Ban Ngày Tận Tình – Chương 6 – Botruyen
  •  Avatar
  • 46 lượt xem
  • 3 năm trước

Ban Ngày Tận Tình - Chương 6

Phương Giác khẽ cắn răng, bảo Đồ Lương đi trước, còn mình thì trong ánh mắt của mọi người, run run rẩy rẩy đi tới trước mặt Bạch Tuần, giống như học sinh tiểu học phạm lỗi, Bạch Tuần rũ mắt, nói: “Ngồi xuống.”

Mấy người nhìn nhau, ai cũng không hỏi nhiều —— đại khái là ở trong mắt bọn họ, chuyện như vậy cũng coi như bình thường. Bọn họ cứ trò chuyện, Phương Giác mới vừa vội vã uống hai chén, rượu có tác dụng chậm rất lớn, ánh mắt cậu có chút mờ mịt, cứ ngồi ở trên ghế sa lon.

Bạch Tuần cũng không nói gì, từ từ uống rượu.

Phương Giác mơ mơ hồ hồ, một cái tay đặt lên quần tây của cậu mà vuốt, Phương Giác giật mình một cái, nhìn về phía tay Bạch Tuần. Bọn họ ngồi trong góc tối, không ai có thể thấy rõ, nhưng Phương Giác vẫn căng thẳng, cậu giữ chặt tay Bạch Tuần, giọng nói rất nhỏ: “Không muốn…”

“Tiểu Giác, ” Bạch Tuần nghiêng đầu, thấp giọng nói, “Không nên chọc anh tức giận.”

Phương Giác run lên, có chút sợ hãi khó giải thích được, Bạch Tuần nhẹ nhàng đẩy bàn tay chống cự của cậu, tay không mở quần của cậu, chỉ là cách quần xoa xoa hạ thân, Phương Giác hô hấp dần nặng.

dương v*t căng phồng, đội quần nổi lên một cái lều nhỏ, thậm chí tay trái của Bạch Tuần  còn cầm ly cocktail, nhâm nhi, một cái tay khác lại đang gãi đỉnh dương v*t của Phương Giác, cuống họng Phương Giác phát ra tiếng nghẹn ngào, cậu nhấc cánh tay, cắn ống tay áo, nuốt hết tiếng rên rỉ xuống.

“Bạch Tuần…” Phương Giác chịu thua, “Tôi sai rồi… Anh đừng… Tôi sắp bắn…”

“Vậy thì bắn đi, ” Giọng Bạch Tuần rất nhẹ, thậm chí không nhìn cậu, “Để cho tất cả mọi người đều nhìn em bắn ra, dính hết vào quần, lắc cái mông cầu làm —— em bắn?”

Phương Giác sợ không dám nói tiếp nữa.

Bạch Tuần bỗng nhiên đứng lên, Phương Giác có chút hoang mang nhìn về phía anh, Bạch Tuần khẽ gật đầu: “Tôi đi ra ngoài một chút.”

Phương Giác ngẩn người, cũng vội vàng đứng lên, ôm bụng, giả vờ đau bụng, cùng anh đi ra ngoài, Bạch Tuần đút tay trong túi, không quay đầu lại, Phương Giác nhìn bóng lưng của anh, có chút chóng mặt.

Bên ngoài hành lang rất yên tĩnh, có thể nghe được tiếng cười phóng đãng trong cửa, Phương Giác cảm thấy mình đang nằm mơ.

Trong một năm này, Bạch Tuần sở hữu cậu, cậu lại tránh thoát Bạch Tuần, đi làm chuyện của mình, cậu gây lỗi lầm, phải bị trừng phạt —— Phương Giác có chút thấp thỏm, đại não dường như không theo kịp, không nghĩ thêm được gì.

Bạch Tuần đi vào phòng vệ sinh, rốt cục chịu quay đầu lại liếc cậu một cái, ánh mắt rất lạnh, Phương Giác cảm thấy rõ ràng là trên người nóng, lại hơi lạnh, cậu đi tới, nhỏ giọng nói: “Bạch Tuần…”

“Rất thiếu tiền sao?” Bạch Tuần lại lần nữa hỏi câu này, nắm cằm của cậu, Phương Giác có chút đau, nước mắt chảy ra, hắn nói: “Tôi sai rồi.”

Phương Giác cười nói: “Một năm sau, nếu anh bán bức ảnh cho người khác thì làm sao bây giờ?”

“Em nói xem phải làm sao bây giờ? Hả?” Bạch Tuần cắn đôi môi cậu.

“Tôi sẽ làm cho anh bị ——” Phương Giác ngồi ở trên người anh, để anh tiến vào trong mình, “Ép, khô.”

Ấu trĩ.cloudyhiromi.wordpress.com

Bạch Tuần yêu thích phần đơn thuần ấu trĩ này của cậu, cũng như ước nguyện của cậu, một buổi tối không cho cậu ngủ.

Bạch Tuần ở nhà sống chung với cậu nhiều hơn chút, phần lớn thời gian đều là ở trong thư phòng viết linh tinh, hoặc là mở video hội nghị, Phương Giác cảm thấy tẻ nhạt, vì vậy Bạch Tuần đưa sách cho cậu.

Phương Giác mở to hai mắt: “Anh muốn tôi đọc sách?”

“Không được à?” Bạch Tuần cúi người xuống, như dỗ trẻ con, “Tiểu Giác ở đây đọc sách đi.”

Sách là “Hoàng tử bé”.

Phương Giác kháng nghị: “Này rõ ràng là sách cho trẻ con mà!”

“Em không phải à?” Bạch Tuần không nhịn cười được, anh cười rộ lên làm nếp nhăn ở khóe mắt có chút rõ ràng, mà lại cực kỳ đẹp mắt, Phương Giác không nhịn được hôn anh một cái, Bạch Tuần cũng hôn cậu một cái, “Xem đi.”

Phương Giác chờ Bạch Tuần vừa đi, liền nhảy xuống ghế tựa, đến xem tủ đầy sách, cuối cùng rút một quyển.

Mở sách.

“Người có động cơ đê hèn, dục vọng thấp kém nhất, bình thường cảm xúc rất mãnh liệt, trở thành người ép buộc cuộc sống người khác.” *

Xem không hiểu.cloudyhiromi.wordpress.com

Phương Giác liền bỏ lại chỗ cũ.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.