Bán Kiếp Tiểu Tiên – Chương 191 Ngươi Rất Muốn Chết? – Botruyen

Bán Kiếp Tiểu Tiên - Chương 191 Ngươi Rất Muốn Chết?

“Tề Hoan vốn tưởng rằng đoạn đường này sẽ không yên ổn, ai ngờ, trước mắt nàng —- xuất hiện hình dáng mơ hồ của một tòa thành, mấy người kia sau lưng vậy mà không theo kịp động thủ với nàng.

Bọn họ cứ như vậy yên tâm thả mình sao? Rõ ràng không có khả năng. Nếu thế thì. . . . . . Kết quả có khả năng nhất chính là Tuyết Sa đã đi tìm phụ thân của Minh Tư.

Phụ thân của Minh Tư. . . . . . Tề Hoan xách Tiểu Miêu từ trong ngực ra, thả xuống đám mây, sau đó dựa người nằm xuống, vừa vặn gối lên mình Tiểu Miêu.

Lúc đầu, Tề Hoan cũng không để ý tới họ của Minh Tư. Nhưng năm đó nàng không lấy mạng Minh Hỏa, chẳng lẽ Minh Hỏa đến bây giờ vẫn còn sống sao? Bởi vì vẫn không trông thấy gương mặt quen thuộc trước kia, Tề Hoan liền cho rằng những năm này bọn họ sớm đã không còn nữa.

Nhưng bây giờ nghĩ lại, thực lực của Minh Hỏa năm đó đã rất cao rồ̀i, cho dù Lục Đạo xảy ra chút biến động thì hắn sống sót không phải là điều khó khăn.

Hắn vốn có mười tám đứa con trai, bây giờ xuất hiện thêm một đứa con gái, cũng không phải chuyện lạ gì.

Nghĩ tới đây, Tề Hoan liếc Minh Tư một cái rồi chìm vào trạng thái mê man, nếu nàng ta không phải đứa con gái giỏi nhất của Minh Hỏa vậy thì nàng ta xui xẻo rồi. Năm xưa không giết Minh Hỏa là vì tình cảm đã qua của hai người, cho dù Tề Hoan hận hắn, nhưng có một số việc rất khó quên, nàng không hạ thủ được, cũng không thể mở miệng.

Nhưng con gái con trai của hắn lại không thuộc phạm vi nể tình của Tề Hoan, chỉ cần có cơ hội, bắt được liền giày vò đến chết.

“Tiểu Miêu, ngươi biết bốn thần tướng của Tiên Giới tên là gì không?” Tề Hoan lười biếng hỏi thăm.

“Tên của thần tướng chưởng quản thiên kiếp là Thiên Phạt, những người khác ta không biết.” Tiểu Miêu dường như nhớ ra chuyện gì đáng sợ, thân thể nhịn không được run rẩy.

“Thiên Phạt? Hắn rất lợi hại sao?” Chưởng quản thiên kiếp cơ à, Tề Hoan vẫn cho rằng thiên kiếp là do Lôi Thần hoặc Thiên Lôi chưởng quản, xem ra, Tiên Giới biến đổi thật lớn a.

“Hắn là thần tướng có thực lực yếu nhất, nhưng địa vị rất đặc thù.”

“Đúng vậy, có aichưởng quản thiên kiếp mà địa vị không đặc thù chứ.” Tề Hoan trở mình cười nói.
Khi Tề Hoan chuẩn bị cưỡng chế sử dụng lĩnh vực kéo Minh Viêm vào, thì một đạo kiếm quang màu bạc ngăn cản quyền kình kia nga tại chỗ cách tiểu hồ ly không đến nửa mét.

Tiếp đó, đạo ngân quang kia hóa thành mấy vạn tia sáng, chẳng những làm xáo trộn quyền kình của Minh Viêm, mà còn đâm về phía Minh Viêm.

Vạn kiếm xuyên tim a, kỹ năng quần công (*) trong truyền thuyết, quả nhiên không phải là trâu bò bình thường!

(*) quần công: nghĩa gần giống với quần ẩu :)) tức là tấn công hội đồng ^^

“Dám giết người ở địa bàn của ta, Minh Viêm, ngươi rất muốn chết sao?” Âm thanh sắc lạnh không biết từ chỗ nào truyền đến, Tề Hoan chỉ cảm thấy dường như chung quanh đều là tiếng nói quen thuộc kia.

Ừ, xem ra là con rắn không có ý tốt kia rồi, xuất hiện thật đúng lúc ah! Nhưng mà tại sao hắn lại chạy tới đây, thật là trùng hợp.

“Ngân, ngươi tốt nhất đừng nhúng tay vào, bằng không. . . . . .”

“Phập phập” một tiếng, Minh Viêm kinh ngạc nhìn nơi mũi kiếm màu bạc xuyên qua từ phía sau người mình, “Bằng không thì sao, ngươi cảm thấy, Minh Hỏa đáng để ta sợ hãi sao?”

Mặc dù thực lực đều là thiên tướng, nhưng vừa nhìn một cái liền có thể thấy rõ chênh lệch. Thời điểm Tiểu Ngân xuất hiện, Minh Viêm không hề nhận ra. Cũng may tốc độ phản ứng của hắn đủ nhanh, chịu đựng đau đớn kịch liệt từ kiếm của Tiểu Ngân mà chạy trốn, một tay kéo Minh Tư, bay về phía chân trời.

Trên thân kiếm màu bạc lưu lại mấy giọt máu màu đỏ, Tiểu Ngân nhìn lướt qua gã Tiên Tôn bị ném lại kia, không chút lưu tình trực tiếp cắt cổ, nhân tiện đánh tan nguyên thần của hắn.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.