Bán Kiếp Tiểu Tiên – Chương 152 Kim Thân Bất Diệt – Botruyen

Bán Kiếp Tiểu Tiên - Chương 152 Kim Thân Bất Diệt

Vốn Minh Vương không có ý định mang theo Tề Hoan xuống sâu dưới tầng địa ngục thứ mười, chỗ đó thật sự quá nguy hiểm, một mình hắn xuống dưới đã là ốc không mang nổi mình ốc rồi, mang theo Tề Hoan không chừng sẽ phát sinh ra chuyện gì đó.

Nhưng Tề Hoan lại nói một câu rất đúng, không có nàng thì Minh Vương cũng không có biện pháp đi vào tầng địa ngục thứ mười một, mềm mỏng cứng rắn, cuối cùng Minh Vương gật đầu đáp ứng mang theo Tề Hoan xuống dưới tìm kiếm.

Cũng may mười tầng địa ngục không có khủng bố như trong tưởng tượng, thực lực của Minh Vương cũng rất cường đại, chỉ riêng áp lực cường đại trên người hắn tỏa ra đã khiến đám quỷ thú của mười tầng địa ngục không dám xuất hiện rồi. Mười tầng địa ngục cũng không lớn lắm, đi theo Minh Vương dạo qua một vòng, bọn họ đều không phát hiện ra cái gì.

Cứ như vậy đi xuống, mãi cho đến tầng địa ngục thứ 36, vẫn như cũ không thu hoạch được gì, vốn Tề Hoan còn định tiếp tục, nhưng Minh Vương lại nói đã đến thời hạn của Tiên giới, Tề Hoan phải trở về.

Cho dù nóng lòng muốn tìm Mặc Dạ, nhưng đây không phải chuyện một sớm một chiều, Tề Hoan cũng chỉ có thể nghe lời Minh Vương, để hắn đưa nguyên thần của mình về Tiên Giới.

Sau khi Tề Hoan trở về, Minh Vương cũng không rời khỏi tầng 36 địa ngục U Minh, hắn đứng giữa không trung, cúi đầu nhìn đoàn oán khí đen đặc dưới chân đang không ngừng quay cuồng, nhịn không được thở dài, “Nàng cũng đã đến, vì sao ngươi không đi ra nhìn mặt một lần.”

Từ khi bước vào địa ngục U Minh, Minh Vương đã cảm nhận được hơi thở của Mặc Dạ, hai người mặc dù con đường tu luyện không giống nhau, nhưng năng lực cảm ứng với oán khí của Minh Vương lại rất mạnh. Mà Tề Hoan, thứ nhất do tu vi của nàng tương đối thấp, thứ hai bây giờ nàng còn chưa khống chế tốt lực lượng lôi điện trong cơ thể, vừa gặp phải oán khí dơ bẩn, thân thể liền tự động phản kháng, cho nên nàng căn bản không cảm nhận được điều này, cũng không biết kỳ thật Mặc Dạ đang đứng trong địa ngục U Minh.

Tại Minh giới, nơi thích hợp nhất để tu luyện chính là địa ngục U Minh, thế nhưng lúc này Mặc Dạ không phải đang tu luyện.

Mặc dù Minh Vương có thể cảm nhận được sự tồn tại của Mặc Dạ, nhưng căn bản không thấy được thân thể hắn, bởi vì toàn bộ oán khí trong không gian này đều do Mặc Dạ biến thành.

Tuy đinh Diệt Thần cuối cùng hạ xuống lệch một chút, nhưng tổn thương đối với Mặc Dạ lại vô cùng to lớn, oán khí vẫn chưa vững chắc trong cơ thể bị đinh Diệt Thần làm tiêu tán toàn bộ, cho dù còn thần trí, nhưng muốn gặp Tề Hoan, hắn cũng không có biện pháp nào.
“Ta biết rõ, con cũng rất chán ghét ta, ta chẳng qua chỉ nhìn liếc qua nữ nhân con sủng hạnh, thế mà con liền vứt bỏ nàng ta, con ghét bỏ ta có cần biểu hiện rõ ràng như vậy không. Nhưng dù sao, so với ta, con may mắn hơn nhiều, ít nhất, nữ nhân của con còn sống, mà của ta thì đã vĩnh viễn biến mất.”

“Thật ra, cho dù con không nói, ta cũng có thể đoán được câu cuối cùng Diệt Tuyết là gì, con rất ghét ta sao?”

“Cũng may, đã không còn kiếp sau rồi. . . . . .” Mặc Ngự híp mắt, nhìn chằm chằm oán khí đang quay cuồng kia, cứ độc thoại một mình, cũng mặc kệ rốt cuộc có ai nghe thấy hay không. E rằng, đây là lần đầu tiên, cha con bọn họ thật sự mặt đối mặt bình tĩnh hòa nhã nói chuyện như vậy, cho dù Mặc Dạ không thể mở miệng.

Mặc Ngự hơi hé miệng, dường như còn muốn nói điều gì, nhưng y không còn cơ hội mở miệng nữa, con mắt đục ngầu hoàn toàn không nhìn thấy ánh sáng, thế nhưng, y lại đang cười, trước khi chết, y rốt cuộc nhìn thấy cái gì? Có lẽ, đây vĩnh viễn là một bí mật.

Những oán khí kia vẫn bao phủ xung quanh bộ xương cốt, trên bộ xương kia huyết khí kim quang phát ra càng nồng đậm, dường như có thể bao phủ toàn bộ không gian, trong địa ngục U Minh vẫn không chút tiếng động, cũng không biết đã qua|bao nhiêu năm, bên trong oán khí, bộ xương của Mặc Ngự càng lúc càng cường đại, cuối cùng hoàn toàn biến mất.

Giống như, từ đầu tới đuôi ông ta không hề xuất hiện, có lẽ, đây mới là kết cục tốt nhất.

Về phần Mặc Dạ có nghe được những lời nói kia của ông ta hay không thì có quan hệ gì đâu.

Nháy mắt, Tề Hoan tiếp quản Lôi Thần Điện đã qua trăm năm, trăm năm ở Tiên Giới mà nói thật sự rất ngắn, nhưng đối với Tề Hoan, thì càng ngày càng khó chịu, người nàng muốn tìm, căn bản không hề có động tĩnh gì. Sau này Minh Vương lại tìm nàng mấy lần, Tề Hoan đã giẫm đạp lên toàn bộ không gian địa ngục, nhưng vẫn không phát hiện ra một chút hơi thở nào của Mặc Dạ.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.