Bán Kiếp Tiểu Tiên – Chương 196 Lần Đầu Đến Thành Kinh Lôi – Botruyen

Bán Kiếp Tiểu Tiên - Chương 196 Lần Đầu Đến Thành Kinh Lôi

Tiểu thư!” Tiểu Lục định nói thêm gì đó, đáng tiếc Hỏa Như đã cúi đầu xuống nhìn đồ vật trên tay, thấy tiểu thư nhà mình dụng tâm như vậy, Tiểu Lục chỉ đành ngượng ngập rời đi.

Nàng biết, tiểu thư không thích tu luyện, nhưng dù sao Ngân đại nhân cũng là thiên tướng, để không trở thành phiền toái của ngài ấy, tiểu thư nhất định phải có khả năng tự bảo vệ mình. Tiểu thư vì Ngân đại nhân bỏ ra nhiều như vậy, thật sự có thể có được hồi báo sao, trong lòng Tiểu Lục cũng không rõ lắm.

Không biết Tiểu Ngân nói với thủ hạ của Minh Hỏa thế nào, cuối cùng hai người không khăng khăng muốn dẫn Tề Hoan đi nữa, nhưng cũng không rời đi, hình như bọn họ dự định cùng Tiểu Ngân đến Lôi Thần Điện.

Tề Hoan thì không sao cả, chỉ cần có Mặc Dạ, đi đâu nàng cũng dám.

Nhưng gần đây không biết vì sao tiểu hồ ly lại ầm ĩ mâu thuẫn với Tiêu Ngân, nói sao cũng đòi về ngủ cùng Tề Hoan. Nửa đêm, nhìn tiểu hồ ly co lại trong ngực nàng, Mặc Dạ đã mấy lần lộ ra móng vuốt sắc bén, dự tính mưu sát con hồ ly này.

Cũng may Tề Hoan biết dùng chính sách dụ dỗ Mặc Dạ, nhẹ nhàng thương lượng đến hơn nửa đêm, cuối cùng mới dập tắt cơn giận của hắn, nam nhân nhỏ mọn này thừa dịp lúc Tề Hoan không để ý liền túm gáy tiểu hồ ly ném xuống đất, sau đó một mình bá đạo chiếm cứ vòng ôm của Tề Hoan.

Buổi sáng tỉnh lại, phát hiện áo mỏng không biết đã bị kéo ra từ lúc nào, nam nhân biến thành mèo chết tiệt kia cư nhiên đang nằm ngủ giữa bầu ngực nàng.

Tề Hoan sửng sốt nửa giây, sau đó không chút khách khí xách nam nhân vẫn còn đang ngủ kia lên, không đúng, là xách con mèo kia ném xuống giường.

Nàng không để bụng Mặc Dạ làm như vậy, thế nhưng nàng không có hứng thú tán tỉnh với Cùng Kỳ.

“Tiểu Hoan… Làm sao vậy?” Nằm rạp trên mặt đất ngáp một cái, thân thể vừa mới dung hợp còn nhiều chỗ chưa thích ứng, cho nên thời gian ngủ cũng lâu hơn một chút. Thân thể Mặc Dạ run rẩy, từ mặt đất đứng lên.

“Hừ.” Đáp lại hắn là một vẻ mặt mẹ kế đen thui.

” . . .”Nhìn Tề Hoan giống như có thù với quần áo, hung dữ nhìn bộ đồ trên người, Mặc Dạ cuối cùng đã hiểu. Hai cái chân sau hơi dùng lực, thân thể hóa thành một tàn ảnh, trực tiếp nằm trên đùi Tề Hoan. “Không thích ta biến thành Cùng Kỳ?”

Sao có thể thích! Tề Hoan mắt trắng không còn chút máu, không lên tiếng.

“Được rồi, không thích thì nói sớm đi.” Thân thể Tiểu Miêu mềm nhũn, một luồng sương mù màu xám bay ra từ trán nó, rất nhanh biến thành một đạo hư ảnh. Hư ảnh kia càng lúc càng cô đọng, không đầy một lát, Mặc Dạ liền xuất hiện trước mặt Tề Hoan.

Tề Hoan ngạc nhiên duỗi tay nhéo nhéo khuôn mặt Mặc Dạ, vậy mà giống như thật, quá kỳ diệu rồi.

Đáng tiếc, loại trạng thái này của Mặc Dạ không thể duy trì quá lâu, tiên khí của Tiên Giới quá nặng, rất dễ tách oán khí trên người hắn. Ôm Tề Hoan hôn một chút, sờ sờ một chút, khó khăn lắm mới dỗ nương tử thân yêu vui vẻ, Mặc Dạ lại quay về thân thể Tiểu Miêu.

Lúc này, Tiểu Ngân đang tu luyện đột nhiên mở to đôi mắt màu bạc, có chút nghi hoặc nhìn ra ngoài cửa sổ, là ảo giác sao?

“Ngân đại nhân.” Đúng lúc Tiểu Ngân ngẩn người, ngoài cửa sổ bỗng nhiên xuất hiện một bóng đen. Giọng nói kia hơi khàn khiến người ta cả người không thoải mái.
Nghe bọn họ nói, Tề Hoan đại khái cũng hiểu được toàn bộ câu chuyện.

Trên thực tế, thanh danh của Hỏa Như trên Tiên Giới thật sự không được tốt lắm, nàng ấy không làm sai chuyện gì, nhưng chủ yếu là nàng ấy từng định chung thân với Liệt Sư – một trong mười hai vị thiên tướng, đáng tiếc Liệt Sư là người của Minh Hỏa, ca ca của Hỏa Như – Hỏa Nha lại là người của đệ nhất thần tướng, hai người xưa nay không hợp nhau.

Ngày Hỏa Như và Liệt Sư thành thân, Liệt Sư ngay cả động phòng cũng không vào, trực tiếp ném hưu thư trước mặt nàng.

Từ đó về sau, Hỏa Như trở thành trò cười của Tiên Giới. Sau đó, Tiểu Ngân đính hôn cùng Hỏa Như. Chuyện này đã xảy ra hơn năm trăm năm, cho dù đã qua lâu như vậy, nhưng vẫn khó tránh khỏi bị người ta chế giễu.

Huống hồ thái độ của Tiểu Ngân đối với các vị thiên tướng khác cực kì không khách khí, đã sớm làm cho bọn họ khó chịu trong lòng, nên có cơ hội liền gây sự với hắn. Tuy nói một người không thể đánh bại Tiểu Ngân, nhưng bọn họ nhiều người như vậy, chẳng nhẽ còn đánh không lại một người hay sao?

Tiểu Ngân cũng nhìn ra được ý đồ của bọn họ, lỗ tai trực tiếp bỏ qua mấy lời chế nhạo kia, tiếp tục đi về phía trước.

Công Thạch Cửu thấy Tiểu Ngân vậy mà không trở mặt, trong lòng liền muốn bước lên tiếp tục mỉa mai hắn, nhưng vẫn có chút khiếp đảm. Thủ đoạn của Tiểu Ngân gã đã được chứng kiến không ít, nếu quả thật khiến hắn nổi giận, hắn tuyệt đối sẽ không để ý tới mình rốt cuộc là người của ai.

Hắn là người của đệ nhất thần tướng, nhưng ngay cả thủ hạ của đệ nhất thần tướng hắn cũng dám giết, căn bản chính là một kẻ điên không có lý trí.

Nghĩ nghĩ, Công Thạch Cửu đành nhường đường cho Tiểu Ngân, nhưng mà mình dù sao cũng là một thiên tướng, cứ nhận thua như vậy thật sự rất mất mặt.

Hai thủ hạ của Minh Hỏa đi tới cùng Tiểu Ngân thấy tình hình không ổn đã sớm lẻn đi trước, cho nên hiện tại chỉ có một mình Tề Hoan đứng sau lưng Tiểu Ngân. Bất hạnh thay, nàng lại trở thành một con cừu non thế tội.

Giữa thiên tướng với nhau, không có nguyên do thì không thể tùy ý động thủ, nhưng lại có thể tùy ý ra tay với các tiên nhân bình thường. Công Thạch Cửu biết rõ nữ nhân này nhất định có quan hệ gần gũi với Tiểu Ngân, đáng tiếc, nàng chỉ là một tiên nhân tầm thường, cho dù mình động tới nàng, chọc tức Tiểu Ngân thì Tiểu Ngân cũng không thể ra tay với mình.

Nếu thực sự hắn có can đảm ra tay, vậy năm người bọn họ liền liên thủ đối phó hắn. Một chọi năm, thắng thua không cần nhìn cũng biết.

Nhìn sinh vật hình cầu kia đi tới trước mặt mình, Tề Hoan dừng bước, cùng hắn giữ vững khoảng cách một mét an toàn. “Có gì chỉ giáo?”

“Hừ, chẳng lẽ sư môn trưởng bối chưa bao giờ nói với ngươi, hung thú chính là khởi đầu của vạn ác, chỉ cần bắt gặp liền phải tru diệt sao?” Trong giọng nói của Công Thạch Cửu ẩn chứa một lực uy áp, Tề Hoan lui về phía sau hai bước. Đừng hiểu nhầm, nàng chỉ là cảm thấy hơi thở của gã thiên tướng này có chút không trong lành cho lắm mà thôi. (ý mụ là gã này bị hôi miệng đó =]])

Cúi đầu nhìn Mặc Dạ vẫn còn đang ngủ, bởi vì thần niệm của Mặc Dạ quá mức cường đại, nên thân thể Tiểu Miêu đã bị cường thế trưởng thành, hiện tại kim quang trên người nó căn bản không giấu giếm được, người tinh mắt đều có thể nhìn ra nó là hung thú.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.