy chán, ko muốn tiếp tục nữa.
Vy: mày lúc nào cũng chán rồi làm con người ta khổ gái nó yêu mày được cũng hay.
Mình: ờ …
Vy: giờ mày có tán ai nữa thì cũng thế thôi.
Mình: haiz … tối nay tao nghỉ học mày đi ăn với tao ko?
Vy: cũng được.

Tối đấy mình cầm theo cây đàn vì lâu rồi ko chơi giờ lấy ra đổi gió tí, mình chở nhỏ ra công viên 30/4 trước dinh Thống Nhất ngồi. Hôm ấy mình chán nên ko có nói chuyện nhiều với nhỏ, chủ yếu là đàn rồi nhỏ hát thôi, nhỏ hát hay đến giờ vẫn thế mình vẫn thích nghe nhỏ hát. Mình cũng có hát vài bài nhưng mà ko nhớ lời lắm vì mình ko thích hát, rồi nhỏ đòi mình chỉ cách đàn, lúc ấy thì tối rồi nhưng mà có đèn đường lờ mờ nên cũng ráng chỉ cho nhỏ mấy cái đồ rê mi fa sol … và 1 2 hợp âm. Nhỏ thích lắm cũng ráng làm theo, mặc dù còn lọng cọng lắm nhưng vẫn thấy nhỏ cố gắng, sau này thì đàn ngon luôn. Khoảng gần 1 tiếng mình chở nhỏ ra quận 7, trên đường đi nhỏ nói ko ngừng nghỉ, hôm nay ăn gì nói nhiều thế ko biết, chạy từ quận 4 sang mát vãi. Nhỏ muốn ra cầu ánh sao nên mình đáp ứng liền mà chạy miên man suy nghĩ đủ thứ lớp nhỏ nói bô bô nữa mình chạy tới RMIT hồi nào ko hay nên phải quay lại, nhỏ chọc mình là nhớ P hay sao mà quên luôn cả đường thế kia. Đi bộ lên cầu ánh sao, hôm nay vắng người.

Mình: sao tự nhiên ra đây mạy?
Vy: hông thích hả vậy về nha?
Mình: bớt đi.
Vy: hìhì.
Mình: mà ra đây toàn cặp với cặp chụp hình hun hít các kiểu mày ko gato hả
Vy: tao chả ham, mà nhìn tao với mày ko giống couple à.
Mình: sao giống tao với mày có yêu đéo đâu.
Vy: ghê luôn – rồi nhỏ nhìn sang hướng khác.
Mình: mốt có bồ tao dẫn mốt tao ra đây.
Vy: thôi khi nào mày yêu con người ta mày hãy dắt ra đây ko lại khổ nó.
Mình: mày làm như …
Vy: thôi chụp tao mấy cái coi.

Mình với nhỏ chụp đủ kiểu, nhỏ hun mình vô tư luôn mà mình thì ko hun nhỏ Nhỏ nhăn nhó kêu sao mình đơ vậy, chụp với bồ đi thì mình khác. Rồi đứng nói chuyện tiếp.

Vy: ê mày để tay qua lưng tao giả bộ ôm tao đi.
Mình: chi dậy má.
Vy: nhìn tụi nó ôm thấy ghét quá.
Mình: vãi …

Vậy mà mình cũng choàng tay qua vai ôm nhỏ, nhỏ thì tựa vào người mình.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.