Áo Rách Quần Manh Câu Người Ngủ – Chương 9 – Botruyen
  •  Avatar
  • 31 lượt xem
  • 3 năm trước

Áo Rách Quần Manh Câu Người Ngủ - Chương 9

Hạ Mộ Hiên nói rồi cúi đầu, bắt đầu từ sau vành tai Tạ Ngọc nhu tình mật ý mà hôn xuống. Tạ Ngọc miễn cưỡng dựa vào trên xe ngựa, một đôi mắt quyến rũ sinh ra xuân ý nhè nhẹ, hắn im lặng mặc cho nam nhân thưởng thức thân thể của mình, không nói đồng ý nhưng cũng không thấy ra sức khước từ.

Môi lưỡi ấm trượt tới vai, Hạ Mộ Hiên chuyên chú in dấu hôn, liếm ướt rồi lại hơi dùng sức cắn xuống, Tạ Ngọc cảm nhận được một tia đau đớn, cảm thấy được nửa người đều bị Hạ Mộ Hiên vô liêm sỉ cắn đến tê dại, đau đớn, còn có chút ngứa, hắn rũ mi, mạn bất kinh tâm (thờ ơ) nói:

– “Vương gia cố ý làm khó dễ thần, ân… Nói không chê thân thể ô uế này mà sao lại cắn đau như vậy, a không… A, Vương gia, là muốn che lại dấu vết trước đó sao?”

Hạ Mộ Hiên nhẹ vỗ về thân thể Tạ Ngọc, đầu lưỡi rời khỏi xương quai xanh của hắn, cười nói:

– “Thừa tướng coi thường bản vương rồi, bản vương chẳng qua là cảm thấy… Nơi thừa tướng bị dã nam nhân chà đạp quá đẹp, đẹp đến mức khiến bản vương nhịn không được…”

Tạ Ngọc tựa hồ bị chọc cười, ha ha mấy tiếng, sau đó liền quay đầu đi, không lên tiếng nữa. Tay nam nhân tìm được nơi tư mật, nắm côn th*t của hắn nhẹ nhàng xoa xoa, đầu v* sưng tấy lần thứ hai rơi vào miệng nam nhân, vết thương bị cắn tối hôm qua còn chưa kịp khép lại, mặc dù không nghiêm trọng, nhưng đột nhiên bị chạm vào vẫn thấy nhói. Hạ Mộ Hiên nghe thấy tiếng rên rỉ ẩn nhẫn của Tạ Ngọc, biết hắn trong sảng khoái có chút đau, liền dùng đầu lưỡi êm ái đảo qua đầu v*, tỉ mỉ, tinh tế liếm láp vết thương.

Đau đớn nơi ngực chỉ còn là nóng nóng ngứa ngứa, đầu v* biến hóa rất nhanh, nam nhân lại ngậm hút, Tạ Ngọc cảm thấy đầu v* mình đều sắp bị hắn chơi hỏng, như bị hắn cắn. Mành xe ngựa chặn lại quang cảnh bên trong, không gian trong xe không tính là rộng rãi, mùi tanh tỏa khắp, không biết là mùi vị của hắn, hay là mùi vị tinh dịch bên trong cái mông, hay là của Hạ Mộ Hiên?

Hắn trốn trong không gian tối tăm, dường như đã không thuộc về thế giới bên ngoài, có thể cảm giác được duy nhất là nam nhân trên người này. đầu v* bên trái cuối cùng cũng được buông tha, nam nhân lại bắt đầu chà đạp cái bên phải, trên người cũng từng điểm một bị hắn thăm dò xâm chiếm.

Thân thể vô lực nhưng rất thoải mái, tình dục như thủy triều chậm rãi cuốn sạch lấy hắn, một tầng rồi một tầng, không hề dày đặc, nối liền cùng một chỗ lại không thể đỡ. Hạ Mộ Hiên đang dùng ôn nhu không cách nào chống cự dằn vặt hắn… Thân thể Tạ Ngọc không vừa lòng, nghĩ tới cái khác, nước mắt lập tức lăn xuống, giọng nói run rẩy khước từ:

– “Được rồi, Vương gia, ân… đầu v* thật khó chịu, ngài thả nó đi đi…”

Hạ Mộ Hiên nghe vậy cũng buông ra, bất quá lại tình dục mà nhìn hai vật nhỏ, lấy ngón tay nhẹ nhàng chọc chọc, trêu ghẹo nói:

– “Ta xem hai vật nhỏ này bị bản vương hầu hạ  quá mức thoải mái mà, nhìn một đứa đầy tinh thần đứng lên, màu sắc cũng là màu đỏ tươi, đây chính là màu sắc bị chơi quen mới có. Cho nên, thừa tướng, tao núm vú của ngươi  khó chịu, hay là rất sảng khoái?”

Tạ Ngọc khôi phục chút, cũng cười nói:

– “Vương gia không biết là ở trên giường nói khó chịu ý là sảng khoái đó sao.”
Hạ Trọng Vân thu tay lại, cầm lấy cốc trà trên bàn, nói:

– “Vẫn chưa xong đâu, tao vú cũng phải bị trừng phạt.”

Trong mắt Dung Vận lộ rõ sự sợ hãi:

– “Vậy cũng phải đánh tao vú sao, không muốn, đau lắm!”

Hạ Trọng Vân cười:

– “Sao trẫm lỡ đối xử thô bạo với vú sữa xinh đẹp, yên tâm, chỉ bóp rồi nặn thôi, bóp đến khi nào chảy sữa mới ngừng.”

Đại thủ của Hạ Trọng Vân vòng từ phía sau lưng Dung Vận, đặt trên vú lớn của y vuốt ve tình sắc, nhắm ngay núm vú vào chén trà trên bàn, thỉnh thoảng dùng ngón tay móc gảy núm vú, cười xấu xa nói:

– “Tiểu tao hóa phải phun thật nhiều, dám phun ít thì cứ tiếp tục lần lượt mà phạt.”

Dung Vận đã bị bắt nạt đến khóc không thành tiếng, vừa thoải mái vừa khó chịu, tiểu lãng huyệt không chịu thua kém nước chảy thành sông, tao thủy chảy thành dòng, làm y ngứa đến khó chịu, rất muốn thịt heo bổng tới thao, nhưng mà mình còn đang chịu phạt, muốn phun sữa, ô ô…

Dung Vận ngoại trừ rên rỉ đã nói không ra lời, cả người đầy mồ hôi, tao thủy chảy không ngừng như đang thoát nước, vô cùng mềm nhũn bị Hạ Trọng Vân đỡ lấy, lúc lâu sau, rốt cục cũng phun ra sữa, mà hạ thân cũng theo đó mà thư sướng.

Hạ Trọng Vân tự tay đi mò hạ thể ướt dầm dề của Dung Vận, ngạc nhiên nói:

– “Thực sự là quá xấu hổ, chỉ vò cái vú thôi mà cũng có thể cao trào, trẫm phải dùng thịt heo bổng trị tiểu dâm huyệt này mới được.”

Nói xong, mặc kệ Dung Vận giãy giụa, lập tức thao vào.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.