Cẩu Điểu có một tuyệt chiêu chưa sử dụng nhưng vẫn còn giấu cho tới khi thực sự cần thiết. Ở Tứ Giai thì linh thú thông minh hơn hẳn Tam Giai, có suy nghĩ tính toán ở mức thấp nên có thể để dành sức hoặc sát chiêu.
Thùy Dung một chân nhấc lên cao thẳng tắp bổ xuống, băng linh lực tạo thành một đường vòng cung bắn ra đánh tới tấp vào người con Cẩu Điểu linh thú Tứ Giai.
Khi cả hai đang chiến đấu trên những ngọn cây thì ở phía dưới Diễm cùng Xuân Kiên cũng đang chiến đấu kịch liệt với lũ Hắc Lang, Xuân Kiên chỉ là Linh Úy ba sao nên vô cùng yếu so với đám Hắc Lang Nhị Giai linh thú sánh ngang Linh Úy của nhân loại. Chỉ có Diễm là chống lại được bọn chúng, nàng một thân thủ nhanh nhẹn tay tụ hai khối hỏa cầu ném vào giữa đám Hắc Lang đang ầm ầm xông tới.
“Chúng đông quá! Không kịp phá vòng vây đâu ngươi chạy trước đi.” Xuân Kiên chật vật nói, sau đó khụy xuống khi bắn thêm một phát súng vào con Hắc Lang xông về phía mình nhưng nó chẳng hề hấn gì mà há miệng đầy răng nanh cắn mất một cách tay của hắn.
” A…A…A!”
Tiếng hét đau đớn của Xuân Kiên khiến Diễm cùng Thùy Dung đều quay lại, rồi thùy Dung tung sát chiêu tạo ra hàng trăm ngàn mũi tên băng giá tấn công tới tấp vào Cẩu Diểu khiến linh thú này lùi lại. Thùy Dung chớp cơ hội phóng xuống vị trí bên dưới, Diễm cũng vừa dùng hỏa linh lực của mình để quét sạch vô số Hắc Lang và chạy tới dùng nắm đấm của mình đánh nát cái đầu của con Hắc Lang cắn mất tay Xuân Kiên.
“A…đau quá!” Xuân Kiên đau đớn vì mất máu cùng vết thương có vẻ nặng, Thùy Dung tới kịp lúc và vội vã đem Diễm cùng Kiên trở về.
Sau khi đi đường vòng qua lũ Huyết Lang, Long cùng Xuân Mai đi tới nơi có một bãi chiến trường toàn là xác Huyết Lang. Có lẽ ban nãy ở đây đã diễn ra một cuộc kiếm điểm đẫm máu từ các đội khác. Long giật mình vì quên mất mình phải kiếm điểm nên đành kéo Xuân Mai quay ngược lại đám Huyết Lang kia.
“Ở yên đây nhé!” Long nhắc nhở Xuân Mai sau khi trói cô bé vào cành cây cao, sau đó bỏ đi khiến Xuân Mai tức giận : ” Hức! Ngươi thật quá đáng.”
Long phóng thẳng tới chỗ đám Huyết Lang kia rồi dũng mãnh bước ra, hai tay cầm tay tia sét màu xanh lam. Đám Huyết Lang thấy có kẻ tìm chết thì gào rú nhau rồi nhao nhao ra tấn công Long.
“Hây Da!” Long lướt tới phía trước đâm hai tia sét vào cổ hai con Huyết Lang khiến chúng gục tại chỗ. Sau đó nhanh như chớp đạp vào đầu một con Huyết Lang khác mà vung tay cho hai tia chớp tụ lại thành một và biến thành hình một sợi dây xích tạo thành từ sấm sét.
Xoẹt xoẹt!
Long vung sợi xích về phía trước quấn lấy cơ thể một con Huyết Lang sau đó kéo về phía mình rồi bay lên đá vào đầu khiến nó ngã vào con khác.
Hú! Hú!
Đám Huyết Lang điên cuồng lao lên rồi đều bị những món vũ khí tạo thành hình từ lôi thuộc tính của Long đánh chết.
Sau khoảng 5 năm nghiên cứu cùng rèn luyện không ngừng, Long đã có thể thành thạo thao tác điều khiển lôi thuộc tính của bản thân tới mức thượng thừa, tạo ra vô số hình dạng vũ khí như dao kiếm cách loại. Lúc này hắn đang cầm một cây chùy gai đập không trượt phát nào vào đầu từng con Huyết Lang khiến đầu chúng nát bét.
Điểm số trên bảng của Long nhảy ầm ầm, cùng với đó Thùy Dung đưa Xuân Kiên tới gặp hiệu trưởng Cường. Tình hình khá nguy kịch, Xuân Kiên được đưa về phòng y khoa của học viện. Cuộc thi thì đang đến hồi kết nên cũng đành cho dừng tại đây và những điểm số bắt đầu dừng lại không đếm nữa. Một giọng nói vang vọng gọi tất cả học viên trở về.
3 ngày sau…..
Trong khi các học viên khác đang nhao nhao chuẩn bị cho cuộc thi dự bị để lấy thành tích bù. Thì Xuân Kiên còn đang nằm trên giường bệnh với cánh tay phải bị mất, Xuân Mai cùng Long và Diễm tới thăm.
Xuân Mai thì khóc lóc quá trời, Diễm cảm thấy mình vô cùng có lỗi với Kiên bởi nàng gián tiếp gây ra chuyện này cho hắn nếu không cố chấp đuổi theo chú thỏ kia. Long thấy Diễm buồn thì tới an ủi, dù gì hay người hiện tại cũng là chị em sinh đôi, khi một người gặp phải chuyện buồn thì người kia trong lòng cũng không vui vẻ.
“Đừng tự trách bản thân mình, ta biết đó không phải lỗi của tỷ.” Long vỗ về Diễm, tay đặt lên tấm lưng nhỏ bé của nàng mà xoa xoa.
Tuy vậy Diễm vẫn áy náy vô cùng khi phải đối diện trực tiếp với sự thật. Nàng không chịu được mà bỏ ra ngoài, Long cũng đành để nàng đi bởi nàng cần yên tĩnh.
Long tới gặp Thùy Dung để hỏi xem có cách nào chữa cho Xuân Kiên thì nhận lại chỉ là cái lắc đầu. Nhìn Xuân Mai đau đớn khổ sở khi khóc lóc bên cạnh anh trai khiến Long cũng buồn bã theo, quả thực hắn giờ trong trạng thái bất lực hoàn toàn.
Tối hôm đó Long lại tìm tới thư viện để đọc sách, trong cuộc thi lần trước hắn đứng nhất bảng nhưng chẳng lấy gì làm vui. Việc tuyển học viên cấp 2 cũng bị hoãn lại vì sự việc của Xuân Kiên, đang ngồi đọc sách nói về những loại thảo dược thì một bàn tay mềm mại đặt lên vai Long khiến hắn giật mình quay lại : ” Cô Dung!”
“Muộn vậy rồi vẫn tới đây đọc sách sao?” Thùy Dung hỏi, lúc này nàng mặc một bộ váy ngủ mỏng khoác thêm chiếc áo ngủ dài bên ngoài cùng mái tóc dài xõa ra nhìn thập phần quyến rũ.
“Phải! Em đang tìm xem có ghi chép gì về loại thảo dược nào có khả năng tái tạo lại những phần cơ thể bị mất không.” Long gật đầu nói.
“Loại thảo dược giúp tái tạo bộ phận bị mất? Loại đó có đấy nhưng không dễ tìm đâu.” Thùy Dung gật gật cái đầu, nói.
“Cô biết sao?”
“Đây!” Thùy Dung tìm trên kệ sách một quyển sách rồi mở ra lật lật thêm vài trang rồi dừng lại và đọc : ” Phục Sinh Thảo, có khả năng tái sinh rất mạnh. Nếu đem luyện chế thành đan dược thì khả năng chữa trị sẽ tăng lên gấp bội.”
“Nhưng Phục Sinh Thảo lại sinh sống chủ yếu ở một nơi, rất gần chúng ta nhưng rất nguy hiểm để tiến vào.”
“Nơi nào ạ?”
“Rừng sương mù! Phía bên kia cánh rừng.”
Rừng sương mù là diện tích còn lại của phần rừng bị giới hạn trong cuộc thi vài ngày trước, nó rộng lớn hơn và nguy hiểm hơn. Trong đó là nơi sinh sống chủ yếu của Linh thú Tứ Giai trở lên, Tứ Giai ngang hàng với một vị Linh Tướng của nhân loại ngay bản thân Thùy Dung cũng là Linh Tướng nhưng cũng không dám chắc việc tiến vào rừng sương mù kia.
Long biết về sự đáng sợ của rừng sương mù, nhưng một phần lại muốn lấy được Phục Sinh Thảo để chữa cánh tay cho Xuân Kiên vì dù sao hắn cũng là bạn cùng phòng.
“Em muốn đi!” Long nói.
“Em điên sao? Ngay bản thân cô còn không chắc mình sống sót nổi để ra khỏi đó, một thằng nhóc Linh Úy như em lại muốn tìm chết.” Thùy Dung nhíu mày, nói.
“Chưa thử thì làm sao mà biết được!” Long dứt khoát nói, sau đó tiến tới gần Thùy Dung khiến hai gương mặt sát lại làm nàng bất ngờ với hành động của một đứa nhóc 10 tuổi.
“Em định làm gì?”
“Haha…nếu cô đi cùng em tìm Phục Sinh Thảo, em sẽ nói cô nghe một bí mật động trời.” Long liếm mép dâm dê nói.
Thùy Dung rùng mình vì tà dâm khí mà Long tỏa ra, nàng nắm cái đầu hắn rồi đè bẹp xuống bàn một cách dễ như bắt muỗi nói : ” Từ khi gặp em cô đã thấy điều bất thường từ em rồi! Một thằng nhóc 5 tuổi đã thức tỉnh linh hồn lại còn có luôn Lôi thuộc tính. Ngay cả tỷ tỷ của em cũng vậy, hai em đã kì lạ ngay từ khi người của Học Viên Thiên Vương tới đo tư chất rồi. Giờ em còn bí mật nào giấu nổi cô sao?”
Long bị ấn đầu xuống bàn, khó khăn nói :
” Em vẫn còn một bí mật! Bí mật mà chỉ nữ nhân mới biết.”
“Nữ nhân mới biết? Em nghĩ cô sẽ bị em lừa sao?”
“Thật mà! Cô thả em ra em cho cô thấy.” Long năn nỉ van xin.
Suy nghĩ một lúc, Thùy Dung thả Long ra rồi nói : ” Để xem!”
Chụt!
“Á…em!” Thùy Dung la lên khi bất ngờ bị Long nhồm dậy hôn vào má mình một cái, sau đó tên này đè nàng ra bàn rồi nói nhỏ vào tai : ” Bí mật là….em có thể làm tình!”
Nói rồi Long le lưỡi liếm lên vành tai nhỏ của Dung khiến nàng nhột nhột, do không dùng linh lực nên nàng dễ dàng bị Long khống chế. Hơn nữa khi nghe được bí mật mà Long nói thì hai má nàng chợt ửng đỏ, bởi từ lâu rồi nàng luôn bị hắn hấp dẫn mà chẳng biết vì sao.
“Em…đừng làm như vậy…a!”
Long thôi liếm vành tai nàng, hắn cắn nhẹ vào cổ trắng ngọc rồi nói thêm : ” Cô có thể thoát ra bất kì lúc nào mà, em đâu có dùng linh lực.” nói xong hắn lại hôn lên cổ, tay hắn bắt đầu xâm chiếm nơi bộ ngực đẫy đà của Dung khiến cả người nàng nóng bừng lên.
Trong đầu Dung lúc này có vô vàn sự đấu tranh tư tưởng, nàng từng có một mối tình nhưng không chọn vẹn, kẻ mà nàng yêu lại phản bội nàng lấy một người khác chỉ vì bị cha mẹ xắp xếp. Kể từ đó nàng vô cùng hận đàn ông và tự hứa với bản thân rằng cả đời này sẽ không bao giờ xuất giá, thà ở vậy nuôi thân còn hơn là lấy một tên đàn ông làm chồng. Suy nghĩ ấy ngày một vững chắc khi mà nàng từ chối tất cả những lời tỏ tình của bao công tử, cho đến khi gặp Long một thằng nhóc 5 tuổi xinh xắn như một bé gái, có những hành động ân cần bảo vệ cho một cô bé Xà Nhân tộc. Khi đó nàng có chút thay đổi nhìn nhận về đàn ông mà chính xác hơn là về Long.
Trong quá trình hắn học tập ở đây! Dung luôn âm thầm quan sát mọi hành động của hắn, nó hoàn toàn khác so với hành động của một đứa trẻ. Biết bảo vệ, nhường nhịn cho Tỷ Tỷ, chăm sóc từ ly từng tý cho Tử Vân. Mặc dù có hơi phũ phàng với Xuân Mai nhưng vẫn lo chu toàn cho cô bé không để trên người có một vết xước trong cả cuộc thi. Đây chính là mẫu nam nhân tốt trong truyền thuyết mà nàng mong ước.
Thay vì chờ tới khi gặp được một người như thế tới rước mình sao không chủ động chăn hắn từ bé để lớn lên hắn là của nàng? Đó là suy nghĩ của Dung lúc này, không còn trong thế bị động nữa mà nàng chuyển sang thế chủ động. Một phát lật ngược thế trận đem Long đè xuống dưới bàn còn mình bên trên.
“Cô biết ấu dâm là không nên! Nhưng hãy trách em quá hấp dẫn đi.” Thùy Dung nói với giọng quyến rũ, mông nàng ngồi xuống và chạm vào thứ gì đó đang cứng ngắc bên dưới trong quần của Long.
Long được đà, kéo nàng xuống áp môi vào nhau hôn say đắm. Đã 10 năm rồi không được chịch gái, hẵn đã kìm nén quá đủ nên bữa nay sẽ xả cho bằng hết. Lớp áo mỏng tuột khỏi vai rơi xuống đất, lớp váy ngủ bị vén lên để lộ một cơ thể thành thục mê người.
“Ưm!”
Nụ hôn sâu và nồng cháy, Long cởi phăng cái quần của mình ra để dương vật đâm thẳng lên cái miệng hồng ngập dâm thủy.
“Á…vào rồi!” Dung thở gắt ra một hơi rên lên sung sướng, không ngờ rằng một đứa nhóc 10 tuổi lại có dương vật lớn và cứng tới như vậy. Tuy mới chỉ 10cm nhưng là quá to so với cùng độ tuổi, thậm chí 10 tuổi còn chưa dậy thì để có thể quan hệ tình dục nữa.
“Thấy sao, có sướng không?” Long tự hào hỏi khi thấy nét mặt sung sướng của Dung. Hắn xoa nắn hai bầu ngực tròn trắng nõn rồi hẩy mông lên theo nhịp hạ xuống của Dung khiến hai cơ quan sinh dục hòa theo nhịp yêu một cách hoàn hảo, xuân tình phơi phới cứ thế bao phủ thư viện.
“A…của em…sao mà cứng…a cô thích…a!”
Dung rên lên khoái cảnh, dương vật của Long đâm vào điểm G của nàng làm cho cơ thể như co cứng mà không chịu được lên đỉnh tuôn trào những dòng dâm thủy ra ngoài.
Chưa xong, Long liền chiếm thế thượng phong trở lại mà nhấp liên tục vào âm đạo vừa ra của nàng khiến cơn sướng vừa dịu xuống trong thoáng chốc lại tăng trở lại.
“A…mạnh nữa đi!…a…cho cô đi Long.”
Tét!
Long đánh vào mông Dung, hắn hôn lên nụ đào hồng tươi trên ngực nàng day day rồi hỏi : ” Vẫn còn xưng cô sao?”
“A…a…đừng hòng bắt cô gọi em…là chồng…a….mạnh lên…..đi…a….ư…!” Dung rên như điên, toàn thân ướt đẫm mồ hôi đón nhận từng cú lắc mạnh mẽ đầy sức mạnh của Long.
“Nếu không thì rút ra nhé!” Long hỏi đểu, hắn bắt đầu giảm dần nhịp lắc và có ý định rút dương vật ra khỏi âm đạo nàng trêu ghẹo một phen.
Cơn sướng đang lan tỏa khắp người thì chợt có dấu hiệu suy giảm, Thùy Dung cắn chặt môi dùng hai chân kẹp lấy Long không cho rời đi và khó khăn thốt ra từng chữ : ” Tướng công…cho thiếp đi!”
Xấu hổ quá vì chính bản thân thay đổi thái độ đột ngột chỉ vì cơn sướng, Dung không biết trốn đi đâu cho đỡ quê thì làn môi nam tính của Long áp vào môi nàng lần nữa : ” Vậy mới ngoan chứ!” nói xong Long lại tăng nhịp ấn vào rút ra khiến dương vật cùng âm đạo lại hòa vào nhau.