Tham kiến thiếu gia.
Nhóm đầu tiên xuất hiện là mười Thần Long và công chúa Ny Khả. Đây là những Thần Long đã đạt tới cấp mười lăm mười đỉnh giai, riêng Ny Khả là Thần Vương sơ giai. Ny Khả vừa xuất hiện, liền chạy tới bên Đoạn Vân, ôm cánh tay hắn.
– Chủ nhân.
Nhóm thứ hai xuất hiện là tám nô lệ của Đoạn Vân. Tám tên này cũng có giai vị đạt tới cấp mười lăm đỉnh giai. Còn hai yêu nữ sau khi xuất hiện ngay lập tức chạy tới bên cạnh Đoạn Vân, quyết tranh hơn thua với Ny Khả. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.net chấm c.o.m
– Tham kiến thiếu gia.
Nhóm thứ ba xuất hiện là một trăm hai mươi Thú Nhân gia tộc, hai mươi Ma thú gia tộc, và bảy đại Cuồng chiến sĩ.
Hỏa Long, Cự long tiền sử, cự Sư, Kiến Càng, đại Ngô Công, đại Hải Thú … tạm thời được Đoạn Vân để ở nhà. Con chim Đại Bàng vì là tọa kỵ của Đoạn Vân nên được mang theo.
Nhìn đám thủ hạ Đoạn Vân xuất hiện liên tiếp, sắc mặt Stefen càng ngày càng khó coi. Hắn không ngờ, Đoạn Vân lại đem theo nhiều vũ lực như vậy. Tên không gian pháp thần ghê tởm này lại trực tiếp mang vũ lực tùy thân, thật là quá hèn hạ vô sỉ.
– Đoạn Vân! Nếu số lượng có thể đại biểu cho sức mạnh, thì một vạn võ sĩ Nanh Sói của ngươi đúng thật dọa người đấy.
Stefen vẫn cười lạnh như trước. Mặc dù nội tâm đã hiểu ra nguy cơ, nhưng hắn vẫn còn bám víu vào vài tia hy vọng như trước. Hắn cho rằng, chỉ cần số lượng cao thủ cấp bậc Thần Vương của Đoạn Vân không vượt qua bốn người, hắn vẫn có thể chiến thắng được.
Đoạn Vân cũng không để ý, ra lệnh:
– Năm ma sủng nghe lệnh, giai vị thực lực của Stefen bây giờ vẫn còn là cấp mười bảy. Ta không cầu các ngươi có thể chiến thắng hắn. Nhưng ta hy vọng các ngươi có thể học được một vài điều trong cuộc chiến đấu với điểu nhân này. Các ngươi nhớ kỹ, phải phối hợp tác chiến lẫn nhau không được chết trận. Âu Đặc Tư, Ny Khả nghe lệnh, hai người các ngươi đánh với một Quang Minh Vệ. Bây giờ còn lại ba Quang Minh Vệ, thực lực mặc dù đã hạ xuống chỉ còn là Thần Vương hậu giai, nhưng vẫn phải cẩn thận. Diệp Cô Thành, ngươi phụ trách một Quang Minh Vệ. Mười Thần Long, tên Quang Minh Vệ còn lại giao cho các ngươi. Tất cả tiến công.
Đoạn Vân vung tay lên, năm ma sủng cùng nhau hướng về phía Stefen tấn công. Còn Âu Đặc Tư, Ny Khả trực tiếp hai lộ hợp kích, nhắm thẳng một Quang Minh Vệ. Kiếm Diệp Cô Thành đã chỉ thẳng vào tim một Quang Minh Vệ ở xa nhất. Còn mười Thần Long, trực tiếp vây kín một Quang Minh Vệ, hợp lực bao tròn tên này lại.
Đại chiến lại một lần nữa bộc phát.
Nhìn nhìn vài thủ hạ còn lại, Đoạn Vân cười nói:
– Đại Băng Sơn! Sáu người các ngươi, phối hợp với hai mươi Thú nhân võ sĩ gia tộc và bảy đại Cuồng chiến sĩ thu hoạch mười đại Thần Binh Vệ, mấy tên Quang Minh Vệ đã trọng thương hoặc đã chết lại. Cả tam đại Thần Vương, cũng chế phục lại rồi giải lên đây cho ta. Hai mươi Ma thú gia tộc nghe lệnh, các ngươi giết sạch sáu Chủ Thiên Sứ trên đầu thành cho ta. Thú nhân võ sĩ còn lại, tiến vào trong Quang Minh Thánh thành, giết sạch đám Năng thiên sứ bên trong.
– Rõ.
Tất cả đều tự lĩnh mệnh đi ra.
Đoạn Vân tiếp tục đưa ánh mắt về chiến trường.
Diệp Cô Thành sau mười chiêu đã rạch trúng cổ tên điểu nhân. Cho dù là Quang Minh Vệ còn khỏe mạnh thì Diệp Cô Thành cũng có xác suất thắng trận vượt qua bốn mươi phần trăm. Còn bây giờ, tên Quang Minh Vệ này sớm đã cường nỗ chi mạt (cung giương hết đà). Hắn đã đại chiến với Thần Binh Vệ hơn bốn mươi phút, bây giờ làm sao còn có thực lực để ngăn cản kiếm của Diệp Cô Thành chứ?
Tên Quang Minh Vệ giằng co với Âu Đặc Tư và Ny Khả ra sức chống cự. Nhưng Âu Đặc Tư và Ny Khả đều đã là Thần Long cấp bậc Thần Vương. Thần Long chiến kĩ có mị lực đặc hữu. Nhưng vì giai vị của họ thấp một chút, Âu Đặc Tư tối đa cũng tương đương với một Thần Vương trung giai. Hai Thần Vương trung giai, nếu muốn chiến thắng một Thần Vương hậu giai, đây cũng không phải dễ dàng. Nhưng cũng không phải là không có khả năng. Cái duy nhất họ phải làm là kiên trì. Tên Quang Minh Vệ đã chiến đấu hơn bốn mươi phút rồi, nên Âu Đặc Tư và Ny Khả chỉ cần dựa vào ưu thế không trung của Thần Long, tiêu hao thực lực tên gia hỏa này hơn phân nửa, như vậy cũng có thể thắng được. Do đó, Âu Đặc Tư cùng Ny Khả phối hợp với nhau, tận lực không cho mình bị thương bởi công kích của tên Quang Minh Vệ. Âu Đặc Tư và Ny Khả đều có nguyên anh, lực chiến đấu của họ có thể kéo dài rất lâu. Nhưng, kết quả cuối cùng đã chứng minh cho việc Đoạn Vân xem trọng lực chiến đấu của Thần Long. Vốn thiên phú của Thần Long đã có ưu thế rồi, hơn nữa lại có nguyên anh. Còn tên Quang Minh Vệ đã như cường nỗ chi mạt, nên ước chừng năm mươi chiêu, Âu Đặc Tư và Ny Khả hợp lực một kích trực tiếp đánh trọng thương hắn. Thừa thắng truy kích, Âu Đặc Tư xé đứt sáu bảy cái cánh của tên điểu nhân này. Cuối cùng, tên điểu nhân đó bị Âu Đặc Tư dè xuống vặn gãy cổ.
Tên điểu nhân đánh với mười Thần Long là khó chịu nhất. Hắn rõ ràng cảm thụ được, chẳng có tên Thần Long nào có thể tạo thành uy hiếp gì với hắn, nhưng cả mười con cùng nhau lại sinh ra lực chiến đấu khiến cho hắn phải sợ hãi. Hắn có thể trực tiếp dùng thân thể tiếp nhận một đòn công kích của Thần Long. Nhưng hợp lực công kích của năm Thần Long trở lên thì lại làm cho hắn khá là kiêng kị. Do đó, hắn muốn tìm cách trước hết giết vài con Thần Long, nhằm giảm bớt áp lực cho mình. Nhưng đáng tiếc, hắn phát hiện ra mặc dù lực chiến đấu của Thần Long không mạnh, nhưng tốc độ thì cực kỳ kinh khủng. So về tốc độ, hắn chẳng thể làm gì được đám Thần Long.
Giai vị của Thần Long là cấp mười lăm đỉnh giai, bằng vào nguyên anh và ưu thế phi hành, họ có lực chiến đấu của Thần Vương sơ giai. Như vậy mười Thần Long chiến đấu với một Quang Minh Vệ, tương đương với mười Thần Vương sơ giai nghênh chiến một Thần Vương hậu giai. Đây là một sự khiêu chiến vượt cấp. Mười tên tiểu Thần Vương có ưu thế tốc độ tuyệt đối, hơn nữa họ vừa mới tham gia chiến đấu nên sức lực còn đủ mười phần. Còn tên Thần Vương hậu giai thì lại rất mệt mỏi, năng lượng đã gần khô kiệt, hơn nữa trên người hắn còn có vài vết thương.
Do đó, ước chừng mười phút sau, mười Thần Long vốn ở thế yếu đã chiếm được ưu thế tuyệt đối. Mười Thần Long bắt đầu hành hạ tên Quang Minh Vệ này. Sau hơn mười chiêu, tên Quang Minh Vệ cũng cơ bản báo phế rồi. Toàn bộ cánh chim bị xé rơi, những thương tích nặng nhẹ trên người gộp lại cũng cơ bản khiến hắn gần chết.
Còn cụôc chiến đấu giữa năm người Phì Tử và Stefen lại vô cùng gian khổ. Năm người Phì Tử bằng vào nguyên anh, cũng tương đương một Thần Vương trung giai. Còn Stefen, mặc dù năng lượng đã giảm xuống nhưng hắn vẫn có lực chiến đấu cấp mười bảy như trước.
Phối hợp với nhau, bằng vào nguyên anh, năm ma sủng đại chiến với Stefen hai trăm hiệp. Trong hai trăm hiệp, năm người này cũng bị không ít công kích. Nhưng họ cũng biết tránh nặng tìm nhẹ, kéo dài cuộc chiến đấu chênh lệch cấp bậc này tới gần hai mươi phút. Chiến quả cũng khá là huy hoàng. Năm ma sủng, toàn bộ bị trọng thương. Còn Stefen, cũng bị họ đánh cho rất thảm. Bây giờ lực chiến đấu Stefen đã thấp nay còn thấp hơn, hạ xuống tới Thần Vương hậu giai.
Để đảm bảo chúng không bị chết trận, Đoạn Vân cho Diệp Cô Thành lên thay cho năm ma sủng. Diệp Cô Thành vừa lên, đã định làm ngay một chiêu kiến huyết phong hầu (thấy máu là chết). Nhưng đáng tiếc là, Stefen lại trực tiếp dùng hộ thể năng lượng ngăn trở một kích trí mạng này. Kiếm của Diệp Cô Thành chỉ có thể làm xước da Stefen một chút. Nhưng Diệp Cô Thành cũng thuận thế một cước đá trúng ngực Stefen. Trong khi Stefen lui về phía sau, kiếm của Diệp Cô Thành tiếp tục đuổi sát, chỉ thẳng vào trái tim Stefen mà tiến. Stefen hai tay che ngực, đồng thời dùng mười bốn cánh bao chặt cả người hắn. Cho nên, kiếm của Diệp Cô Thành chỉ gọt rụng được hai cây lông vũ.
Diệp Cô Thành cau mày, chân phải bước tới, bay lên không xoay tròn, lưỡi kiếm sắc bén chỉ thẳng vào thân thể đang được mấy cặp cánh của Stefen che chở chém xuống liên hồi. Dưới thanh kiếm sắc bén, cánh của Stefen lúc này bị khoan ra một lỗ thủng hình tròn. Lộ rõ vị trí trái tim.
Hoảng sợ nhìn nhìn cánh mình, Stefen xoay người muốn bỏ chạy. Nhưng Diệp Cô Thành đột nhiên gia tốc, dùng một tốc độ kinh khủng đuổi theo, rồi tập trung lực vào cánh điểu nhân xuất ra một kiếm khí mãnh liệt.
– A.
Một kích này trực tiếp chém rách lưng Stefen một vệt thật dài, máu thiên sứ màu vàng kim bắn vào mặt Diệp Cô Thành. Stefen rên rỉ đau đớn, ngã xuống đất. Một kích của Diệp Cô Thành đã làm cho tên điểu nhân cao ngạo một đời bị thương nặng.
Nhưng hắn vẫn không cam lòng. Stefen vừa ngã xuống đất lập tức phát ra một đòn công kích nhằm vào Diệp Cô Thành. Sau đó hắn động thân đứng lên, điên cuồng vận chuyển quang hệ ma lực, muốn nhanh chóng chữa trị vết chém sau lưng. Nhưng hắn quên mất, nơi đó chính là chỗ quan trọng nhất của năng lượng quang hệ bổn mạng. Mặc dù hắn chữa trị được vết thương đó, nhưng cánh của hắn lại rũ xuống không đưa lên được nữa.
Hắn đang muốn trở lại đại chiến với Diệp Cô Thành, nhưng Diệp Cô Thành đột nhiên vòng tới trước mặt của hắn, trực tiếp khoanh một vòng từ sau gáy đến yết hầu hắn. Bởi vì Diệp Cô Thành cầm kiếm tay phải, nên quá trình vòng quanh Stefen từ bên phải, kiếm của hắn thuận thế lướt qua cổ Stefen, cắt một đường rất rõ trên cổ hắn. Một kiếm này không sâu, nhưng cũng khá rộng.
Một kiếm qua đi, Diệp Cô Thành đứng thẳng trước người Stefen. Kiếm hắn chỉ xéo về phía trước, trên mũi kiếm nhiễm đầy chất lỏng màu vàng kim, chảy theo mũi kiếm, nhỏ xuống từng giọt một.
“Sặc”, Stefen chậm rãi giơ tay lên, hắn nhè nhẹ chùi chùi cổ mình, rồi đưa tay ra trước mặt.
Hắn vừa nhìn thấy máu của mình cùng màu với vết máu trên kiếm Diệp Cô, rồi từ từ ngã xuống.
Stefen, tên điểu nhân từng đòi Đoạn Vân nộp năm trăm nhân tộc mỹ nữ, cuối cùng đã chết. Chết mà vẫn không cam lòng, ngay cả linh hồn cũng bị đánh tan.
Chín đại Quang Minh Vệ cũng bị giết. Mấy tên Quang Minh Vệ được giải tới trước mặt Đoạn Vân, toàn bộ đều bị Đoạn Vân chém cho một kiếm, sau đó đóng băng chờ xử lý.
Mười Thần Binh Vệ, tạm thời được Đoạn Vân dùng chân khí phong bế năng lượng toàn thân, đồng dạng cũng bị đóng băng xử lý. Đến lúc này, tên Đoạn Vân hèn hạ biến thái mới nở một nụ cười khoan khoái.