Anh Trai Thần Cấp – Chương 80 Nguy Hiểm Ập Tới – Botruyen
  •  Avatar
  • 25 lượt xem
  • 3 năm trước

Anh Trai Thần Cấp - Chương 80 Nguy Hiểm Ập Tới

Diệp Thanh quay chu môi hỏi Ngô Bảo lão gia : ” Cả hai đều là cháu ông mà! Cô gái đó làm thế trong lúc nước sôi lửa bỏng là có ý gì ạ?”
Ngô Bảo lão gia nhìn sơ qua là biết cô bé này là đang ghen nhưng cố tình không để lộ ra, nhưng cái giọng điệu đó làm sao có thể qua mặt được một người dày dặn kinh nghiệm như lão được. Trầm giọng xuống lão nói : ” Bảo Linh có khả năng hỗ trợ bằng cách chủ động chạm vào người khác để cho họ khả năng buff sức mạnh, và phải chạm vào thì mới buff được nên cháu cũng đừng quá lo lắng.”
Nghe vậy, Diệp Thanh nét mặt bình tĩnh trở lại rồi thở nhẹ một cái nói : ” Ồh! Ra là vậy.”
Nhưng lông mày vẫn có hơi nhíu lại một chút vì dù sao tính nàng không thích ai đụng vào người của mình, lần trước đã xảy ra tranh chấp với Kim Chi cùng Khiết Băng rồi nhưng đó là khi nàng không ở bên cạnh hắn, lần này có mặt của nàng thì nhất định sẽ chông coi tên nam nhân háo sắc này thật kĩ để không làm khổ thêm nữ nhân nào nữa.
Trên màn hình lúc này chiếu cảnh Long bị đánh lui bởi 3 người bên phía đội Trần Gia, cũng là lúc Bảo Linh một lần nữa chạy tới kịp thời và buff sức mạnh cho hắn bằng cách hôn lên má. Nhìn thấy cảnh này một lần nữa, Diệp Thanh mặt lộ ra nét âm hàn cực kì đáng sợ trực tiếp bóp vỡ nát chiếc cốc thủy tinh trên tay khiến những người xung quanh giật mình.
Trong chiến trường…
“Đừng!”
Bảo Tuấn gầm lên sau khi thấy Bảo Linh bị Trần Khôn đánh trọng thương sau khi vừa buff sức mạnh cho Long. Hắn lập tức đấm bay đối thủ đang chiến đấu cùng mình và lao tới đỡ Bảo Linh dậy cực kì lo lắng cùng tức giận.
Long được buff thêm sức thì liền tăng tốc tóm được cánh tay của Trần Khôn rồi tung đấm thẳng vào đầu tên này khiến hắn văng ra xa rồi thiệt mạng ngay lập tức và phải chờ thời gian hồi sinh. Một cú đấm mang đầy sự tức giận đến từ Long bởi để trợ thủ không có khả năng chiến đấu bị đánh là một phần lỗi của hắn đã quá chủ quan khinh địch nên bị chúng vây hãm tiêu hao sức lực quá nhanh buộc nàng phải tới buff thêm.
“Linh! Em ổn không?” Bảo Tuấn lo lắng, tay ôm lấy cơ thể yếu ớt của Bảo Linh.
“Em không sao, hồi phục là được rồi.” Bảo Linh đáp, sau đó nàng biến về để hồi phục.
“Định hồi phục sao? Bọn tao lấy mạng mày luôn để trả thù cho Trần Khôn.” Ba người đội Trần gia đồng loạt lên tiếng rồi xông tới hung hăng tấn công.
Long vừa được buff nên khá mạnh, hắn lao lên đối phó trong khi Bảo Tuấn ở phía sau yểm trợ cho Bảo Linh biến về thành công.
Nắm tay xuất hiện những trùm lôi điện xanh lam tuyệt đẹp, Long nhằm thẳng hướng ba người đang lao tới rồi đưa bàn tay ra rồi thì thầm : ” Bá Vương Chưởng!”
Ngay lập tức một cỗ kình lực cùng uy áp khổng lồ từ lòng bàn tay hắn phóng ra trực tiếp hạ gục ba đối thủ kia và làm nát hết một khoảng rừng phía sau. Trên người hắn cũng xuất hiện một luồng hào quang màu xanh lá nhàn nhạt, đây là hiệu ứng buff hồi phục từ con rắn khổng lồ mà hắn có được khi hạ gục kẻ đang giữ nó.
Bên ngoài khán đài là một phen trấn động, mọi người mắt chữ A mồm chữ O khi thấy Long một chiêu hạ gục 3 người một lúc và trước đó không đến 10 giây cũng hạ gục một người chỉ bằng một cú đấm.
“Nghi vấn hack damage!”
“Thằng này con nuôi tác giả à?”
“Mẹ nó ngầu vãi!”
“Oppa…oppa….oppa!”
Mọi ý kiến khen chê đủ cả, nhưng đa phầm khen là nhiều bởi lẽ không ai bị giới hạn trong khoảng trên dưới 2000 sức mạnh lại có thể làm được như vậy mặc dù có buff hay không. Về phía Ngô Bảo gia thì khỏi phải nói, tất cả đứng lên vỗ tay như mưa rào sau cú Tríp – pờ – Kiu của Long.
Bá Vương Chưởng Long học từ Vân Sơn, giờ lão đã mất và Thanh Long võ quán sụp đổ. Dùng tới chiêu này lại làm hắn nhớ đến những kỉ niệm vui vẻ ở đó. Một nỗi buồn khó tả hiện lên trong đầu làm hắn ngây ra một lúc.
Chợt có tiếng Tiểu Hắc vang lên trong đầu báo hiệu Bảo Quý đã bị hạ gục trên Top và có khả năng sẽ mất trụ nếu 5 phút nữa không có ai trấn thủ bởi vì thời gian diễn ra của cuộc thi càng lâu và Bảo Quý phải 6 phút nữa mới hồi sinh . Hiện tại mọi việc ở đây đã xong, Long lập tức đi chuyển trong khi Bảo Tuấn biến về vì hắn cũng rất mệt mỏi.
Tình hình hiện tại của cả bốn đội, Trần gia đã đánh mất đi lợi thế ban đầu của mình khi bỏ lại tới 4 mạng ở hang rắn khổng lồ nên bị 2 đội còn lại đuổi kịp. Lý gia nhân cơ hội đội Ngô Bảo gia tổ chức cướp tài nguyên đã nhanh chóng dồn người lên vị trí đường TOP nơi Bảo Quý đang trấn thủ và lấy được mạng người người này. Nguyễn gia thì khi Long một chiêu đánh bay 3 người của Trần gia đã nhanh chóng tổ chức cướp lại tài nguyên cùng việc hạ gục người đi MID của đội này.
Hiện tại tất cả thí sinh đều đã có ngưỡng sức mạnh là hơn 4000 sau những qua cướp rừng, tổ chức bắt người, phá hủy công trình đối thủ v.v….
Đội của Long thì bị tụt lại do hắn không tới kịp và để trụ bị phá hủy, khi tới nơi thì chỉ còn lại đống đổ nát mà thôi. Hắn có thể giết được nhiều mạng để lấy lợi thế số lượng cho phe mình nhưng nếu công trình cứ bị phá hủy thế này thì lợi thế về bản đồ sẽ bị giảm và tầm hoạt động cũng sẽ thu hẹp lại.
“Mẹ kiếp! Cần phải thay đổi chiến thuật chứ cứ thế này thì chỉ có nước thua cuộc.” Long nghiến răng.
Tiểu Hắc lên tiếng : ” Sao không hỏi ta? Ta có thể giúp ngươi.”
Long lắc đầu từ chối : ” Thôi khỏi, nhờ ngươi rồi đến lúc cấp bách không có ngươi biết xoay xở ra sao? Thôi tự mình làm lấy vậy.”
“Ngươi….!” Tiểu Hắc giọng nghe có vẻ tức giận, định nói gì đó nhưng rồi lại thôi và rơi vào im lặng, chỉ còn lại Long với đống đổ nát của trụ và một bóng người vừa xuất hiện.
“Cô gái có thuộc tính Bóng tối!” Long nhìn về phía người vừa xuất hiện nói.
Quả không sai, cô gái ban nãy tấn công hắn ở MID hiện tại đang đứng trước mặt hắn và chĩa mũi dao bóng tối về phía Long rồi nói : ” Xem ra ngươi khá xanh! Có muốn solo với ta không?”
Nếu như đặt vào tình cảnh khác thì Long rất sẵn lòng, nhưng lúc này đội của hắn cần phải lấy lại lợi thế nên việc solo mất thời gian này không cần thiết. Hơn nữa rất có khả năng là nữ nhân này ở đây để cầm chân Long cho đồng đội của ả có cơ hội làm điều gì đó như là úp sọt Bảo Minh ở MiD chẳng hạn. Suy đi nghĩ lại thì cũng là không nên đồng ý, Long lắc đầu từ chối :
“Ta không rảnh!”
“Ngươi không có quyền từ chối!” Cô gái đó có vẻ khá tức giận khi bị Long từ chối, nàng liền xông lên trước nhưng Long cũng nhanh chân bỏ chạy và cứ thế bị nàng đuổi theo.
“Ặc! Cuồng solo đến thế cơ à? Nhưng mà ta không rảnh thực sự.” Long vừa chạy vừa quay lại nói.
“Ta không quan tâm, chỉ là muốn solo với ngươi thôi mà. Đàn ông thì mà kẹt xỉ vậy hả?”
“Vãi! Liên quan nhỉ?” Long trợn mắt hỏi, chỉ không đáp ứng yêu cầu của cô ta thôi mà cô ta nói hắn kẹt xỉ, đúng là phụ nữ thật khó hiểu.
Hai người đuổi giết nhau tới gần MiD thì Long bực mình quay lại mắng : ” Thôi đi! Bám dai như đỉa vậy không chán sao?”
“Ngươi gắt cái gì? Chỉ là solo với một nữ nhân thôi mà cũng không dám sao, sợ thua ta rồi bẽ mặt hả?” Cô gái kia ra đòn kích đểu nhằm trọc tức Long.
Nhưng Long là thánh kích đểu rồi nên mấy trò này không thể lay động được hắn, hắn đáp trả : ” Không phải ta không muốn đấu với cô, có điều khó nói…”
“Chẳng có gì mà khó nói…đánh!” Cô gái nói sau đó vung dao lên chém về phía Long nhưng bị hắn chụp được cổ tay rồi nói : ” Nếu vậy thì cho ta hỏi tên cô được không?”
“Hỏi xong là đánh hả? Ta tên Lý Lâm Lam!” Cô gái giới thiệu ngay vì nghĩ sau đó Long đã đánh với nàng. Nhưng ai ngờ rằng tên háo sắc này lại nói ra một câu khiến nàng không dám động thủ.
“Cái tên đẹp! Ta tên Ngô Bảo Long, lý do ta không muốn solo với cô vì ta từ trước giờ đặt ra quy tắc. Bất kể cô gái nào mà bại dưới tay ta thì ta đều bắt lấy mà hấp diêm sau đó chiếm làm của riêng.” Long nói không chớp mắt như kiểu con bà nó phải thế vậy.
“Ngươi! Khốn nạn.” Lâm Lam nhìn Long ánh mắt ghê tởm nói, nàng thu tay lại rồi lùi mấy bước như kiểu vừa đứng cạnh bãi rác vậy.
“Haha…vậy mà cô còn muốn solo với ta? Nếu cô thắng chẳng được gì còn nếu thua thì ta chắc chắn sẽ làm nhục cô, thế nào có muốn solo nữa không?” Long khuôn mặt trở lên biến thái vô cùng nói.
“Thật ghê tởm! Ta không solo với loại người như ngươi.”
“Ghê tởm sao? Nếu ta có ý định làm nhục cô thì đã chấp nhận lời đề nghị của cô ngay rồi, chẳng qua là ta không có cảm giác gì với cô cả như kiểu hai thằng đàn ông nói chuyện với nhau ấy.” Long nhún vai được đà đá đểu hơn cho bõ vì bị chửi là ghê tởm.
“Ngươi dám nói ta đàn ông?” Lâm Lam bực tức, nhưng không dám động thủ bởi cái lời đe dọa của Long nên miễn cưỡng không động thủ rồi mắng : ” Loại người như ngươi, ta sẽ không dây dưa tới cho bẩn tay…chào!”
Nói xong nàng lẳng lặng bỏ đi, Long cũng chẳng thèm ám toán mà chạy ra Mid khi mà Bảo Minh đang chiếm thế thượng phong ở đây.
“Nổi lửa lên em!”
Phù!
Ngọn lửa phun ra cháy hết đám robot rồi đụng phải thanh niên ẻo lả bên phía đối thủ. Rồi Long xuất hiện với một quả cầu sét ném thẳng vào đầu khiến tên kia bị hạ gục. Sau đó cả hai nhanh chóng phá hủy công trình của đối phương.
Sau khi phá vỡ trụ Mid của đội Lý gia, Bảo Minh liền quay sang nói với Long : ” Ê! Ban nãy nghe thằng ẻo lả kia nói gì đó về trung tâm thánh địa? Nó ở chỗ nào?”
“Trung tâm thánh địa? Lần đầu nghe qua.”
Long nhíu mày, suy nghĩ giây lát rồi nói.
“Vậy hả! Nghe nó bảo khi mà tất cả trụ của các đội bị phá đi thì trung tâm thánh địa sẽ xuất hiện.” Bảo Minh nói, sau đó cùng Long di chuyển sâu vào phần trụ thứ hai của đội lý gia.
Bên ngoài chiến trường, khu khán đài…
Ngô Bảo lão gia cảm thấy có điều gì đó chẳng lành, lão ngước lên trên cao nơi mà không gian đang chuẩn bị xảy ra giao động. Những người thực lực cấp Đế trở lên mới cảm nhận được loại giao động không gian này.
Chính vì vậy mà không chỉ có lão mà ba vị trưởng tộc của ba gia tộc còn lại cũng có cảm giác như lão. Họ đều hướng mắt nên nơi không gian sắp sửa bị xé rách đó mà chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất.
Rồi có tiếng xé rách không gian, một lỗ hổng đang lớn dần trên bầu trời của không gian này. Ngay lập tức, 4 vị trưởng tộc đạp không mà phóng lên cao dùng toàn bộ sức mạnh không gian của mình để ngăn cho vết rách đó không thể mở to thêm nữa. Sức mạnh cấp Đế của 4 người bùng phát cùng một lúc khiến cho cả không gian rung chuyển, người người hoảng sợ.
“MAU! MỞ CỔNG KHÔNG GIAN ĐƯA TẤT CẢ MỌI NGƯỜI RỜI KHỎI ĐÂY.” Ngô Bảo lão gia gầm lên rất to cho mọi người đều nghe thấy. Tuy không biết xảy ra chuyện gì nhưng ai nấy đều hoảng sợ rồi nháo nhào chạy khỏi ghế ngồi mà tới vị trí thoát hiểm nơi những cánh cổng không gian đang được mở ra để đưa mọi người thoát khỏi đây.
4 vị trưởng tộc đang liên thủ với nhau để chống lại lực xé rách không gian tới từ bên kia nhưng không thể ngăn cản được hoàn toàn bởi nó vẫn đang lớn dần với tốc độ chậm.
Nguyễn Văn Võ nghiến răng gồng mình quay sang hỏi Ngô Bảo lão gia : ” Thực lực này kinh khủng quá! Liệu có phải một Đại Đế nào không?”
Đại Đế là cấp bậc cao nhất trong Đế cảnh, có thể nói là mạnh nhất trong cấp Đế. Tùy vào kì ngộ hoặc cơ duyên sẽ đột phá lên cấp Thánh, khi đó thì trời đất còn phải run sợ.
“Đại Đế nào lại có nhã hứng đến vậy? Đột ngột xông vào không gian của chúng ta chắc chắn có mục đích.”
“Còn bọn trẻ!” Bảo Hùng lo lắng nhìn những màn hình lớn vẫn đang chiếu hình ảnh của các đội thi lo lắng nói. Liên quan đến không gian thì chỉ có những người cấp Đế mới can thiệp được, mà hiện giờ họ đều đang không thể tới giải thoát những thí sinh ở trong chiến trường được.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.