BÁN KIẾP TIỂU TIÊN
Chương 40: Sư tẩu là một con rắn
Sau một thời gian dài, chừng hơn nửa tháng, Tề Hoan cũng không được gặp lại Khinh Sắc. Mặc dù cuộc sống của nàng ở Cửu Trọng Lâu tạm ổn, ngày ngày trôi qua hết sức thảnh thơi, lại có Lưu Nhiễm phụng bồi nàng đi chơi khắp nơi, nhưng Tề Hoan vẫn chưa nghe ngóng được vị trí cụ thể của Tế Tự điện.
Mỗi lần Tề Hoan vừa nhắc tới Tế Tự điện, Lưu Nhiễm đều lộ ra vẻ mặt muốn nói lại thôi, hơn nữa Tề Hoan có thể cảm giác được nàng ấy dường như rất chán ghét chỗ đó. Rõ ràng bên ngoài gọi đó là thánh địa Yêu tộc, tại sao Lưu Nhiễm lại lộ ra loại vẻ mặt như vậy?
Tề Hoan không nhịn được tò mò, đáng tiếc không có biện pháp biết được chân tướng. Mặc dù Lang Khê nhất định biết, nhưng nàng cũng không có dũng khí tới hỏi.
Sau khi ở Cửu Trọng Lâu một thời gian, nàng mới biết được, ở nơi này nếu là trưởng lão Yêu tộc, thực lực thấp nhất đều là hậu kỳ Yêu Anh(1). Mặc dù hành vi của bọn họ rất kỳ quái, ví dụ như cửu vĩ miêu yêu(2) ở gian phòng đối diện, đặc biệt thích gõ cửa phòng Tề Hoan vào buổi tối, xin nàng cá ăn.
(1) Yêu Anh của Yêu tu tương đương với Nguyên Anh kỳ của Tu Tiên giới
(2) là con mèo tinh chín đuôi
Còn con mãng xà hai đầu kia nữa, có điều Tề Hoan chỉ nghe nói nguyên hình nó là trăn, chứ không có dũng khí đi xem nguyên hình con mãng xà hai đầu này. Nó thích nhất là biến thành con rắn nhỏ ở trong phòng, lần trước Tề Hoan cùng Lưu Nhiễm đi bái phỏng, thiếu chút nữa đã một cước dẫm chết nó.
Mặc dù bên ngoài đều nói Yêu tu rất ghét ngoại nhân, nhưng Tề Hoan lại cảm thấy bọn họ đối với mình rất tốt, có lẽ bởi vì nàng là khách của Khinh Sắc cũng không chừng. Về phần Khinh Sắc có mục đích gì, Tề Hoan cũng không biết.
“Tộc trưởng đã trở lại.” Tề Hoan nằm trên giường vuốt vuốt Ti Không Lăng dài hơn một thước trên tay, mặc dù thân ở Yêu tộc, Tề Hoan cũng không bỏ tu luyện, chẳng qua có thể là do đến bình cảnh, nên tu luyện của nàng dường như không có chút tác dụng nào. Cho nên, phần lớn thời gian Tề Hoan đều dùng để nghiên cứu Ti Không Lăng.
“Mẹ của chúng ta chỉ là bán yêu, cho nên khi ta ra đời mới có huyết thống chính gốc của Yêu tộc, mà hắn từ nhỏ đã giống mẫu thân là bán yêu.” Khinh Sắc giải thích.
“Ngươi muốn ta mang cái gì cho hắn?”
“Một loại thuốc, có thể kiềm chế được Yêu lực của hắn.” Nói xong Khinh Sắc cười, “Hắn không thích sống ở địa bàn Yêu tộc, hơn nữa mấy trăm năm trước còn bái nhập phái Thanh Vân, thật ra thì phái Thanh Vân các ngươi thật đúng là thú vị, rõ ràng biết hắn không phải người, lại vẫn truyền thụ pháp thuật cho hắn, để cho hắn trở thành đệ tử nội môn phái Thanh Vân.”
Tề Hoan gật đầu, đích xác là tác phong của phái Thanh Vân.
“Cái kia. . . . . Nói vậy chúng ta coi như là có chút quan hệ thân thích đúng không?” Huynh đệ của sư huynh mình., coi như là người trong nhà rồi, Tề Hoan rất chi là vui vẻ.
“Nói đi, ngươi muốn biết cái gì?”
“Không phải nói sư huynh đoạt lão bà của Lang Khê sao, tại sao cho đến bây giờ ta vẫn chưa từng thấy sư tẩu nhỉ?” Nàng không có chuyện gì đều chạy đến chỗ Hoa Hiển Tử, nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa từng thấy trong phòng hắn có nữ nhân nào lui tới a.
“. . . . . Bình thường Linh Lung thích nhất là hóa thành nguyên hình, a, đúng rồi, nàng là một con rắn, thanh xà.”
Nghe Khinh Sắc nói xong, Tề Hoan giống như lung lay trong gió, nàng nhớ được, cái con rắn nhỏ đáng yêu kia, nếu như không phải bởi vì nó quá nhỏ, có lẽ lúc này đã bị nàng nướng ăn rồi. . . . . . . Vậy mà lại là sư tẩu của nàng a. . . . . . . (*phụt* hix ta k nhịn nổi a *lau lau* thật bó chiếu vs mụ Hoan này =.=)