Anh Trai Thần Cấp – Chương 51 Hoang Tàn – Botruyen
  •  Avatar
  • 20 lượt xem
  • 3 năm trước

Anh Trai Thần Cấp - Chương 51 Hoang Tàn

Văn Phong bị đánh lui, hắn tạo ra một luồng gió sắc bén chém tới Duy Hưng. Duy Hưng nhanh nhẹn né đi rồi tung chưởng đáp trả.
Văn Phong bị đánh lui lại, Diệp Thanh lao tới tung đấm về phía Duy Hưng. Một đấm được cường hóa cứng cáp và sức mạnh đánh thẳng về phía Duy Hưng nhưng tên này đã kịp đưa hai tay ra đỡ rồi lùi lại hàng trục mét.
“Dị năng cường hóa sao? Ta muốn nó.” Duy Hưng hứng thú nhìn Diệp Thanh nói, hắn liếm mép đánh giá thân hình nuột nà của nàng rồi tà dâm nổi lên.
“Dâm tặc! Chết đi.” Diệp Thanh mắng, nàng tung đấm liên tiếp về phía hắn nhưng hắn cũng đỡ được và chỉ lùi lại mấy bước.
Văn Phong lướt ra phía sau đánh xuống đầu hắn, Duy Hưng một tay đỡ đòn của Văn Phong đúng lúc Diệp Thanh tung chưởng thẳng vào ngực hắn khiến hắn văng ra xa rồi hộc máu.
Không để hắn kịp đứng dậy, Diệp Thanh lướt tới tung cước đá bay Duy Hưng vào tường khiến bức tường nứt vụn. Văn Phong tạo ra hai cơn lốc nhỏ ở hai tay rồi nén lại thành một luồng khí sắc bén đánh về phía Duy Hưng khiến bức tường kia sập xuống khói bụi mù mịt.
Diệp Thanh lại lướt đến định đánh thêm nhưng bị một kẻ khác xuất hiện và đánh nàng lui ra rất xa và trọng thương.
Văn Phong đỡ lấy Diệp Thanh rồi lui về sau khi một kẻ nữa xuất hiện.
Văn Phong nhận ra 2 cô gái đeo mặt nạ này lúc nãy khiêu chiến với sư phụ hắn, nếu họ ở đây thì chắc sư phụ đã gặp chuyện.
Duy Hưng bò dậy trong đống đổ nát rồi ọc ra một ngụm máu, hắn ra lệnh : ” Giết hết! Không bỏ sót mạng nào.”
“Rõ!” Hai cô gái đeo mặt nạ đồng thanh nói, sau đó lao về phía những môn sinh chưa kịp chạy và xuống tay giết hại họ.
Chỉ bằng một nắm đấm, hai cô gái kia dễ dàng đấm xuyên lồng ngực của những môn sinh tầm thường nên chẳng cần tới hung khí.
“Á..cứu….hự!”
Văn Phong tạo ra một cơn gió thổi cát bụi mù mịt sau đó bế Diệp Thanh cùng dắt theo vài người khác chạy ra lối cửa sau.
Long nhận được tin võ quán gặp nạn từ nửa giờ trước và đang tức tốc tới. Hắn dùng Dịch Chuyển dạng thứ hai và nhanh chóng có mặt tại võ quán.
Vừa vào tới cửa thì hắn thấy hoang tàn, rồi phía xa xa là Vân Sơn nằm bất động với thương tích đầy mình.
Long chạy tới nhưng phát hiện ra lồng ngực Vân Sơn đã bị thủng lớn mà vị trí trái tim không còn.
Rồi hắn nghe thấy tiếng hét thất thanh, chạy tới nơi thì thấy một môn sinh nữ đang nằm thoi thóp. Hắn vội chạy tới đỡ rồi hỏi : ” Xảy ra chuyện gì?”
Cô gái ấp úng nói ba chữ :
“Ta…o…khong…biết!”
Sau đó tắt thở.
Rồi có tiếng tường đổ vỡ, Long chạy tới nơi thì phát hiện Văn Phong đang bế Diệp Thanh cùng vài người khác chạy thục mạng về phía trước, phía sau là một cô gái đeo mặt nạ đang tung chưởng đánh tới.
” Né ra!” Long gào lên, hắn lướt tới tung Bá Vương chưởng đáp trả.
Rầm!
Cô gái kia bị dội ngược ra xa, Long cũng lùi lại rất xa.
“Cẩn thận!” Văn Phong hốt hoảng nói khi thấy Duy Hưng từ trên cao nhảy xuống tạo ra một quả cầu đen đánh xuống đầu Long.
“Chết đi!”
Xoẹt xoẹt!
Những tưởng Long sẽ nát bét đầu là điều mà đám người Văn Phong tưởng tượng nhưng không, Long trụ vững hai chân tung chiêu đáp trả, một quả cầu xanh lam lôi điện tụ lại chống trọi lại quả cầu đen hắc ám kia.
Sóng xung kích từ hai đòn va chạm khiến mặt đất rạn nứt trong bán kính 10 mét. Hai bức tường cũng đổ sập xuống, khói bụi mù mịt nhưng nhanh chóng bị đánh tan bởi sức mạnh tỏa ra từ hai đấu thủ.
Hai người rơi vào thế giằng co cân sức, Duy Hưng ngạc nhiên nói : ” Sao mày đỡ được!”
Long nghiến răng : ” Mày nghĩ mày là ai! Tao mới là main chính.”
Sau đó hắn gầm lên, đem toàn bộ sức mạnh tụ vào quả cầu khiến nó bành chướng ra gấp 10 lần ban đầu khiến Duy Hưng bị đánh bay, Long dậm chân xuống đất khiến nền gạch đã nứt nay nứt hơn rồi gồng người ném quả cầu sét về phía Duy Hưng khiến tên này trực tiếp lãnh trọn sát thương từ vụ nổ khủng khiếp.
RẦM!
Tia điện bắn ra tứ phía, mặt đất sụp xuống một hố sâu. Nhóm người Văn Phong được Long đứng trước thu liễm lại những tia điện nên không chịu ảnh hưởng.
Hai cô gái đeo mặt lạ liền lao xuống hố tìm Duy Hưng, tên này nằm bẹp dưới đáy hố thương tích đầy mình mắng : ” Đậu má thiên vị vờ lờ! Rõ ràng mình mạnh hơn nó mà.”
Một trong hai cô gái vừa đỡ hắn dậy vừa nói : ” Thưa chủ nhân! Nhiệm vụ giết vân sơn coi như xong, còn việc diệt cỏ tận gốc e rằng hôm nay không được.”
“Khụ khụ! Để khi khác vậy, mau rút.”
Hai cô gái, đem theo Duy Hưng biến mất trong bụi khói. Long lao xuống tìm để đánh cho bõ ghét thì không thấy đâu cả nên đành thôi.
Nhưng nguy hiểm chưa phải là hết, từ phía bên ngoài chạy vào là hàng trục người mặc đồ đen, đeo kính đen và rất xã hội đen. Bọn chúng lùng sục khắp nơi rồi khi phát hiện ra ở đây có tiếng nổ liền ùa vào bao vậy tứ phía.
“Lại nữa à?” Văn Phong nét mặt căng thẳng, Diệp Thanh lúc này đã tỉnh choáng và thấy có cả Long nên nàng khá an tâm.
Long nhíu mày nhìn một lượt đám người, hắn không biết đám này, Tiểu Hắc cũng không rõ thông tin.
Từ giữa đám người đó, bước ra một thân hình cao to với gương mặt khiến ai cũng ngạc nhiên.
“Là mày! Hoàng Quân.” Long nghiến răng nói.
“Ngạc nhiên sao? Hôm nay tao đến thăm sư phụ, không ngờ võ quán lại thành ra như vậy. Cả sư phụ cũng mất mạng.” Hoàng Quân bước đến phía trước, hắn ngạo nghễ nói.
“Sư phụ…chết rồi sao?” Diệp Thanh không tin vào tai mình hỏi lại, khóe mắt đọng giọt lệ trong veo.
“Hazzz! Kể ra thì cũng tội cho sư phụ, nhưng mà mọi người đừng lo. Thanh Long quán bị diệt rồi thì vẫn còn tôi đây, chào mừng mọi người tới bang Hắc Hổ.” Hoàng Quân nói, sau đó hắn chưng ra logo hắc hổ trên áo.
Văn Phong nghi ngờ : ” Nghe có vẻ như mày biết mọi chuyện sẽ như vậy!”
“Haha…sớm muộn gì nó cũng như vậy. Nên tao cho nó tới sớm hơn một chút mà thôi.”
“Mày….!”
Long nãy giờ nghe ngứa tai, hắn cắt ngang lời Văn Phong : ” Không biết mày đã đổi thứ gì để được như vậy?”
“Ý mày là gì?” Hoàng Quân chừng mắt.
Long cười nửa miệng : ” Những kẻ hồi nãy tấn công võ quán, bọn nó không làm vì tiền. Chúng nó không thể bị sai khiến nên muốn chúng làm gì cho thì phải đánh đổi, mày đã đổi thứ gì hả thằng kia? Em gái mày hay mẹ mày hay là cả hai?”
“Ngậm mồm cho tao! Mày biết cái đéo gì mà nói.”
“Haha…chẳng giấu gì mày, tao được chơi ké em gái mày rồi đấy. Haha ngon lắm!” Long cười sảng khoái, sau đó hắn nhặt một khúc gỗ dưới chân nên và chĩa thẳng mặt Hoàng Quân chán ghét mắng : ” Loại vì sự trả thù mà không tiếc hy sinh cả người thân như mày thật đáng khinh, hôm nay tao sẽ thay ông nội mày dạy dỗ thằng cháu trai như mày.”
” CON MẸ MÀY! GIẾT NÓ.”
Hoàng Quân gầm lên, đám người áo đen đồng loạt lao tới tấn công Long.
Văn Phong lướt đến đá bay vài tên giúp Long, Diệp Thanh cũng lao ra đánh những tên gần nàng.
Hoàng Quân cầm mã tấu chém như điên về phía Long hét lên : ” Chết đi con chó!”
Long vừa đánh vừa mắng : ” Mày mới đáng chết.”
” Những việc đó, trời biết đất biết tao biết nhưng…sao mày cũng biết? Mày nói đi thằng chó.” Hoàng Quân chém điên cuồng.
” Nó quan trọng sao? Quan trọng bằng việc mày đã bán em gái và mẹ mày cho quỷ dữ sao? Nực cười.” Long bắt đầu đánh trả, hắn đánh tới tấp vào đầu vào vai vào lưng.
Hự!
Diệp Thanh do kiệt sức từ trước, nàng bị đánh ngã ra đất và bị mấy tên khác lao vào định tiện tay tiện tay.
Long định đá bay Hoàng Quân lao tới nhưng có người đã làm điều đó.
Một bóng người lướt qua, mái tóc đỏ tung bay cùng với một tiếng đút kiếm vào vỏ. Sau đó là mấy tên kia ngã gục bên cạnh Diệp Thanh.
“Kì Vũ! Không ngờ đấy.” Văn Phong mặt có nét cười nhưng rất nhanh chóng giấu đi. Long thở phào nhẹ nhõm rồi tiếp tục đánh Hoàng Quân tới tấp.
Kì Vũ nhìn Diệp Thanh thấy nàng ổn thì liền lướt về phía trước chém bay đầu ba tên gần đó khiến máu bắn tung tóe.
Văn Phong đấm rụng răng một tên, đá dập bi của một tên khác rồi cần gúc gỗ thọc vào lỗ nhị của một tên nữa rồi đá văng 3 tên, quay sang hỏi Kì Vũ : ” Chu Tước quán cũng bị tấn công sao?”
” Không biết! Ta chưa về đó.” Kì Vũ chém bay đầu một tên nữa rồi đáp.
Bốp! Bốp! Bốp!
Long đập liên tiếp vào đầu Hoàng Quân như muốn hắn tỉnh ngộ nhưng xem ra cách này không hiệu quả.
” Con mẹ thằng chó! Hôm nay tao quyết liều mạng với mày.” Hoàng Quân như chó dại mắng liền mấy câu. Sau đó điên cuồng chém lên chém xuống, đôi lúc còn chém cả vào người của mình.
Long có thể kết thúc chuyện này nhanh hơn nhưng sức mạnh của hắn hầu hết đã dồn vào chiêu ban nãy đánh với Duy Hưng nên hiện tại hắn chỉ dựa vào thể chất cùng với kĩ năng võ thuật.
“Nên kết thúc mọi ân oán ở đây thôi!” Long dứt khoát nói, hắn chụp lấy cây mã tấu trên tay Hoàng Quân rồi đấm một cú đau điếng vào bụng khiến hắn hộc nước.
Hoàng Quân đau đớn, hắn lấy trong túi ra một viên thuốc rồi nhét vào miệng nuốt ực. Sau đó cười nham hiểm với Long :
“Tao biết tao không đánh lại mày! Nhưng mà người khác thì có thể.”
“Người khác?” Long giật mình buông tay, lui lại và ngạc nhiên khi thấy Hoàng Quân đang có những thay đổi nhất định cùng với làn khói tím bao quanh hắn.
” Cắn thuốc vậy thì ai chơi lại mày!”

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.