Bán Kiếp Tiểu Tiên – Chương 36 Bát quái đến từ Yêu tộc – Botruyen

Bán Kiếp Tiểu Tiên - Chương 36 Bát quái đến từ Yêu tộc

“A, thôi bỏ đi, chuyện này cũng đã qua lâu như vậy, còn nói lại làm gì.” Nhìn vẻ mặt chờ đợi của Tề Hoan, Lưu Nhiễm không nhịn được cười khổ, cũng đã ba trăm năm, hắn hẳn là đã sớm chết tâm rồi!

“Lưu Nhiễm, nàng là ai?” Đúng lúc Lưu Nhiễm cùng Tề Hoan đi tới chỗ rẽ, một giọng nói có chút chói tai của nam nhân từ cách đó không xa truyền tới, Tề Hoan nghe giọng nói này xong chỉ cảm thấy trong lòng căng thẳng, linh khí toàn thân có khuynh hướng nghịch chuyển. Rất may Thái Cực Đồ trong đan điền vẫn sừng sững bất động, cho nên những linh khí kia dù không yên song cũng không gây ra chuyện gì, có điều đối với người kia, trong nội tâm Tề Hoan có thêm vài phần kiêng kỵ.

Chỉ là giọng nói thôi mà đã khiến cho nàng cảm thấy tối tăm mù mịt, hắn muốn bóp chết mình sợ là càng dễ dàng a. Tề Hoan cũng không quên nơi này là địa bàn Yêu tộc, không phải tất cả Yêu Tu đều nhìn tu sĩ chính đạo thuận mắt. Giống như Lưu Nhiễm có thể cùng tu sĩ chính đạo yêu mến nhau, sợ là đã ít lại càng ít.

“Khách nhân tộc trưởng mời về.” Sau khi nghe giọng nói truyền đến, cánh tay phải lộ ra bên ngoài của Lưu Nhiễm khẽ run, sắc mặt cũng có chút khó coi.

“Ồ, phải không, vậy thì đương nhiên là khách quý rồi, ta nhất định phải thay Tộc trưởng tiếp đãi khách thật tốt.” Chỉ chốc lát sau, tiếng bước chân từ xa truyền tới.

Tề Hoan mở to hai mắt nhìn hành lang u ám, chờ người nọ tới rồi nàng mới phát hiện, vậy mà lại là một con sói, không phải, dựa theo bộ dạng của hắn phải gọi hắn là người sói mới đúng.

Lúc trước Tề Hoan cũng xem không ít phim về ma cà rồng và người sói, ở trong đó người sói cùng lắm cũng chỉ là ở trên người có nhiều lông một chút, nhưng bộ dạng cũng không giống vị trước mắt này —— đi sau thời đại như vậy a!

Theo ý nghĩ của Tề Hoan, thời điểm Yêu Tu hóa thành người coi như một lần không thể thành công, ít nhất ngươi cũng nên đem cái đầu hóa cho ra hồn đã, ngươi xem trên sách viết cái gì Xà mỹ nữ, người ta còn có khuôn mặt mỹ nhân, có thể lừa gạt thư sinh…vân vân không phải sao. Vị này thì ngược đời, thân thể giống nam nhân bình thường, nhưng đầu lại là đầu sói, phía sau mông còn có một cái đuôi, Tề Hoan thật muốn hỏi hắn một chút, ngươi còn có thể dọa người hơn nữa không!

“Vị này là chấp pháp trưởng lão của Yêu tộc chúng ta, Lang Khê.” Lưu Nhiễm nắm chặt tay nhỏ bé của Tề Hoan, ngữ điệu vẫn bình thường, nhưng mồ hôi trong lòng bàn tay đã nói cho Tề Hoan biết, nàng đang sợ hãi.
“Nguyên nhân cụ thể ta cũng không rõ lắm, nghe đồn trên người hắn có tín vật của Yêu tộc, ừm. . . . . . Còn nói hắn là con tư sinh (con riêng) của Đại trưởng lão. . . . . . .” Lưu Nhiễm nhìn quanh khắp nơi, ghé bên tai Tề Hoan thần thần bí bí nói.

“Thì ra Yêu tộc các ngươi cũng thích tám chuyện bát quái. . . . . . .” Hình tượng yêu tộc thần bí trong tâm Tề Hoan nháy mắt đã sụp đổ. Thì ra bát quái chỗ nào cũng có, có lẽ đầu năm nay chó săn mới là nghề nổi tiếng nhất.

Tề Hoan cùng Lưu Nhiễm vừa đi vừa nói chuyện, bởi vì tính cách Tề Hoan từ trước tới nay luôn rất dễ gần, nên thái độ của Lưu Nhiễm đối với Tề Hoan khá tốt, hai người nói chuyện rất vui vẻ.

Khoảng hơn mười phút, Lưu Nhiễm rốt cục dừng bước, hai người đứng trước một cánh cổng lớn màu đen, Tề Hoan ngó nhìn tấm biển trên cánh cửa, nhịn không được rùng mình một cái.

“Đây chính là chỗ ở của Lang Khê trưởng lão?”

“Không, nơi này là Hình đường, Lang Khê trưởng lão tu luyện ở đây.” Giọng Lưu Nhiễm khô khốc, nàng từng tới nơi này, chính ở nơi này, một con mắt của nàng đã bị Lang Khê cứng rắn móc xuống, cho nên chỉ cần tới gần chỗ này, tâm nàng sẽ không nhịn được mà sợ hãi.

Hơn nữa không biết có phải do người trong lòng nàng là người phái Thanh Vân hay không, mà Lang Khê trưởng lão lúc đầu đối với nàng coi như ôn hòa, từ sau sự kiện ba trăm năm trước, thì thái độ cũng trở nên quỷ dị.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.