Bán Kiếp Tiểu Tiên – Chương 118 Tháp thành – Botruyen

Bán Kiếp Tiểu Tiên - Chương 118 Tháp thành

Không tu ra được Lôi Điện lực của tầng chín mươi, thì không đủ để lên tới cảnh giới cao nhất, trừ phi Lôi Thần tự mình hỗ trợ. Tề Hoan chưa từng hưởng qua loại đãi ngộ này, nhưng giờ xem ra, nàng dường như không cần Lôi Thần hỗ trợ rồi. Bởi thì lôi điện trên tầng chín mươi đã tuôn xuống theo thông đạo.

Giống như hồng thủy đã tìm được đường thoát nước, Tề Hoan đứng ở một bên kinh ngạc nhìn lôi điện thuộc tính khác nhau uy lực khủng bố tràn vào trong cơ thể nàng chạy đến Lôi thần tháp.

Đợi đến lúc tụ lại chung quanh tàn tháp kia, lôi điện vốn tụ lại cùng một chỗ nay đã phân ra cấp độ, từng đạo từng đạo rơi vào bên trên tháp. Không bao lâu sau, tòa tháp này cuối cùng đã được dựng thành!

Tề Hoan không biết trong tháp có gì khác nhau không, nhưng xem bên ngoài, thì tòa tháp nàng luyện ra này giống y hệt tòa Lôi Thần tháp.

Nhìn lôi điện trong thông đạo càng ngày càng ít, bên trên Thái Cực Đồ tháp Lôi Thần đã ngưng tụ thành hình, lôi nhiễm còn sót lại chưa tán đi, chuyển động vài vòng trong không trung rồi bay về phía Tề Hoan.

Nếu như là thiên kiếp bình hường, Tề Hoan có thể dám trần truồng xông lên, nhưng những lôi điện này không phải đèn cạn dầu (ý chỉ không tầm thường), hơn nữa lôi điện trong Lôi Thần tháp đều là loại tinh khiết nhất, uy lực khủng bố không gì sánh được, nàng tự nhận thân thể mình không đủ mạnh mẽ, nhìn những tia Lôi Điện kia lao về phía mình, Tề Hoan không nói hai lời, trực tiếp dùng lôi độn chạy mất.

Đáng tiếc nàng chạy cũng không nhanh hơn ai, không đợi nàng dịch đến chỗ khác, thì vài đạo lôi quang xinh đẹp đã ở trên không trung tụ lại chờ Tề Hoan chui đầu vào lưới rồi.

Đợi sau khi chui đầu vào đám lôi điện kia, ý nghĩ cuối cùng trong đầu Tề Hoan là, lần này phát tài rồi.

Những lôi điện kia căn bản không cho Tề Hoan cơ hội thở dốc, liều mạng chui vào trong cơ thể nàng, trong kinh mạch, mạch máu ngay cả trong máu cũng có, khắp nơi đều là lôi điện, hơn nữa còn là lôi điện không cùng thuộc tính.

Thời điểm chúng đối phó với Tề Hoan, ngược lại rất là đồng tâm hiệp lực đấy, song đợi đến khi tiến vào cơ thể Tề Hoan rồi, lập tức bắt đầu hỗn chiến.

Tề Hoan là bị đau nên ngất đi, khi đó, nếu vẫn không thể bất tỉnh, nàng tuyệt đối sẽ tìm cục gạch tự đập vào đầu để hôn mê.

Đợi đến khi nàng tỉnh lại, ngẩng đầu đã nhìn thấy trời lập lòe ánh sao, Tề Hoan mở to hai mắt, không phải đang ở trong tháp Lôi Thần sao, thế nào lại còn có thể nhìn thấy sao trời đây?
Thiên Lôi biết rõ ý trong lời nói của Ám Minh Tiên Tôn, những năm gần đây hắn cũng có chút kỳ lạ, tuy lôi tâm là vật không thể thấy, nhưng tất cả lôi tâm trong các tầng tháp Lôi Thần đều có hạn, chỉ cần người tu ra lôi tâm chết đi, lôi tâm lập tức sẽ quay về trong tháp Lôi Thần, trên thân tháp cũng sẽ có dấu hiệu.

Nhưng từ sau khi Ám Lôi Quân – con trai Ám Minh Tiên Tôn biến mất ở nhân gian, thì lôi tâm của huyết sát ma lôi cũng mất tích theo. Bọn họ không phải không có điều tra, chỉ có điều, người biết rõ nội tình đã không còn ai sống sót.

Song Thiên Lôi vẫn điều tra được đại khái, mà tất cả các đầu mối đều hướng về Tề Hoan.

Nếu như Tề Hoan cùng Lôi Thần điện không quan hệ gì, có lẽ hắn sẽ trực tiếp giao Tề Hoan cho Ám Minh Tiên Tôn, dù sao vì một tiên nhân bình thường mà đắc tội với Tiên Tôn thì quả là không sáng suốt, có điều trước mắt, Tề Hoan ở trong mắt bọn họ, so với bất kể Tiên Tôn gì đó đều quan trọng hơn.

“Ám Minh Tiên Tôn có chứng cớ gì sao, nếu như không có, thì không nên mới lung tung mới tốt.” Thiên Lôi không vui nhìn Ám Minh Tiên Tôn, hừ lạnh nói.

“Chứng cớ? Hừ, ta thật sự có chứng cớ, muốn ta mang người đến đây đối chất với ngươi không?” Giọng nói u ám của Ám Minh Tiên Tôn xuyên qua màng nhĩ Tề Hoan, khiến lông tơ toàn thân Tề Hoan bắt đầu dựng đứng lên.

“A, không biết nhân chứng kia là ai?”

“Tiên nhân nhất trọng thiên của Đông Lưu cung, Đông Nguyên, chính miệng hắn nói với ta, ở nhân gian từng trông thấy Tề Hoan sử dụng huyết sát ma lôi. Thiên Lôi, ngươi cũng là kẻ từng tu luyện huyết sát ma lôi đấy, nếu không có lôi tâm, một tu sĩ nhân gian nhỏ bé như nàng sao có thể sử dụng được loại lôi điện này!”. Giọng điệu Ám Minh Tiên Tôn càng ngày càng âm lãnh, hắn chỉ có hai đứa con trai, con lớn nhất vừa chết trong tháp Lôi Thần, con thứ hai không hiểu sao chết ở nhân gian. Cái chết của hai đứa con trai, trước mắt xem ra đều có quan hệ với Tề Hoan, bảo hắn không hận Tề Hoan, điều này cơ bản là không có khả năng.

Đông Nguyên… Tề Hoan nằm trong ngực Thiên Lôi, cả khuôn mặt đều bị quần áo bao quanh, ai cũng không nhìn rõ vẻ mặt của nàng. Nàng cho rằng khi lên trời đã thanh lý sạch sẽ tất cả rồi, không nghĩ tới, vẫn còn sót một người.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.