Ban Ngày Tận Tình – Chương 4 – Botruyen
  •  Avatar
  • 46 lượt xem
  • 3 năm trước

Ban Ngày Tận Tình - Chương 4

Vì vậy Phương Giác thuận thế leo lên Bạch Tuần, Bạch Tuần nghe cậu nói “Không thành vấn đề” xong, làm như quyết tâm đi cắn thân thể của cậu, lưu lại vết tích dấu hôn, bôi chất bôi trơn vào giữa hai chân, ướt dầm dề, dưới ánh đèn màu bạc phản chiếu ánh sáng mịt mờ, Bạch Tuần tiến vào cậu, va chạm liên tục.

Cả cây đi vào, Phương Giác đã rất lâu không làm tình, khoái cảm quá mãnh liệt, Phương Giác sảng khoái chỉ có thể dựa vào bản năng, thịt mềm chặt chẽ mút dương v*t của Bạch Tuần, cảm giác như mỗi một lần rút ra cắm vào đều phải lôi linh hồn nhỏ bé Phương Giác đi ra.

Trong phòng đều là tiếng thở dốc ám muội cùng thanh âm bộp bộp, Phương Giác đã rất lâu không trải qua cách làm tình hung hăng như vậy, buông ra chính mình, âm điệu giương lên, ở bên tai của anh kêu tên của anh.

“Ư… Ha… Bạch Tuần… Bạch Tuần…” Cậu nói.

Trên đồng hồ báo thức kim phút không ngừng chạy, không biết bên ngoài đang là lúc nào, Phương Giác mệt cực kì, cả người đều là mồ hôi, dính đính, Bạch Tuần ngồi dậy ôm cậu đến buồng tắm rửa giúp cậu.

Buồng tắm cũng rất đơn sơ, không có bồn tắm, vòi hoa sen chảy ra nước nóng rơi xuống gạch men màu trắng trên sàn, đây đại khái là cái phòng duy nhất có lót gạch mẹn.

Ngón tay đưa đến phía sau cậu, đi vào trong hậu huyệt mân mê, trọc dịch bị dẫn ra, thuận theo đùi lớn trượt tới mắt cá chân, đặc biệt khiêu gợi.

Phương Giác có chút thanh tỉnh, lầm bầm: “Anh bắn bên trong tôi!…”

“Xin lỗi, ” Bạch Tuần nhẹ giọng áy náy nói, tay vịn cái mông của cậu, ngón tay rơi vào mông, “Còn khó chịu không?”

“Thoải mái, ” Phương Giác kéo cổ anh, bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, nói: “Anh thật sự có thể cho tôi nhiều tiền như vậy sao, không phải anh là người chụp hình sao, ở đâu ra nhiều tiền như vậy?”cloudyhiromi.wordpress.com

Cái suy nghĩ này khiến Phương Giác có chút mệt mỏi mệt mỏi giật mình một cái, nếu như Bạch Tuần không có tiền, có nghĩ là chỉ chơi không, vậy mình cũng quá thiệt thòi —— thế nhưng đúng là cũng thoải mái, kỹ thuật của Bạch Tuần rất tốt, dục tiên dục tử thì hơi cường điệu quá, nhưng đúng là rất sảng khoái.

“Không tin sao?” Bạch Tuần thấp giọng nói, “Chờ lát nữa tôi chuyển cho em một phần trước.”

“Tốt nhất là anh đừng gạt tôi, ” Phương Giác hừ một tiếng, “Nếu dám chơi không, tôi liền kiện anh.”

Bạch Tuần có chút buồn cười, tay ôm cái hông của cậu, eo Phương Giác mềm tới mức khó mà tin nổi, như rắn, anh hỏi: “Kiện cái gì?”

“Kiện anh ——” Phương Giác đi cà nhắc, ghé vào lỗ tai anh thở ra một hơi, “Cưỡng dâm.”
Bạch Tuần dẫn cậu đi bỏ tiền vào trong ngân hàng, Phương Giác cầm cái thẻ mỏng manh kia, rất không có cảm giác an toàn, bất an: “Nếu tôi làm mất thì phải làm sao bây giờ?”cloudyhiromi.wordpress.com

“Báo mất giấy tờ, ” Bạch Tuần xoa xoa tóc của cậu, “Nếu như không tìm về được, tôi cho em.”

Điền Duệ gọi điện thoại cậu, “Gần đây có một bộ ảnh, cậu tới nhìn một chút đi.”

“Tôi không chụp, ” Lúc này Phương Giác đang ngồi ở trên ghế salông mềm mại, tự tại vô cùng, chân đặt trên đùi Bạch Tuần, Bạch Tuần không biết đang nhìn văn kiện cái gì, không nhìn cậu, “Cậu tìm người khác đi.”

“Sao lại không chụp cơ chứ?!” Điền Duệ rất kinh ngạc.

Phương Giác cười hì hì: “Bởi vì có tiền.”

Cúp điện thoại, Phương Giác liền ghé sát vào Bạch Tuần: “Anh đang xem cái gì vậy?”

Bạch Tuần khép tạp chí lại, Phương Giác chỉ nhìn thấy hai chữ “Thương mại”  bên ngoài, Bạch Tuần ngắt cằm của cậu, hôn lưỡi, cuối cùng đi đến cửa sổ sát đất, Bạch Tuần cầm hai tay của cậu, đặt sang hai bên, thân thể Phương Giác dính sát cửa sổ thủy tinh lạnh lẽo.

Kỳ thực Phương Giác có chút sợ độ cao, cậu khó có thể khống chế cả người run rẩy, kêu tên của anh: “Bạch Tuần…”

Phương Giác ngồi xổm trước cửa sổ thủy tinh, đưa lưng về phía anh, vểnh mông lộ ra vẻ trụy lạc dưới ban ngày ban mặt, eo càng gập thêm rõ ràng, lõm xuống.

Bạch Tuần tiến vào trong cậu thật sâu, tay nắn bóp đầu v* hồng nhạt của Phương Giác, Phương Giác thở ra một hơi thật dài, sảng khoái híp mắt, dựa theo động tác bên trong, lớn tiếng kêu.

Một chút chút sợ độ cao, thêm sợ sệt cùng khoái cảm, dệt thành một tấm lưới trong suốt, vững vàng cột chặt cậu lại.

Giữa hai chân đặc biệt dính dấp, tần suất quá nhanh làm dịch trơn biến thành bọt màu trắng, túi tinh hoàn đánh vào mông Phương Giác, phát ra tiếng “Ba ba”, Phương Giác nghếch đầu lên, cái cổ thon dài ưu mỹ, tay lại đang làm chuyện tục tĩu hết sức, an ủi chính mình.

Phương Giác không nhìn thấy mặt của anh, thân thể dán sát trên kính lạnh lẽo, một lạnh một nóng, nước mắt đều lưu lại trên kính, hình như là thủy tinh đang thay cậu rít gào.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.