Bán Kiếp Tiểu Tiên – Chương 90 Đổi lệnh bài thân phận – Botruyen

Bán Kiếp Tiểu Tiên - Chương 90 Đổi lệnh bài thân phận

Sao lại đi lên đây, ta nhớ rằng người thường khi phi thăng lên sẽ nhận lệnh bài thân phận ở dưới tầng một mà.” Nam tử tóc đỏ được tôn xưng là điện hạ vẫn đứng tại chỗ, ánh mắt vô cùng suồng sã liếc ngang liếc dọc về phía Tề Hoan, lưu luyến không rời trên ngực nàng.

“Đúng, đúng là như vậy, nhưng vị tiểu thư này nói sủng vật của nàng cũng muốn lệnh bài thân phận nên tiểu nhân mới đưa nàng lên đây.”

“À? Là sủng vật gì?” Lời này tuy hỏi nam tử trung niên nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm Tề Hoan. Tề Hoan cũng sống nhiều năm rồi, tuy tính cách không có gì biến hóa, nhưng công phu đoán ý qua nét mặt cũng học được không ít, thấy rõ mấy vị trước mặt này địa vị ở thành Minh Hỏa hẳn là không thấp, đặc biệt là vị nam tử tóc đỏ cầm đầu kia, từ màu sắc có thể thấy, chắc chắn là có liên quan gì đó đến vị Minh Hỏa Chân Quân kia.

Và Tề Hoan đoán trúng rồi, nam tử trước mặt này là Minh Viêm, con trai thứ mười tám của Minh Hỏa Chân Quân, cũng là người con mà y thích nhất, tu vi đã đến Tiên Quân cấp bậc Tam Trọng Thiên, muốn bối cảnh có bối cảnh, muốn thực lực có thực lực, ở Tiên giới cũng coi như người đàn ông độc thân hoàng kim. Nhưng điểm yếu là quá phong lưu, chỉ cần Minh Hỏa thành có tiên nhân nào vừa mới phi thăng lên, thì bất kể là người hay yêu, chỉ cần dung mạo lọt vào mắt hắn thì về mặt cơ bản là sẽ không thoát được.

Vì thế mà Minh Hỏa Chân Quân cũng đã tức giận với hắn không biết bao nhiêu lần, đáng tiếc vô dụng. Tuy cha hắn là Chân Quân, có tu vi Bát Trọng Thiên nhưng sư phụ của hắn lại là Tiên Tôn tu vi Cửu Trọng Thiên, ỷ vào sự sủng ái của sư phụ, dù Minh Viêm có mang tai họa cho bao nhiêu người cũng không ai dám lên tiếng.

“Sao, các hạ định tra tổ tông tám đời của ta sao?” Tề Hoan không thích ánh mắt Minh Viêm nhìn mình nên giọng điệu cũng không khách khí.

“Tiểu thư hiểu nhầm rồi, chỉ là chúng ta chưa từng hạ phàm bao giờ cho nên rất hiếu kỳ với sự tình ở thế gian. Đã đường đột rồi, mong tiểu thư thứ lỗi.” Minh Viêm nhận ra sự bất mãn trong lời nói của Tề Hoan nên xin lỗi, song mặc dù miệng nói vậy, nhưng ánh mắt lại mười phần làm loạn. Tề Hoan cũng không nói gì nữa, dù sao nàng mới đến, đây cũng không phải nhân gian, không thể đắc tội hết với mọi người được.

“Vậy ta có thể đi lên được chưa?”

“Ngươi lui đi, ta sẽ đưa vị tiểu thư này đi lấy lệnh bài thân phận.” Minh Viêm nhìn nam tử trung niên đang run rẩy quỳ trên mặt đất, lên tiếng nói.

“Dạ, dạ, thuộc hạ cáo lui.” Nam tử trung niên còn muốn nói gì đó, nhưng thấy ánh mắt cảnh cáo của Minh Viêm thì liền câm miệng, đi xuống dưới.

Sau khi nhìn người nọ rời đi, Tề Hoan ngẩng đầu nhìn Minh Viêm: “Vậy thì phiền công tử.” Tuy trên mặt cười nói nhưng nội tâm lại âm thầm cảnh giác, không có chuyện gì mà ân cần, không phải lưu manh thì cũng là trộm cướp.
Thật vất vả tìm được một kẻ, thì chỉ giáng xuống một hai tia sét, cứ như vậy, Tề Hoan phải tìm trọn vẹn mười bảy tu chân giả Độ Kiếp kỳ, bị mười bảy tia sét muôn hình muôn vẻ đánh xuống, tính cả hai tia sét lần trước hứng phải lúc Hư Không Tử độ kiếp nữa, lúc này mới coi như đủ cửu trọng lôi kiếp, phi thăng lên trời.

Việc tu tiên của nàng kể ra cũng không dễ dàng gì.

Muốn lên trời còn phải đi tìm sét để cho nó đánh trúng mình.

Nghe xong mấy người kia nói cấp bậc lệnh bài, Tề Hoan vốn còn muốn lấy cho Tiểu Ngân một cái lệnh bài nữa, liền từ bỏ ý định. Đỏ, cam, vàng, lục, lam, chàm, tím, bảy màu lệnh bài đại biểu cho tu vi từ nhất đến thất trọng thiên, màu tím là thấp nhất – Nhất trọng thiên, tiểu hồ ly tu vi ngũ trọng thiên đã dọa bọn họ sợ mất mật, nếu Tiểu Ngân ra tay, còn không đem người ta dọa chết sao.

Tuy bình thường đánh nhau, kẻ thua luôn là Tiểu Ngân, nhưng Tề Hoan hiểu rõ rằng, Tiểu Ngân tuyệt đối khủng bố hơn tiểu hồ ly rất nhiều, hồi ở nhân gian, lúc Tề Hoan tu ra thất sắc lôi tâm, đã từng dùng nó bổ xuống Tiểu Ngân để thử xem uy lực thất sắc thần lôi khủng bố nhất là như thế nào, một luồng sét đánh xuống, Tiểu Ngân da tróc thịt bong, trên người còn tỏa ra mùi thịt cháy (rắn nướng =]]]), nhưng đến ngày hôm sau, nó lại tiếp tục sinh long hoạt hổ đòi ăn củ cải trắng, hoàn toàn không có nửa điểm ảnh hưởng, sau đó, Tiểu Ngân lần lượt trải qua chín lần thất sắc thần lôi, không thể không nói nó là có thiên phú dị bẩm.

Cầm lệnh bài thân phận của tiểu hồ ly, Tề Hoan hơi hơi do dự, sau đó trực tiếp ném lệnh bài vào trong nhẫn trữ vật của mình, “Ta lấy cái màu vàng, cho ngươi cái màu tím.” Vị chủ nhân này không có chút xấu hổ nào, chiếm ngay lệnh bài thân phận của sủng vật làm của riêng.

Tiểu hồ ly dựa vào trên đầu Tề Hoan, bất mãn vì lệnh bài của mình bị cướp, rầm rì hai tiếng, bị Tề Hoan trừng mắt một cái lập tức thành thật nằm úp mặt tại chỗ, không dám nhúc nhích.

Ở chung nhiều năm như vậy, tiểu hồ ly cũng biết sấm sét trong tay Tề Hoan khủng bố mức nào, nó cũng không muốn biến thành thịt hồ ly làm thức ăn cho chủ nhân đâu.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.