Long bỏ viên ngọc vào túi quần rồi ung dung bước ra ngoài, hắn nhìn qua thì thấy có 3 bóng người đang đi tới thì sực nhớ ra gì đó mắng : ” Thôi chết mẹ! Quên không nhốt con cương thi kia rồi.”
Nói xong, Long dịch chuyển ra phần mộ bị đào lên rồi nhìn xung quanh. Tiểu Bảo chỉ hướng cho hắn biết rằng con cương thi đang chạy về hướng một nông trại nuôi gà ở gần đó.
Hắn liền đuổi theo bắt về để tránh người nào nhìn thấy.
Việc đào mộ thả cương thi là hắn làm, ánh sáng xanh kì lạ phát ra từ nhà hoang cũng do hắn và tiếng cười khanh khách ban nãy nhóm 3 cảnh sát nghe thấy cũng do hắn mà ra, nhưng sao hắn lại làm việc này? Tất nhiên là có lý do rồi.
Quay thời gian trở về 1 ngày trước, sau khi lo tang lễ cho Vân Sơn xong thì Diệp Thanh và Long trở về căn nhà của cha mẹ hắn để lại.
Lúc trước thì nàng ở võ quán nhưng nay võ quán bị diệt nên hiện tại nàng không có chỗ ở. Vốn có ý định sẽ thuê một căn nhà nhỏ rồi đi làm kiếm tiền vì không muốn nương nhờ cha mẹ nhưng Long đã đề nghị nàng về nhà hắn.
Nàng vẫn kiên quyết từ chối cho đến khi hắn thì thầm vào tai nàng : ” Sớm muộn gì em cũng sẽ làm vợ anh, chi bằng tập dần cho quen.”
Nàng đã trao thân cho hắn, lại yêu thương hắn và cũng biết hắn yêu mình nhường nào khi nguyện dùng thân thể để đổi lại thân thể của nàng khi bị Long Nữ chiếm. Nàng mềm lòng đồng ý, khẽ gật đầu một cái thật ngoan : ” Hy vọng anh không thấy bất tiện!”
Long nhe răng cười, sau đó dẫn nàng về nhà và cả hai cùng dọn lại căn nhà cũ khi mà bụi bẩn đã bám đầy bên trong.
Do chỉ có 2 người nên khá tốn thời gian nhưng cả hai có những phút giây vui đùa thỏa thích.
Dọn xong thì đến bữa tối, Long tranh thủ tắm cho mát. Khi bước ra khỏi phòng tắm thì hắn ngửi thấy mùi thức ăn xông vào mũi, Diệp Thanh mặc quần ngắn áo thun đeo tạp dề đang loay hoay trong bếp.
Nhìn từ phía sau, cặp mông tròn hiện ra khiến Long không kiềm lòng được tiến tới vỗ mông nàng một cái rồi vòng tay qua ôm lấy làn eo thon khiến nàng giật mình mắng : ” Đáng ghét buông em ra!”
Long cười hả hê, sau đó hít lấy mùi thơm của thức ăn rồi tấm tắc khen : ” Thơm thật đấy, chắc ngon lắm.”
Diệp Thanh hiểu ý, nàng nhẹ nhàng gắp cho hắn.
Bữa cơm diễn ra vui vẻ và tràn đầy tiếng cười khi Long kể chuyện và pha trò. Đêm hôm đó, khi cả hai đang say giấc thì Long giật mình tỉnh lại khi cảm thấy bên cạnh có cảm giác lạnh lẽo vô cùng.
Là Diệp Thanh, nàng đang ngủ say nhưng quằn ngoại mê sảng với những luồng khí lạnh bao quanh cơ thể.
Long thử chạm tay vào thì lạnh buốt như băng, hắn lo lắng hỏi Tiểu Hắc : ” Nàng ấy sao vậy?”
” Đó là do di chứng của việc bị chiếm lấy thể xác, cơ thể sẽ chịu một tổn thương nhất định và không dễ lành lại.”
Long xót xa ôm lấy nàng vào lòng, hỏi tiếp
: ” Có cách chữa đúng chứ?”
“Đương nhiên! Nhưng ngươi phải nhờ tới sự giúp đỡ của một thứ, chính xác hơn là một sinh vật.”
Quay trở lại hiện tại…
Long lướt qua những ngọn cây với tốc độ cao nhờ dùng khả năng đặc biệt của dịch chuyển, tới trang trại gà thì thấy cương thi kia đã phá hàng rào vào bên trong bắt gà hút máu khiến đám gà kêu loạn xạ. Mấy con chó cứ sủa liên hồi, chủ nhà cũng bật đèn cầm mã tấu ra xem có phải trộm gà hay không nhưng khi ra đến nơi thì chỉ thấy xác mấy con gà chết khô cùng hàng rào đổ gãy.
Long đã nhanh chân lao tới lôi cổ cương thi kia về, nói một chút về cương thi thì không có gì để nói. Chúng đơn giản chỉ là những xác chết lâu ngày không phân hủy và nhiễm một loại virut và cộng thêm yếu tố môi trường nên hóa thành cương thi. Cương thi thích hút máu và ăn thịt động vật, chúng cũng chia đẳng cấp mạnh yếu khác nhau. Độ mạnh yếu dựa theo năm chết của chúng, xác chết từ 10 đến 20 năm thì gọi là cương thi thông thường, từ 20 đến 50 năm thì gọi là cương thi nhảy, Từ 100 đến 300 năm thì gọi là cương thi bay, còn trên 300 năm thì gọi là cương thi vương. Tốc độ và sức mạnh từng loại sẽ được đề cập sau.
Cương thi mà Long bắt là loại yếu nhất, sức mạnh của nó chỉ đủ đối phó với vài người thường nên khá vô hại với Long. Hắn dùng cương thi này để giúp tìm một loại vật phẩm đặc biệt có mùi máu tanh nồng đậm mà chỉ cương thi mới đánh hơi được.
Sau khi đào được viên ngọc đó thì Long lại phát hiện một thứ khác sâu bên dưới nên đã lơ là để cương thi đó chạy ra ngoài đúng lúc 3 cảnh sát ăn hại Dương, Hào, Bảo tới làm nhiệm vụ.
Long không biết có cảnh sát tới, chỉ sực nhớ cương thi kia đã xổng mất liềm rút dao ra phóng về phía cương thi. Lưỡi dao này có gắn định vị giúp việc tìm kiếm dễ dàng hơn.
Lúc này 3 cảnh sát đã tiến gần đến cửa căn nhà hoang, Dương chiếu đèn pin vào trong rồi run run nói : ” Ai…mau ra đây nếu không tôi nổ súng.”
Một phút sau vẫn không thấy động tĩnh gì bên trong. Hào và Bảo liền hùa nhau cùng vào trong, Dương miễn cưỡng vào theo.
Căn nhà hoang này đã bị bỏ đi hơn 50 năm và hiện tại chỉ làm nơi chứa cỏ khô và là thiên đường của chuột, có rất nhiều chuột sống trong căn nhà này.
Long lúc này đã xuất hiện nóc căn nhà hoang, qua lỗ thủng trên nóc nhà nên hắn dễ dàng nhìn thấy có 3 cảnh sát đang lần mò thì nổi ý dọa ma.
Hắn vác cương thi kia lên vai rồi nhảy xuống bên dưới qua lỗ thủng trước đó.
Rắc!
Tiếng gãy của gỗ làm Dương, Hào, Bảo giật bắn mình mình lại phía sau rồi cả ba như chết chân khi thấy một bóng đen mang cặp mắt xanh kinh dị đang nhìn bọn hắn.
“MA!”
Cả ba chạy như đạn bắn ra ngoài, Dương còn rơi mất một chiếc giày nhưng vẫn chạy thẳng mà không dám quay lại. Chạy vào trong xe Bảo nổ máy phóng một mạch về đồn.
Long cười khoái trí, hắn đem chôn lại cương thi sau khi đã dán một lá bùa tự chế lên đầu nó rồi đắp đất lên như cũ. Xong việc hắn phủi đít ra về, mang vật phẩm đặc biệt kia về nhà trong đêm tối và dễ dàng vượt qua hàng rào nhà mình. Long rón rén mở cửa và thở phào khi thấy Diệp Thanh vẫn đang ngủ ngon lành, hắn cất mấy thứ kia đi rồi đi tắm sau đó chui lên giường ôm người đẹp ngủ.
Thứ vật phẩm mà hắn mang về có tên là Tiên Y Linh Cốt, thực ra Long cũng chẳng biết nó là xương con gì nhưng công dụng là giúp cơ thể và linh hồn gắn kết hơn nhất là sau khi bị chiếm mất cơ thể một lần như tình trạng của Diệp Thanh.
Sáng hôm sau, Long đang ngồi xem xét khúc xương nhỏ bằng ngón tay thì nghe tin động trời trên tivi mà Diệp Thanh đang xem và gọt táo.
Theo như thông tin thì trường mà Long theo học đã gặp một biến cố từ phòng thí nghiệm của trường và cháy toàn bộ chỉ trong một đêm. Trên tivi đưa những hình ảnh quay và chụp được, cháy đen thui toàn bộ tất cả các dãy nhà, cả khu kí túc xá cũng may là đang nghỉ dịch nên không có thương vong.
“Rồi xong! Khỏi đi học.” Long mừng rỡ nói, mặt hắn tươi hẳn lên như tết.
Diệp Thanh ngồi gọt vỏ táo bĩu môi mắng hắn : ” Không thấy ai như anh luôn, trường cháy mà cũng vui cho được.”
“Hì hì…không đi học để được ở nhà với em chứ sao!” Long âm hiểm nói sau đó vỗ mông nàng một cái khiến Diệp Thanh lườm cảnh cáo. Sau đó lại tiếp tục xem xét khúc xương nhỏ đó rồi đi tìm chầy cối đem giã nát thành bột phấn.
Hắn lên phòng đóng cửa lại, sau một tiếng đồng hồ thì mang một viên thuốc tròn như viên bi bắt Diệp Thanh uống.
Diệp Thanh không chút nghi ngờ mà uống luôn, sau đó nàng ngồi xuống đưa tay về phía trước cho hắn chạm vào.
Long ngồi phía đối diện dùng Thôn Thiên Phệ Địa truyền ra cánh tay một lượng rất nhỏ nhưng cũng đủ khiến Diệp Thanh nhăn mặt. Dùng lôi điện để liên kết linh hồn với thể xác sao cho chặt chẽ như ban đầu, tất nhiên chỉ có Thôn Thiên Phệ Địa làm được.
Quá trình này diễn ra trong một giờ, sau khi hoàn tất quá trình liên kết thì nàng rơi vào giấc ngủ sâu. Giấc ngủ này mất khoảng 1 ngày, Long bế nàng lên phòng ngủ sau đó đem viên ngọc còn đêm qua đào được ra chuẩn bị cho quá trình hấp thụ.
Viên ngọc này gọi là Tinh Nguyên Nhân, sau khi hấp thụ thì có thể sử dụng Tinh Thần Lực. Nói thì đơn giản nhưng thực sự rất khó, khó là vì Tinh Thần Lực rất khó luyện và mất rất nhiều thời gian ngồi tĩnh tâm hàng giờ đồng hồ nhưng để tăng thực lực thì hắn quyết tâm. Tăng thực lực để bảo vệ Diệp Thanh bởi Long biết Hoàng Quân chưa chết, thằng điên này sau khi thoát chết thì đem lòng thù hận lây sang cả nàng, với phương châm sống không ăn được thì đạp đổ của Hoàng Quân thì việc báo thù chỉ là thời gian, hơn nữa ông nội hắn Hoàng Phi lão nhân sức mạnh khủng khiếp cỡ nào hắn đã được chứng kiến. Có lẽ phải trốn đi thật xa nhưng chưa biết đi đâu.
Muốn hấp thu Tinh Nguyên Nhân cần thời gian một tuần đối với người thường nhưng Long có Thôn Thiên Phệ Địa Lôi nên chỉ cần 3 tiếng đã hoàn thành, một tốc độ thật kinh khủng và thời gian hấp thụ sẽ càng rút ngắn khi sức mạnh của hắn tăng cao.
Một tháng sau….
Một buổi sáng đẹp trời, Long đang tưới cây cảnh ngoài thì có tiếng bấm chuông. Hắn tự hỏi ai đến tìm thì được một phen té ngửa khi mở cửa.
“Chào! Em khỏe không?” Thu An vẫy tay chào, đi cùng nàng là Kim Chi, Khiết Băng, Thủy Tiên và Ngọc Anh.
“Sao…sao mọi người biết nhà tôi?” Long bất ngờ không nói lên lời hỏi.
Thu An lém lỉnh đáp : ” Việc này đơn giản với chị thôi! Nhà em cũng đẹp thật đấy, không tính mời bọn chị vào uống nước à?”
Diệp Thanh nghe thấy tiếng nói chuyện bên ngoài, nàng đang phơi đồ liền nói vọng ra : ” Ai thế anh?”
Ặc!
“Quả này ăn cám rồi!” Long mồ hôi chảy ngược lên trên, hắn còn chưa tính tới chuyện sẽ làm cách nào để các nàng chấp nhận việc hắn lăng nhăng, việc này nếu đem về thời phong kiến thì quá là điều bình thường luôn nhưng đây là thời hiện đại công nghệ 4.0.
“Ai trong nhà thế anh?” Kim Chi, Khiết Băng đồng thanh hỏi.
“Ai tới tìm vậy anh?” Diệp Thanh bước ra ngoài hỏi.
Tất cả chạm mặt nhau…..
“Tan xác!” Đó là ý nghĩ thảm thương cho số phận của mình mà Long liên tưởng đến trong vài phút sắp tới.