Hôm nay trời đẹp lạ thường, Long đang lười biếng nằm dài trên ghế sofa gối đầu lên cặp đùi căng của Diệp Thanh mà xem tin tức buổi sáng trên tivi. Bàn tay thon nhỏ khẽ cầm một miếng táo lên rồi đút vào miệng Long, Diệp Thanh mỉm cười nhìn hắn rồi nói : ” Mẹ nuôi chưa dậy à?”
“Mẹ hay ngủ ngày đêm bay lắm! Em quen dần đi là vừa.” Long xoa xoa đùi non của nàng nói.
“Mà Long này!”
“Hả?”
Diệp Thanh mặt đỏ lên ấp úng nói : ” Anh nghĩ sao nếu nhà mình có thêm một thành viên nữa?”
Long bật dậy, hắn nắm tay nàng hỏi thật rõ : ” Em có thai sao?”
Diệp Thanh lắc đầu : ” Chưa, em chỉ hỏi thế thôi xem anh nghĩ gì về việc mình có con nhỏ.”
Long lại nằm xuống đùi nàng, cười nói :
“Nuôi trẻ con hơi phiền chút nhưng vẫn tranh thủ làm tý được.”
“Dâm tặc!” Diệp Thanh đấm nhẹ vào ngực Long mắng, chợt tivi đưa tin về một vụ việc xảy ra tối qua tại Càu Mau.
” Cả một bãi biển bị phủ đen bởi vật chất đen kì lạ chưa rõ nguồn gốc, được một cô bé địa phương xác nhận là do một cơn lốc đem tới. Nhưng sau một trận mưa nặng hạt thì vật chất đen đó bị bão hòa rồi tan biến một cách khó hiểu. Vẫn chưa hề có một mẫu nào được đem về điều tra nghiên cứu.”
Long nhíu mày, hắn trêu Diệp Thanh :
” Thứ đó dây vào người là nó ăn mòn hết quần áo đấy, hay anh đi kiếm một ít về bôi lên người em nhỉ haha.”
“Nói tầm bậy!” Diệp Thanh beo má hắn mắng.
Thực ra trong lòng Long lúc này đang có một nỗi lo khác, Tiểu Hắc vừa cung cấp thông tin : ” Thôn Thiên Phệ Địa của ngươi đang suy yếu!”
“Tại sao?”
“Lôi điện cuồng bạo, phải kích phát và sử dụng đều đặn nếu không dị năng nguyên tố này sẽ giảm dần độ công kích. Hiện tại ngươi quá lười và hưởng thụ nên mới có hiện tượng như vậy.”
“Ặc! Lại còn thế nữa? Không muốn cho người ta sống an nhàn chắc!” Long thầm than thở. Vậy là lại có lý do để hắn bận rộn, nằm lười biếng ôm chân Diệp Thanh mãi thì hắn mới chịu đứng dậy lết xác ra sân vườn tới cây. Sau đó hắn phóng lôi ra lòng bàn tay để kiểm tra thì công nhận yếu đi một chút.
Diệp Thanh thấy Long làm như vậy, nàng liền bí mật tiến tới đánh hắn một quyền vào vai khiến hắn chới với về phía trước nhưng kịp lấy lại thăng bằng.
“Em muốn đánh sao! Anh sẽ chiều.” Long thách thức nói, sau đó lui lại tạo thế hổ vồ mồi.
Diệp Thanh phì cười, nàng vào thế phi hạc rồi nói : ” Không dùng sức mạnh chỉ dùng võ công, anh có thắng nổi em?”
“Xứ! Luận về võ công thì em còn thua anh một bậc.” Long nói dứt câu, hắn nhảy tới tung hai chảo liên tiếp về phía Diệp Thanh nhưng nàng cũng nhan nhẹn né đi và tung cước đá chẻ thẳng xuống đầu hắn làm hắn phải cúi người lùi lại xoay một vòng.
“Sức mạnh đôi chân thật lợi hại, anh sẽ bắt nó phải nghe lời.” Long sảng khoái nói, sau đó lại lao lên nhưng lần này thay vì đánh trực diện thì hắn lại dương đông kích tây khi đưa tay lên nhưng lại tung cước về phía Diệp Thanh nhưng nàng đã dùng chân mình chặn lại. Sau đó đấm một quền về phía Long đúng lúc hắn cũng đánh một quyền tới.
“Bụp!”
Hai quyền va chạm, Long nhân cơ hội đó sờ lên đùi thon làm Diệp Thanh giật mình mắng : ” A Biến thái!” sau đó nàng lên gối thẳng vào bụng Long khiến hắn lui lại mấy bước.
Tưởng chừng Long sẽ chới với nhưng không, hắn đã trụ vững chân và lướt tới áp sát Diệp Thanh rồi vòng tay ôm eo nàng. Vừa hay lúc đó hắn cản được một cước của nàng đang đánh thẳng đầu hắn rồi hôn nhẹ lên má nàng một cái sau đó lùi lại rất xa cười đắc ý : ” Haha…em thua rồi!”
Diệp Thanh có chút giận dỗi, ánh mắt không can tâm đáng yêu nói : ” Anh chơi xấu! Toàn lợi dụng đụng chạm cơ thể…!”
Nét biểu cảm quá đỗi đáng yêu, Long chạy tới nói : ” Hì hì! Thói quen thôi mà, hay mình làm tý đi.”
“Không!”
“Năn nỉ mà, nó xưng rồi!” Long giả vờ đáng thương ôm eo nàng rồi chỉ vào thằng em đang sưng to dưới quần.
“Hư quá, nó hư như anh vậy! ” Diệp Thanh bĩu môi mắng yêu, sau đó hai người trao nhau nụ hôn ngọt ngào.
“Vào nhà đi ở ngoài này hàng xóm nhìn đấy!”
Long kéo Diệp Thanh vào nhà đẩy nàng nằm ra ghế rồi hôn tới tấp vào môi và má nàng, sau đó cởi bỏ quần áo hai người ra rồi hành sự ngay lúc sáng sớm.
Sau khi quần nhau 3 hiệp thì mới chịu nghỉ, Diệp Thanh mồ hôi đầm đìa ướt át thở gấp trong thỏa mãn. Nàng đặt tay Long lên bụng mình rồi e thẹn : ” Em có cảm giác rất kì lạ ở chỗ này! Giống như bản năng làm mẹ mách bảo vậy.”
Long nhẹ nhàng xoa xoa bụng thon của nàng, sau đó nói : ” Vậy sinh đi! Anh nuôi.”
“Nhưng mới chỉ là cảm nhận của em thôi!”
“Vậy làm hiệp nữa cho nó chắc…tới đây nào!”
“A thôi! Bỏ em ra…ứm…ứm!”
Cuối cùng thì nàng bị hắn đè ra làm 2 hiệp nữa rồi mới chịu buông tha, nếu không phải bản thân nàng mang sức mạnh to lớn thì có lẽ đã phải nằm liệt giường vì tên này mất thôi.
Ba ngày sau…
Anna đã về châu âu vào hôm qua do gia đình có việc gấp, còn Long thì bắt buộc phải rời nhà nếu muốn mạnh hơn. Hắn hôn tạm biệt Diệp Thanh rồi tới Hồng Hoa Hội một chuyến.
Tới Hồng Hoa hội thì sẽ gặp Phương Thảo, nàng đã sắp gả cho gã béo mập kia rồi nhưng hắn giờ mới có cơ hội giải thoát cho nàng.
Hắn được tham dự buổi tiệc do hội tổ chức với tư cách là 1 trong những thành viên của nhóm nguyên tố của hội Hồng Lâu Mông, là một chi nhánh của Hồng Hoa Hội.
Long tới đây để cọ sát thực lực của mình với các sát thủ của hội, nhóm sát thủ mà khi xưa Long đã bị đuổi ra ngoài vì nhầm lẫn. Hắn quay lại nơi đấy với một sức mạnh hoàn toàn khác, bữa tiệc không đơn giản chỉ là ăn uống mà còn có hẳn một võ đài lớn ngay giữa sân dinh thự để cho ai đó máu chó lên cọ sát.
Thực ra có rất nhiều thanh niên trong hội không ưa nhau nên nhân cơ hội này mà đánh công khai. Những người muốn cọ sát thì phải đăng khí trước một câu với ban tổ chức buổi tiệc.
Ở đây cũng có sự góp mặt của Khiết Băng, Thu An, Ngọc Anh, Thủy Tiên, Kim Chi và Khánh. Họ đều là khách mời như Long nhưng chưa gặp mặt nhau trong bữa tiệc.
Long chọn cho mình một góc kín rồi ngồi nhâm nhi ly rượu vang, hắn đưa mắt nhìn xung quanh thì bắt gặp không ít cô gái trong hội đang nhìn mình, có cô xinh đẹp có cô khá tầm thường nên hắn cũng chẳng mấy bận tâm. Nàm kịch hay vẫn còn đang ở phía trước chờ hắn.
Lúc này Huấn Hoa Hồng dắt theo Phương Thảo đi chào khách khứa vui vẻ, lão biết hôm nay con gái lão sẽ phải công khai việc chuẩn bị kết hôn với tất cả mọi người để không người đàn ông nào còn tơ tưởng đến con gái lão nữa. Rồi ông bạn éo mập kia cũng đã tới, lão là một tay buôn hàng cấm khét tiếng nhất Vịnh Bắc Bộ và có rất nhiều đời vợ trước. Nhưng vì mối làm ăn quá hời nên Huấn Hoa Hồng bất chấp hạnh phúc cả đời của con gái mình.
“Ngài Động, xin chào!” Huấn niềm nở bắt tay, lão béo mập kia tên là Bình Bất Động còn hay gọi là lão Động. Tuổi vừa 60 xuân xanh, thấp lùn chym ngắn nhưng được cái lâu ra và rất nhiều kĩ năng tình dục thượng thừa.
Lão Động niềm nở bắt tay lại sau đó liếc mắt sang Phương Thảo đang đứng cạnh rồi nói : ” Xin chào người đẹp! Em lại xinh hơn lần trước mình gặp nhau rồi.”
“Chào ngài!” Phương Thảo không muốn trả lời nhưng vẫn phải nói.
Huấn Hoa Hồng liền rời đi tạo cơ hội cho hai người nói chuyện riêng tư, lão Động bèn vỗ mông Phương Thảo một cái rồi cầm tay nàng mân mê nói : ” Hehe…vậy là chúng mình sắp về chung một nhà rồi.”
Phương Thảo không đáp mà chỉ tỏ rõ thái độ khinh thường rồi rụt tay lại.
“Haha…anh không trách em, có thể em chưa quen nhưng anh em khiến em quen dần.” lão Động lại nắm tay Phương Thảo rồi dẫn nàng tới bàn tiệc. Nàng không thể phản kháng nên đành phải đi theo trước khá nhiều ánh mắt của thanh niên trong hội.
Rồi một vài người mở nàm cọ sát nhau, đa phần là trẻ trâu thích thể hiện nên xem cũng giống như là xem tụi học sinh đánh nhau ngoài cổng trường thôi.
Rồi tới những gã tay to mặt lớn ra mặt, hai tên đầu trọc đang chuẩn bị đánh nhau rồi tên mặt đần thối như bò đội nón kia tung một đấm bất ngờ không thể nhìn thấy bằng mắt thường khiến đối thủ lăn ra bất tỉnh.
Long đang uống rượu thì tí sặc, thần thái đến điệu bộ cùng ánh mắt của thằng trọc đó làm hắn nhớ tới một người.
Sau khi hạ đối thủ thì tên trọc đó có thể thách đấu bất kì một ai khác nhưng hắn lại tự động rời bỏ cuộc chơi rồi đi về chỗ ngồi.
“Tao muốn thách đấu mày!”
Long đang ngồi thì giật mình khi có người vỗ vai nói lời thách đấu hắn. Là một tên người lai tây với cơ thể cao to mét chín mang gương mặt bặm chợn.
“Ặc! Tha em, em có đắc tội gì với anh đâu.”
Long giả vờ run rẩy yếu đuối nói. Hắn muốn né mặt mấy tên trẻ trâu này vì còn lý do cá nhân.
“Tha cái gì, đánh một trận cho quen thôi mà anh năn nỉ mày đó lên đi.” tên đó chợt xuống nước van xin khiến Long trợn tròn mắt ngạc nhiên.
Tên kia tiếp tục nói : ” Anh mới nhập hội chưa có dịp thể hiện, mày lên đánh với anh xong vờ thua để anh nở mày nở mặt.”
“Điên à! Đi ra chỗ khác.”
Không phải Long nói mà là một cô gái nhỏ nhắn xinh xắn đứng ra đẩy tên kia như muốn bảo vệ Long nói.
“Nè, liên quan gì đến cô em mau lui ra một bên.” tên đó thấy cô bé nhỏ con lại tưởng con nít nên đẩy cô bé sang một bên, nào ngờ hắn bị cô bé túm tay nhấc bổng lên rồi quật ngã xuống đất đau điếng.
Cô bé đó, nàng loli chân ngắn dễ thương Kim Chi đá đít tên kia rồi nói : ” Đừng nghĩ to con mà ngon nha, chị đây không ưa.”
Sau đó, nàng quay lại đưa mặt mắt tinh nghịch nhìn Long, Long bật ngón cái lên khen : ” Lợi hại!”
Kim Chi bất chấp đang mặc máy dự tiệc, nàng nhảy xà vào Lòng Long khiến hắn bất ngờ đỡ lấy xà suýt thì ngã.
“Hihi lâu không gặp anh.”
“Ừ!”
“Mọi người chú ý!” Chợt có tiếng nói từ người của ban tổ chức, mọi người đều nhìn lên sân khấu lớn nơi mà lão Động và tên MC đang đứng.
Lão Động cầm mic nói : ” Hôm nay tôi và ngài Huấn đây mở buổi tiệc này, thứ nhất để cho tất cả mọi người trong hội được dịp gặp gỡ quen biết, mục đích thứ 2 là về chuyện riêng của tôi.”
Khi lão đang nói, bên dưới bắt đầu có tiếng xì xầm đặc biệt là từ phía những thanh niên theo đuổi Phương Thảo. Họ đều ngầm hiểu lão Động này muốn khoe rằng lão sẽ cưới nàng để tránh ai khác hớt tay trên.
” Kệ, kết hôn rồi vẫn đi được ngoại tình mà haha.”
“Ai nói vậy? Đem thẻo dái nó ngay.”
“Ặc!”
“Tôi muốn thông báo mới mọi người rằng, Phương Thảo tiểu thư của Hồng Hoa Hội và tôi sẽ cử hành hôn lễ vào tháng tới. Tôi mời tất cả mọi người có mặt ở đây tới chung vui và chúc phúc cho vợ chồng tôi.” vừa nói, lão Động vừa dắt Phương Thảo lên sân khấu trước bao ánh mắt mọi người.
“Em có lời nào muốn nói với mọi người không?” lão Động tự tin hỏi nàng, Phương Thảo liền giật mic rồi nói : ” Từ trước tới nay luật của Hồng Hoa Hội, ai cũng có quyền thách đấu vì một thứ gì đó.” nàng vừa nói vừa liếc mắt nhìn lão Động, lúc này mặt lão đanh lại rồi giật mic rồi nói nhỏ vào tai nàng : ” Thôi nói thế đủ rồi,im đi.”
Nhưng Phương Thảo cương quyết không buông mic và nói nốt : ” BÂY GIỜ TÔI LẤY TÔI RA LÀM CÁI GỌI LÀ THỨ GÌ ĐÓ KIA, AI SẴN SÀNG THÁCH ĐẤU VÌ TÔI?”
một khoảng im lặng bao trùm, rồi có người đứng dậy lên tiếng : ” Tôi muốn thách đấu!”