Bán Kiếp Tiểu Tiên – Chương 39 Yêu ma loạn vũ – Botruyen

Bán Kiếp Tiểu Tiên - Chương 39 Yêu ma loạn vũ

Tề Hoan đi theo Khinh Sắc đưa mấy người phái Thục Sơn ra khỏi núi Cửu Trọng Yêu, trên đường đi Đông Nguyên vẫn muốn nói gì đó với Tề Hoan, nhưng bởi vì mấy người Nguyên Huệ vẫn luôn ở cạnh hắn, cuối cùng hắn cũng không tìm được cơ hội mở miệng.

“Ai~~” Đứng ở phía ngoài núi Cửu Trọng Yêu, Tề Hoan nhìn ngọn núi không thấy đỉnh trước mắt, cười khổ. Sư phụ lão nhân gia đúng là nghĩ thật chu đáo, hắn không phải đã sớm tính toán đem đồ đệ là nàng vứt bỏ chứ, thoáng cái đem nàng ném tới nơi này, nàng làm sao tìm được đường về a!

“Tề Hoan tiểu thư muốn cùng đi với mấy vị Thục Sơn đạo hữu sao?” Khinh Sắc ở một bên cười hỏi.

Tề Hoan nghiêng đầu nhìn Khinh Sắc một cái, biết rõ Khinh Sắc sẽ không để mình đi dễ dàng như vậy, song vẫn không nhịn được muốn giải thích, “Ta thật sự là tình cờ đi nhầm tới nơi này. . . . .” Trời đất chứng giám, nàng tuyệt đối không có ý nghĩ muốn tới địa bàn Yêu tộc quấy rối a, là sư phụ nàng bắt buộc mà.

“Ồ, như vậy Tề Hoan tiểu thư là từ chỗ nào đi nhầm tới đây?”

“. . . . . . .” Từ trên trời, ngươi sẽ tin sao?! Tề Hoan khóc không ra nước mắt, có điều Khinh Sắc cũng không hỏi mình tới Yêu tộc làm gì, càng không tính đem nàng chặt lấy thịt ăn, mặc dù thỉnh thoảng tính mạng của mình sẽ phải chịu một chút uy hiếp, nhưng tổng thể mà nói cũng không có vấn đề lớn gì, tất cả đều được từng trải qua rồi.

“Lang Khê trưởng lão kia. . . . . Có thù rất lớn với phái Thanh Vân sao?” Sau khi tiễn đám người phái Thục Sơn xong, Tề Hoan đi phía sau Khinh Sắc, trầm mặc hồi lâu, rốt cục mở miệng hỏi thăm. Nàng thật sự tò mò, Tiên Tử sư huynh có phải đã đoạt lão bà của người ta hay không, nếu không tại sao người ta lại gây sự với hắn, chẳng qua nữ nhân Lang Khê coi trọng. . . . . . không phải là mĩ nữ sói chứ

~“Cũng không phải đại thù gì, Hoa Hiển Tử trong ngày Lang Khê trưởng lão đính hôn cướp đoạt vị hôn thê của hắn, thuận tiện lấy đi Yêu đan, làm cho Lang Khê trưởng lão cả đời này đều không có cơ hội hóa hình người nữa.” Khinh Sắc nói xong tỏ vẻ không sao cả, dù sao người lấy yêu đan này cũng không phải hắn.

“Đây còn không phải đại thù sao, ngay cả lão bà cũng bị người ta đoạt đi, hắn vậy mà lại không có chạy tới núi Thanh Vân gây chuyện sao?” Nam nhân bình thường đều sẽ đi chém giết, cho dù không đoạt được người trở lại, thì ít nhất cũng phải làm bộ chứ.

“Ha ha, vị sư huynh kia của ngươi cùng Yêu tộc có chút quan hệ sâu xa, chỉ cần hắn ra khỏi núi Cửu Trọng Yêu, ai dám tìm hắn gây phiền toái, chẳng khác nào tìm Tế Tự điện gây phiền toái.”

“Nghe nói Tiên Tử sư huynh là con riêng của Đại trưởng lão Tế Tự điện?” Tề Hoan khó có được lúc bát quái, nàng đoán tin tức cơ mật như vậy Khinh Sắc nhất định biết, nói thế nào thì người ta cũng là tộc trưởng Yêu tộc mà.

“Ừm. . . . .” Khinh Sắc xoa cằm, hướng về phía Tề Hoan cười xán lạn một tiếng, “Đây là cơ mật nội bộ của Yêu tộc chúng ta, có điều nếu ngươi gia nhập Yêu tộc, ta sẽ nói cho ngươi biết a~” Thần sắc mười phần dụ dỗ.
. . . . . . . . . . .

“Lão Đại, sao lại gọi chúng ta trở về, cơ hội tốt như vậy, chúng ta hoàn toàn có thể bắt sống gã Khinh Sắc kia.” Trong một sơn động ngoài núi Cửu Trọng Yêu, Xích Dực đứng trên một tảng đá lớn, giơ lên một cái chân giò không biết của loài động vật nào, đang gặm vui vẻ.

“Ta không thích ăn thịt hồ ly.” Nam nhân toàn thân cao thấp đều đen sì sì đứng bên cạnh Xích Dực, chỉ lộ ra hai con mắt giống như dã thú. Trong tay hắn cũng cầm một cái chân giò của thú.

“Tung tích của vật kia đã tìm ra rồi.” Giọng nói trầm thấp lại có thêm mấy phần mị hoặc từ trong bóng tối truyền ra.

“Ở đâu?” Xích Dực mơ hồ không rõ.

“Trong Tế Tự điện, bị mấy cái lão già kia lấy mất.”

“Ồ. . . . . . . Xem ra còn phải đi một chuyến nữa, thật phiền phức. Ai nha, đúng rồi lão Đại, hôm nay ta nhìn thấy tiểu cục cưng của ngài.” Xích Dực đột nhiên nhớ tới Tề Hoan, khuôn mặt hiện lên nụ cười hèn mọn.

“Ầm!” một tiếng vang lên thật lớn, tảng đá lớn mà Xích Dực đang ngồi bị chia năm xe bảy, cả người hắn bị đống đá vùi lấp.

“Xấu hổ, còn xấu hổ sao~ lại không cho người ta nói. . . . . .” Ở trong khe đá, giọng nói vẫn chưa từ bỏ ý định truyền ra.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.