Chương 213: Ngươi Theo Nó Đi
Edit: Nuxuku
Beta: Tiểu Ngọc Nhi
Tiểu hồ ly vốn ngoan ngoãn ngồi xổm trên người Kiều Xảo đột nhiên nhảy đến trên vai Tề Hoan, rì rầm một đống bên tai nàng, Tề Hoan nghe xong thoáng có chút kinh ngạc, sau đó khẽ gật đầu.
Hai người nói chuyện không có ai nghe thấy, ngoại trừ Mặc Dạ ra cũng không ai chú ý.
“Ma Tôn đại nhân, ta thấy con trai của ngươi cũng không còn gì đáng ngại, phiền ngươi qua xem cánh tay của ta trước được không?” Tề Hoan hơi nhúc nhích cánh tay trông như ổ bánh mì của mình.
Dù sao cũng do con mình gây phiền toái, Thiên Khuê đương nhiên sẽ không bỏ mặc, huống chi trong lòng hắn cũng hiểu, Thiên Doanh chắc chắn không bị thương tổn gì, Tề Hoan dù thế nào cũng sẽ không thể đả thương con trai hắn ở nơi này.
Nghĩ vậy hắn buông Thiên Doanh xuống, ai ngờ Thiên Doanh vậy mà hai chân mềm nhũn ngồi bệt trên đất. Thiên Khuê nhướng mày, “Làm sao?”
“Con, con không đứng lên nổi, vừa nãy nàng ta làm chân của con bị thương.” Máu tươi màu đỏ từ vạt áo của nó chảy đầy đất, trong mắt Tề Hoan càng lạnh như băng. Rất tốt, vu oan đúng là đủ tuyệt.
Thiên Khuê nửa ngồi trên đất, xốc áo bào của Thiên Doanh lên, phát hiện trên đùi nó có một vết thương xâu đến tận xương.
Không đợi Thiên Khuê có ý kiến, đầu cầu lại truyền tới một trận rối loạn, chính là dì nhỏ của Thiên Doanh. Sau khi nữ nhân kia xông tới, vẻ mặt lo lắng ôm lấy Thiên Doanh, trong miệng còn không ngừng hỏi han, “Thiên Doanh, mau nói cho ta biết, tại sao cháu lại biến thành như vậy, là ai làm cháu bị thương?”
Lời nữ nhân kia nói làm cho chân mày Thiên Khuê càng nhíu chặt, vốn định xử lý nhanh chóng chuyện này, kết quả lại thêm một người đến gây phiền toái.
Thiên Doanh chỉ vào Tề Hoan và Kiều Xảo, vẻ mặt đau khổ bộ dáng thâm cừu đại hận nói, “Chính là hai người các nàng hại cháu, hai người bọn họ muốn hại chết cháu.”
Nếu tư chất bẩm sinh đủ cao, thậm chí có thể đạt được kỹ năng song tu ma thú thiên bẩm. Đương nhiên, loại song tu này đã từng có thời rất phát triển, nhưng về sau lại biến mất. Nguyên nhân là, sau khi song tu, thần hồn yếu thế hơn có thể bị thần hồn cường đại kia cắn nuốt. Sau khi bị nuốt mất thần hồn, người đó sẽ biến thành con rối, chính là phân thân thứ hai.
Hơn nữa tính mạng của hai người song tu từ nay về sau sẽ buộc lại với nhau, đây là hành vi cực kỳ nguy hiểm.
Những bí tịch tu luyện Thượng Cổ này, Thiên Khuê luôn giấu trong mật thất, ai ngờ, không biết Thiên Doanh lén đi vào từ lúc nào rồi thấy được bí tịch này. Bên trên những bí tịch kia cũng không viết lợi ích và tác hại, nó chỉ một lòng muốn tăng trưởng tu vi của mình, kết quả là cùng Ma Long tiến hành song tu.
Cái gọi là nhất cử lưỡng tiện, Tề Hoan đánh cho Ma Long này chỉ còn lại một hơi, mà tu vi của Thiên Doanh lại kém hơn Ma Long một đoạn lớn, làm sao có thể chịu đựng được, vừa rồi Ma Long vì sống sót đã cưỡng chế cắn nuốt thần hồn của Thiên Doanh để bổ sung ình.
Vì thế, rất không may, Thiên Doanh vĩnh viễn sẽ không tỉnh lại.
“Nó bắt đầu tu luyện cái này từ lúc nào?” Nghe nữ nhân kia nói xong, Thiên Khuê cũng không lộ ra vẻ phẫn nộ gì, vẫn cực kì bình tĩnh mở miệng hỏi như trước.
“Từ, từ sau khi ngài gặp được nữ nhân này.”
Cũng bắt đầu từ khi đó, Thiên Doanh tính tình đại biến. Nhưng bây giờ Thiên Khuê đã không muốn tìm hiểu nữa, dù sao hồn phách Thiên Doanh cũng đã bị nuốt sạch, đã không có gì đáng kể nữa. Thuận tay ném thân thể đã không còn hình hài vào đầm nước, trên mặt hắn hiện lên nụ cười làm cho người ta sợ hãi, rồi quay người rời đi.
Sau khi thân ảnh hắn biến mất, nữ nhân áo đỏ kia ngẩng đầu nhìn đám người Tề Hoan, còn định nói gì đó, nhưng không đợi nàng ta mở miệng, thân thể nàng ta đột nhiên nổ tung thành một màn sương máu.
“Nó đã chết, ngươi liền đi cùng nó đi.” Ở một khắc cuối cùng, giọng nói lạnh như băng của Thiên Khuê truyền vào tai, nỗi tuyệt vọng lập tức bao phủ nàng ta.
Nàng ta sai rồi, trước giờ đều sai rồi. Ma căn bản không có cảm tình. Thiên Khuê thật sự quan tâm Thiên Doanh sao? Ai mà biết được.