Bán Kiếp Tiểu Tiên – Chương 209 Đất Phong Thiện – Botruyen

Bán Kiếp Tiểu Tiên - Chương 209 Đất Phong Thiện

Chương 209: Đất Phong Thiện

Edit: Thảo Nguyễn

Beta: Tiểu Ngọc Nhi

Khi Tề Hoan mở to mắt, trời đã sáng rồi. Xuyên qua màn lụa, lờ mờ có thể trông thấy một nữ tử ngồi trước bàn, nhìn thân hình kia hẳn là Kiều Xảo.

Tề Hoan dùng ngón tay kéo một bên màn lụa, nheo mắt lại, nhìn kỹ một chút liền phát hiện Kiều Xảo đang nhỏ giọng nói gì đó cùng tiểu hồ ly.

Tiểu Miêu đêm qua bị Mặc Dạ ném ra ngoài đang ngoan ngoãn đứng bên cạnh Kiều Xảo, cái đầu nhỏ lông xù màu vàng cọ qua cọ lại trên chân Kiều Xảo.

“Kiều Xảo? A……” Tề Hoan cố gắng chống tay định ngồi dậy, thế nhưng xương cốt trên người giống như rời rạc rồi, bất đắc dĩ nằm lại trong chăn. Bây giờ đau nhức giữa hai chân đã đủ khiến Tề Hoan e lệ, nàng muốn tìm ra tên đầu sỏ, sau đó loạn đao đâm chết hắn.

Trí nhớ quay về, trở lại đêm qua.

Mặc Dạ nói ‘tiểu biệt thắng tân hôn, bọn họ cần chúc mừng một chút’. Cho nên, hắn quen tay hay việc đi lấy vài hũ rượu ngon trong hầm rượu riêng của Thiên Khuê đến. Theo Tề Hoan nhìn thấy, số lượng khoảng tầm mười vò.

Không phải là hơn mười vò rượu thôi sao, tốt xấu gì cũng là người tu tiên, tuyệt đối sẽ không xảy ra tình trạng gì. Trên thực tế, Tề Hoan đã xem thường mấy hũ rượu kia, cũng xem thường trình độ âm hiểm của Mặc Dạ.

Nếu quả thật không xảy ra tình trạng gì, sao hắn có thể cho Tề Hoan uống. Sau khi uống xong một vò, Tề Hoan đã không phân biệt rõ Đông Nam Tây Bắc rồi; sau hai vò, Mặc Dạ trước mắt biến thành hai cái đầu; sau ba vò, nàng bị Mặc Dạ biến thành sói xám ăn sạch sẽ, hơn nữa còn là chủ động đưa lên để người ta ăn.

Dùng ngôn ngữ tổng quát mà nói, một đêm qua Tề Hoan bị Mặc Dạ đè từ đầu giường đến cuối giường, may mắn, say rượu không tìm tới Tề Hoan.

“Sư phụ, người rốt cục cũng tỉnh rồi.” Nghe thấy giọng Tề Hoan, Kiều Xảo cuối cùng thở phào một cái.
“Không sao, tướng công của nàng – ta tu vi đủ.” Mặc Dạ sờ lên chỗ bị Tề Hoan véo, in một nụ hôn lên bàn tay nhỏ bé mềm mại của nàng.

Nói cũng đúng, người làm đại sự không phải việc gì cũng phải tự làm nha, trong nhà có người đủ năng lực làm thay là được. Tề Hoan lừa mình dối người tự cho bản thân chút an ủi. “Tại sao đệ nhất thần tướng phải làm như vậy?”

Lúc đầu Tề Hoan cho rằng đệ nhất thần tướng chỉ là đơn thuần có thù oán với phái Thanh Vân, nhưng hiện tại xem ra, dường như chuyện không đơn giản như vậy. Đất Phong Thiện, chuyện này hình như có quan hệ lợi ích trực tiếp tới bản thân các thần tướng kia.

“Điều này, kỳ thật có liên quan đến ngài. Sau khi Lục Đạo Thiên Bi xuất thế, số mệnh Lục Đạo bắt đầu thay đổi, bởi vì ngài là người ứng kiếp, cho nên số mệnh này phân trên người ngài. Sau khi ngài không còn nữa, có vài số mệnh liền chuyển đến những người có quan hệ với ngài.”

“Ngươi nói là, phái Thanh Vân số mệnh quá vượng cho nên mới bị đệ nhất thần tướng nhìn trúng?” Tề Hoan có chút không thể tin hỏi lại.

Thiên Khuê khẽ gật đầu, nhếch miệng cười, “Đúng là như thế, mảnh đất Phong Thiện Thượng Cổ kia sẽ di chuyển, hơn nữa thời điểm xuất hiện không xác định được, biện pháp tốt nhất để giữ lại mảnh đất kia, chính là dùng số mệnh trấn áp. Kỳ thật dùng Lục Đạo Thiên Bi trấn áp cũng có thể, nhưng không phải ai cũng có khả năng dịch chuyển Lục Đạo Thiên Bi, cho nên đệ nhất thần tướng liền đánh chủ ý lên phái Thanh Vân.”

“Đáng ăn mừng chính là, hắn thế nhưng đã thành công rồi.” Lúc này, nàng nên hỏi cái gì đây?

Hoặc là, nàng còn có thể nói cái gì?

“Kỳ thật, ngài cũng không cần lo lắng, bị phong ấn bên trong Đất Phong Thiện có lợi nhiều hơn có hại, nói không chừng sau khi các sư tổ của ngài từ bên trong đi ra, đều đã thân xác thành thánh nha.” Bây giờ, Thiên Khuê là điển hình cho kiểu người đứng nói chuyện không đau thắt lưng, mặc dù khả năng thành thánh không lớn, nhưng khả năng tử vong cũng giảm xuống nhỏ nhất là được.

Nghĩ đến số mệnh phân chia của mọi người trong phái Thanh Vân, Thiên Khuê nhịn không được ghen tị. Số mệnh của Lục Đạo, đảm nhiệm một phần thôi đã khiến người ta thoải mái đến chết, phái Thanh Vân bọn họ phân chia đủ ba phần, đoán chừng mấy người trong môn phái bọn họ đi đường cũng có thể nhặt được thần khí. Không phong ấn bọn họ mới khiến người người oán trách đấy. Hơn nữa, đệ nhất thần tướng làm như vậy, chưa hẳn sẽ có lợi, chờ khi hắn tiến vào đất Phong Thiện rồi, chỉ có hắn nếm mùi đau khổ thôi.

Đây là lời nói an ủi người khác sao! Tề Hoan nhịn không được lườm Thiên Khuê, nàng không cầu bọn họ thành thánh, chỉ cần tương lai đừng nhìn thấy một đống xương trắng là được.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.