Quá khứ tiếp……
– Ê mày dạo này gây chuyện gì đấy
Hiếm hoi lắm nó mới quyết tâm lê lết đến lớp học hành thì thằng Đ bạn cùng lò võ với em vỗ đầu gọi dậy
– Gây cái khỉ, để im bố ngủ tối qua học bài khuya
– Học cái cc, mặt mày mà học hành bố đi cắm sổ đỏ đánh đề
– Giàu nhớ mang tiền đến đa tạ tao dẫn đường nha
– Bố hỏi thật đấy dạo này cánh thằng L chiến đang lùng mày đấy, mày gây sự gì với nó à
– Gây đéo gì, bố dạo này tu thân tích đức rồi, tao có làm cái qué gì đâu mà bọn nó lùng
– Đéo biết, mấy lần bọn nó lên lớp tìm mày mà mày nghỉ học nên thôi
– Sợ cái đéo gì, thích thì chiến
– Mày cứ cẩn thận đấy mấy thằng này không đùa được đâu
– Mẹ bố biết rồi không đánh được thì chạy chứ ngu gì mà để bọn nó tẩn hội đồng
– ờ mà thầy nhắc mày sao dạo này lười đi tập lắm đấy
– ừ tối nay đi thì gọi tao nha, dạo này hơi lười rồi
đang định chém gió tiếp thì N đi vào cửa lớp mặt lạnh tanh nhằm thẳng chỗ em ngồi mà tiến đến, thầm nghĩ trong lòng là có biến rồi, quả nhiên n quăng cặp lên mặt bàn không nói không rằng đưa tay ra véo lấy tai em
– Á á á á ….đau…có gì từ từ nói đừng động thủ trước
Nhìn thảm cảnh của em thằng Đ lặng lẽ chuồn êm ru để mình em chịu cảnh tra tấn
– Có người nào đó hôm nay hình như quên cái gì thì phải
– Đâu có, hôm nay mình đi học ngoan ngoãn mà….á..á….
– Cậu biết tớ đợi cậu tý nữa thì muộn học không, bảo qua đón tớ mà đi thẳng đến trường vậy hả?
Càng nói N càng tăng lực xiết tay hành hạ cái tai em, mà không hiểu cô ấy có sở thích đặc biệt hay không mà thích véo tai em như thế nữa
– Tớ dậy muộn nên tưởng cậu đi rồi
– Tưởng ở bên tàu ý nha
– Rồi rồi lỗi của tớ, lúc về cậu muốn ăn gì tớ khao
– Đừng tưởng mua chuộc tớ bằng đồ ăn
– Thế bằng cái gì đây hả
– Cuối tuần này đi với tớ
– Đi đâu
– Cậu không có quyền hỏi
– Thế thì thôi tớ ở nhà với mẹ
– Thử xem cậu dám không
Vừa nói N vừa làm động tác khởi động tay làm em rùng mình không dám tưởng tượng ra cái hậu quả mà mình dám ở nhà
– Nhưng cậu cũng phải nói cho tớ biết là đi đâu chứ
– Về quê ngoại tớ rồi đi biển luôn
– Em được quyền từ chối không chị
– Nói lại lần nữa xem nào, tý về tớ muốn đi ăn chè nha
– Sao cậu bảo không cần
– Tớ bảo không cần lúc nào nhỉ
– Ôi cuộc đời tôi…..
Bỏ lại em ngồi oán trách cuộc đời, N ung dung về chỗ ngồi trong tư thế của kẻ chiến thắng lúc này thằng hùng mới mon men ngồi xuống
– Sếp làm em bất ngờ hôm nay đi học từ tiết đầu nha
– Tao đang thấy hối hận vì sự chăm chỉ dở hơi này đây
Em rầu rĩ nói
– Sếp biết gì chưa
– Biết cái gì
– Thằng T nó nhờ bọn thằng Luân chiến xử sếp đấy
– T nào
– Cái thằng mà T lớp 11a2 đó
– Sao mày biết
– thì thằng Luân chiến nhờ anh C(ông anh này em chơi khá thân, cũng là dân có máu mặt ở khu trường em) chặn sếp ở cổng trường , hỏi ra mới biết là nó được thằng T nhờ xử sếp
– ờ…tao biết rồi
– mỗi thế thôi ạ
– thế mày muốn thế nào nữa
– sếp có cần xử thằng T không, tý nữa về anh em mình làm luôn
– xử cái cc, tý về phải đưa bà cô kia đi ăn chè đây, vụ này để đấy từ từ tính sau
– mà này, sếp với N yêu nhau hả
– yêu cái đầu mày ý, tý tuổi
– em nhìn hai người tình cảm lắm mà còn chối, chậc chậc hoa khôi lớp mình để sếp lẫng tay trên tiếc thật
– tao với N bạn thân từ bé thôi, thân quá đéo yêu được đâu
– biết đâu đấy……….
– mày bỏ ngay cái bộ dạng bố biết tất cả ấy đi trước khi tao cho mày cái dép đấy nha
– rồi đùa tý thôi gì mà nóng thế, sếp ra ngoài làm mấy kèo bida đi
– biến nay bố chăm học đừng rủ rê
– định mệnh, mặt trời mọc đằng tây à
– thái độ này…..
em đưa tay định tặng cho nó quả đấm nhưng nó đề phòng từ trước nhảy ra xa, lắc đầu cười cười rồi gục mặt ngủ tiếp không cho những gì nó nói là quan trọng nhưng ai ngờ có một ngày nào đó em với N lại thành đôi thực sự………..
HIỆN TẠI
Sáng hôm sau dậy sớm hơn mọi ngày em chạy ra ngoài mua hai tô cháo về cho gái và Mai
– nay anh dậy sớm ghê nhỉ
Vừa gõ cửa đã thấy gái thò đầu ra
– ờ thì lâu lâu đi tập thể dục giữ dáng nữa chứ, Mai tỉnh chưa em
– chị ấy tỉnh rồi anh ạ đang vệ sinh cá nhân
– ờ, hai chị em ăn sáng đi nha anh vừa mới mua còn nóng đấy
– hôm nay anh chu đáo nhỉ
– ngày nào anh chẳng thế
vừa nói chuyện với gái được một lúc thì thấy Mai bước ra từ nhà vệ sinh, nhìn gương mặt còn mang đậm mệt mỏi em đủ để tưởng tượng ra cô ấy uống nhiều như thế nào
– cậu tỉnh rồi hả, ăn cháo đi mình mới mua đấy chắc giờ bụng đói cồn cào rồi chứ gì, hôm qua có tý gì nôn hết rồi chẳng đói
– ờ cậu để đấy cho mình, sao qua mình lại về đây
– hôm qua cậu say quá sợ cậu ở một mình có chuyện gì nên đưa cậu qua đây
– cảm ơn cậu nha
– hơi bị khách sáo rồi đó, mà sao uống nhiều vậy
Mai không trả lời em mà chỉ cười cười ngoảnh mặt đi nhìn nơi khác, cảm nhận có điều gì hơi khác ở Mai nhưng nếu cô ấy không muốn nói thì thôi vậy, em quay ra dục:
– ơ ăn sáng đi không nguội tanh bây giờ, công lao tớ thức khuya dậy sớm để nấu…à nhầm để đi mua đấy
– ừ , mà cậu vẫn chu đáo như vậy nhỉ
– con người tớ luôn chịu được lời khen của người khác nên cậu cứ khen nữa đi tớ chịu được mà
– thôi đi ông tướng
cả Mai và gái đều ngừng mọi hành động để đồng thanh nói. Ăn sáng xong xuôi, vì gái nay được nghỉ nên em đưa mai về chỗ cô ấy rồi mới đi làm, trên đường đi Mai nhè nhẹ ôm eo em ngả đầu dựa vào lưng em
– cậu xin nghỉ ngày hôm nay được chứ
– sao lại nghỉ
– tớ muốn đi đâu đó ngày hôm nay
– cậu tự dưng dở chứng thế này làm tớ chuẩn bị không kịp
– cậu nghỉ được chứ, năn nỉ đấy
– thế cậu muốn đi đâu mới được chứ
– đi đâu cũng được, chỉ có cậu và tớ
– cậu có chuyện gì à
– không có gì
– thật chứ
– thật
– thế tại sao lại có cái ý nghĩ như vậy
– đơn giản là tự dưng nổi hứng mà thôi
– ok tớ chiều cậu lần này
em rút điện thoại ra xin sếp nghỉ, ngồi chày cối một lúc với đủ các lý do đưa ra cuối cùng cũng được chấp nhận, Mai ngồi nghe em nói chuyện mà cười tủm tỉm
– cậu cười gì
– mình phát hiện ra cậu càng ngày càng nói dối trơn tru nha
– haizz biết sao được do cuộc sống này nó đào tạo đấy chứ tận sâu trong lòng mình vẫn cho là mình rất thuần khiết đấy
– lại càng ngày càng tự kiêu nữa chứ
– mình coi đó là một lời khen nha
– tùy cậu thôi, thế giờ cậu định đưa mình đi đâu đây
– thế cậu muốn đi đâu
– mình không biết nữa chỉ muốn đi thồi
– haizz không biết đi đâu mà dám rủ rê tôi trốn việc
– cậu ở đây lâu vậy chắc phải biết chỗ nào thú vị chứ
– có rồi,chỗ này khá hay
– chỗ nào
– bí mật….đến rồi sẽ biết
Vốn không có kế hoạch từ trước nên em và Mai chỉ đi loanh quanh khắp cái đất Hà Nội, hai đứa chẳng dừng lại ở đâu lâu mà thời gian chủ yếu là dành trên xe. Thời gian dường như trôi nhanh hơn mọi ngày, chẳng mấy chốc trời đã ngả về chiều em và Mai lê lết đi với tốc độ bò trên đường trở về
– Nghĩ cậu dẫn mình đi đâu đó chơi vui ai ngờ chỉ dẫn mình đi ngắm đường à
– Thì mình có biết chỗ nào vui đâu, trước giờ có mấy khi đi chơi,cậu hỏi mình quán nhậu nào đồ nhắm ngon may ra mình còn biết
– Xạo hoài thôi cha nội
– Ơ dùng giọng Nam cơ à
– Sao hông
– Không có gì nghe dễ thương hơn thôi
– Xạo ke hoài
– Haizz nói thật mà ai đó cứ nghĩ …
– Nghĩ sao
– Thôi mình không nói nữa tổn thương rồi
– Xin cậu đó….
Đường phố lên đèn từ bao giờ em cứ lái xe với tốc độ chầm chậm vừa đi vừa chém gió với Mai,hai đứa nói chuyện đủ chủ đề rồi chẳng biết khi nào lại lôi kéo nhau đến vấn đề tình cảm
– Đừng nói trước giờ cậu có mỗi một mối tình là Ngọc nha
– Cậu biết rồi đó..
– Thế lúc N đi cậu vẫn không yêu ai hả
– Ai dám yêu tớ chứ
– Tại sao
– Ba từ thôi tương lai mù mịt
– Bốn từ rồi đấy
– ờ thì bốn từ, thực ra tớ nghĩ lúc đó chắc mình mất cảm giác yêu thương ai đó hoặc có thể coi là tạm quên đi
– cậu nói thật …
giọng Mai bỗng trở nên nghiêm túc lạ lùng
– thực ra đôi lúc cô đơn lắm chứ, nhiều khi nhìn bạn bè tíu tít bên người yêu thấy chạnh lòng, nhiều lúc muốn yêu ai đó lắm để quên đi N nhưng hên là tán mà không ai đổ
– tớ không tin cậu tán không đổ được em nào
– thực mà tớ đâu biết tán gái đâu, trong chuyện tình cảm tớ là một thằng khờ với kinh nghiệm zero mà
– tớ tin điều này
– sao cậu không nói là không tin nữa đi, tin điều này ngang bằng đánh giá thấp bạn cậu quá
– dù mấy năm không gặp nhưng tớ vẫn tin trong tình cảm cậu là thằng ngố T ạ
– lý do chứ
– còn cần lý do ư, sự thật chứng minh rồi
– sự thật nào, ở đâu vậy
– thực ra cậu có biết ….
Mai đang nói bỗng nhiên ngừng lại
– Sao cơ
– Không có gì
– Khơi sự tò mò của tớ rồi bỏ đấy, cậu cũng hơi ác rồi đó
– Mình thấy hơi đói rồi kiếm cái gì ăn đi
– Ê định đánh trống lảng hả
– Hay đi ăn đồ nướng đi, trời lạnh lạnh vầy ăn đồ nướng là hợp
Với cái chiêu đánh trống lảng được luyện đến mức thượng thừa của Mai em đành phải tấp xe vào một quán đồ nướng ven đường , ăn uống xong xuôi hình như Mai vẫn chưa có ý định trở về mà đòi ra bờ Hồ Gươm ngắm cảnh. Mua hai cây kem ngồi ở ghế đá, vừa xít xoa vì lạnh Mai vừa nhỏ nhẹ cắn từng miếng kem
– Lạnh như thế này cứ đòi ăn kem, về viêm họng đừng đổ thừa tại tớ nha
Vừa nói em vừa cởi chiếc áo khoác ngoài khoác nên vai cô ấy
– Cậu không hiểu lạnh ăn kem mới có cái thú vị
– Thú vị gì chứ, viêm họng đừng có khóc nha
– Đầu gỗ như cậu hiểu sao được
Cả hai đứa lại cùng im lặng ngắm cảnh hồ về đêm, từng ánh sáng đèn điện lung linh phản chiếu xuống mặt hồ khiến mọi thứ trở nên mơ hồ huyền ảo. Một cơn gió lạnh thổi qua làm em khẽ rùng mình
– Lạnh hả, thế mà bày đặt nhường áo cho người khác
– ờ thì..
em chưa kịp nói hết câu thì một vòng tay ấm ôm ngang lấy eo em, Mai lại sát người dựa đầu vào vai em, mùi thơm từ người Mai thoang thoảng quanh mũi làm em thấy bồn chồn, lâu lắm rồi em mới tiếp xúc gần như vậy với một người con gái
– Mai…
– Im lặng
Mai khẽ gắt
– Nhưng mà…
– Im lặng mà, tớ ôm cậu một lúc không được à
– Không phải nhưng…
– Tớ không ngại cậu nhưng nhị gì chứ, im lặng đi sáng nay đã nói rồi hôm nay cậu là của tớ…
Em và Mai cứ giữ tư thế như vậy thật lâu, dường như cô ấy không có ý định buông em ra
– Giống như Hồ XXX ở quê mình nhỉ
– ờ
– tớ vẫn nhớ những chiều mấy đứa rủ nhau lượn bờ hồ, nhớ cảm giác nằm ườn trên bãi cỏ và nhớ…
– nhớ gì nữa
– cậu không hiểu đâu
– cậu lại chơi trò ôm con bỏ chợ đó, làm tớ tò mò rồi phán câu xanh rờn cậu không hiểu đâu
– nếu cậu hiểu thì cậu đã không gọi là ngố
– cậu….
– thực ra….tớ nhớ đến một người
– ngồi bên cạnh tớ mà nhớ đến trai hả, xem ra sức hấp dẫn của tớ chưa đủ
– tớ nhớ đến một người thật gần với tớ nhưng dù tớ vươn tay ra cách nào cũng không thể nắm giữ người đó, một người mà tớ chót yêu nhưng lại là yêu đơn phương…
– cậu đùa tớ hả, cậu yêu đơn phương á, tớ nhớ không nhầm ngày đó cậu nhiều người theo đuổi lắm cơ mà
– người tớ yêu đã có người yêu rồi, nhiều khi tớ muốn đứng lên giành giật lấy tình cảm của mình nhưng không được, tớ không thể trái lương tâm để làm chuyện đó được, tớ chuyển vào nam để mong quên đi người ấy nhưng có lẽ tớ đã sai lầm, sai lầm lớn rồi T ạ
– …..
– Cậu không đưa ra được lời khuyên nào cho tớ à
– Tớ…tớ không rành mấy vụ này mà
– Cậu vẫn ngố như ngày nào, nhưng mà tớ thích cái ngố của cậu
– Thế cậu gặp lại người ấy chưa
– Gặp rồi, tình cờ gặp lại thôi, tớ không biết đây có phải là chữ duyên không nhưng lần này tớ sẽ cố gắng nắm lấy
– Có gì giới thiệu để tớ xem ai mà để cậu yêu lâu như thế nha
– Nhất định….
Bỗng nhạc chuông điện thoại em kêu nên cắt đứt cuộc nói chuyện,là số gái gọi đến
– Anh nghe nè
– Anh đang ở đâu thế
Đầu bên kia vang lên giọng gái nức nở
– ờ anh đang ở bờ hồ
– mấy giờ anh về ạ
– có chuyện gì thế em
– hức..em…tự dưng đau bụng quá…tý anh về chở em qua viện khám được không
– em bị đau lâu chưa, mà chờ anh tý anh về luôn
tắt máy trong ánh mắt ngỡ ngàng của mai, em đành giải thích
– mình về đi, C kêu đau bụng quá tớ về đưa con bé đi khám xem sao
– ừ
Mai chỉ khẽ gật đầu nhưng vẫn ngồi im tại chỗ, em đứng lên thì có một bàn tay bỗng kéo tay em lại, Mai nhìn em chăm chú, ánh mắt cô ấy như đang nhớ về điều gì đó
– sao thế
– à không có gì , cậu ra lấy xe đi
có lẽ sau này em mới hiểu được cái kéo tay khi ấy cùng với ánh mắt của Mai lúc đó là có ý nghĩa gì, chẳng qua khi đó em quá ngây ngô hay là vô tâm nên chẳng thể hiểu được. Em quay lưng đi lấy xe bỏ lại sau lưng bóng người con gái đang đứng nhìn theo, nhiều lúc em tự nghĩ lúc ấy giá mình hiểu được tất cả thì bây giờ không biết cuộc sống của mình sẽ đi về đâu nhưng có lẽ tất cả đã là định số, em vào Mai có một chữ duyên nhưng đành vô phận.
Thích truyện ngôn tình hay 2020 thì lượn vào đây đọc nè các bạn.