Trung tâm thành phố, nơi tọa trấn một tòa nhà nguy nga rộng lớn. Nơi đây được coi là thánh địa của kẻ luyện võ, bất cứ ai cũng muốn đến đây để so tài cùng các cao thủ tới từ khắp nơi.
tại đây tổ chức một cuộc thi quy mô thành phố mang tên Vô Địch Quyền Cước, nơi mà những thiên tài võ học hội tụ cùng nhau tranh bá. Tất cả các lò luyện võ lớn nhỏ đều muốn tham gia nhưng đều phải dừng chân ngay vòng loại.
Hôm nay là ngày đầu tiên diễn ra giải đấu nhưng không phải buổi khai mạc mà là vòng loại. Rất ít khán giả và rất đông thí sinh tham dự vòng này, Long theo chân Vân Sơn đến nơi đăng kí và đã sẵn sàng.
Theo như luật thi đấu mà Long tìm hiểu qua, vòng loại là vòng đầu tiên phải vượt qua nếu muốn tiến vào vòng trong. Nhưng đội tuyển thường bị loại ngay từ vòng này do chủ quan vì nghĩ nơi đây chỉ hội tụ toàn đối thủ yếu. Nhưng có một sự thật ít ai biết rằng ban tổ chức đã ngầm cài người vào để loại một số đối thủ cạnh tranh.
Sau khi đăng kí xong, Long bắt gặp một người cũng đang chuẩn bị đăng kí cùng hắn. Là một cô gái với mái tóc tomboy ngắn, vẻ ngoài ưa nhìn cùng vóc dáng chuẩn chỉ. Cô ta liếc mắt với Long một cái lạnh lẽo rồi tiến đến đăng kí, dừng như cô ấy đi một mình.
“Một mình cũng đi đăng kí được à sư phụ?” Long khều Vân Sơn hỏi.
“Được chứ sao không?” Vân Sơn đáp, sau đó dẫn Long đi đến khu đài thi đấu chuẩn bị tới lượt. Mỗi võ quán hoặc đội thi sẽ cử một người duy nhất để tham dự vòng loại, cho nên tự dưng trọng trách đặt lên vai Long vô cùng lớn lao.
Có rất nhiều võ đài nhỏ được dựng lên, đây chính là nơi các đối thủ bốc thăm theo cặp để loại nhau. Và tất cả cùng đấu đều diễn ra cùng lúc cho nên rất nhanh Long đã được lên sàn.
Cũng không có MC hay bình luận viên mà chỉ có một trọng tài ở mỗi võ đài.
“Thanh Long võ quán – Ngô Bảo Long!”
Khi được xướng tên, Long hiên ngang bước lên võ đài với vẻ mặt đầy tự tin. Đối thủ của Long là một thanh niên vẻ ngoài ngu đần bần tiện, thật không biết cái võ quán nào lại đào tạo ra một thằng có vẻ mặt ngu như bò đội nón như vậy. sau khi chào nhau theo đúng luật quy định và nhận tín hiệu bắt đầu từ trọng tài thì cái tên mặt đần kia đã hùng hục lao vào Long như bò điên và bị Long đánh bay xuống võ đài sau 3 chiêu.
Chiến thắng chóng vánh dễ dàng, không phải là Long bá đạo mà vì đối thủ quá yếu. Hơn nữa đây mới chỉ là vòng đầu tiên nên việc gặp phải đối thủ mạnh là điều hắn không hề mong muốn. sau khi chiến thắng trận đầu tiên thì ở các võ đài khác cũng có rất nhiều thí sinh bị loại, Vân Sơn thì gật đầu hài lòng và nhìn sang hướng một cô gái trên võ đài khác vừa hạ gục đối thủ của mình sau một cú đá mạnh mẽ. cô gái này chính là cô nàng tóc tomboy mà Long đã gặp lúc khi đăng kí, cô gái này cũng nhìn thấy ánh mắt của Vân Sơn và đáp lại bằng ánh nhìn lạnh lẽo và rời sàn đấu.
“Sư phụ quen cô gái đó à?” Long tò mò hỏi khi thấy hai người nhìn nhau.
Vân Sơn không lắc không gật đáp : ” Ta có gặp qua cô bé đó cách đây 3 năm, ngoại hình thay đổi rất nhiều!”
“con còn tưởng sư phụ có ý định gặm cỏ non, coi trừng bóc lịch nha sư phụ!”
Vân Sơn trừng mắt một cái, sau đó ho khan : ” E hèm! con nghĩ sư phụ dễ lung lay trước mấy cô nương này sao? nhớ ngày đó ta còn trẻ phong độ ngút trời sư nương của con lẽo đẽo theo mà ta đâu có chịu. Rồi một đêm mưa to gió lớn, sư nương của con đi đua đưa về khuya và bị cảm lạnh rồi gọi ta sang chăm sóc…..hazzz!”
“Sao sư phụ thở dài? Bộ hồi đó sư phụ không có cảm tình với sư nương sao?” Long tò mò, nghe lão sư phụ bựa này kể chuyện có khi còn cuốn hơn cả đọc truyện của thằng cha Gót – sờ – ri – na nhiều.
“Hồi còn trẻ sư nương con cũng rất xinh đẹp, chiều cao 3 mét bẻ đôi nhưng được cái cân đối. nhưng như thế chưa đủ khiến ta lung lay đâu, cho tới cái đêm định mệnh đó…Sau khi ta tới chăm sóc cho nàng vì ta luôn coi nàng chỉ như em gái mưa, trời xui đất khiến thế nào mà tối đó nóng quá nên ta cởi áo cho mát ai dè trượt té ngã đè lên nàng và rồi…” Nói đến đây Vân Sơn gãi mũi xấu hổ.
“Rồi sau đó?” Long biết thừa chuyện gì sẽ xảy ra nhưng vẫn cố ý hỏi đểu.
khi Vân Sơn đang tìm cách đánh trống lảng thì trận đấu tiếp theo diễn ra, tên long được gọi ra. Đối thủ tiếp theo của Long là một cô gái, trong võ thuật không phân biệt nam nữ vì một cô gái nhỏ bé có thể hạ đo ván một tên đô con nếu không đề phòng. Long tuy mê gái nhưng không dại gái, hắn và cô gái trao đổi chiêu khoảng hơn nửa phút thì cô gái bị đánh bại, nhưng không bị bay xuống võ đài mà được long đỡ lấy với phép lịch sự tối thiểu. Cô gái cũng biết ý rằng hắn đã nhường nàng nên cũng có chút thiện cảm rồi chào long trước khi rời sàn đấu.
Long đấu 3 trận toàn thắng mà không để lộ thực lực, vượt qua vòng loại với số thí sinh giảm 3 lần. Vòng thứ hai sẽ được diễn ra vào ngày mai với sự có mặt của rất nhiều đối thủ đáng gờm. hai thầy trò kéo nhau đi ăn quán rồi mới về.
” Sư tỷ!” Long và Vân Sơn trở về võ quán thì gặp ngay Diệp Thanh đang đứng ngay giữa sân liền gọi to, nghe tiếng Long lại nhìn thấy nét mặt vui vẻ của hắn thì nàng cũng đoán được là hắn toàn thắng. Chạy lại hỏi han : ” Đệ không bị thương chứ?”
“E hèm!” Vân Sơn ho khan liếc mắt một cái, sau đó tự biết thân biết phận biến mất trước mặt hai người Long và Diệp Thanh.
” Đệ không sao! chúng ta được vào vòng trong rồi, ngày mai sẽ xuất phát đó.” Long nói, hai người tìm ghế ngồi xuống để trò chuyện. tối hôm đó cả võ quán mở tiệc để tiễn những người sẽ mang vinh quang về cho mọi người. ăn uống linh đình, Long được dịp gặp mặt một số nhân vật cộm cán của võ quán là Vân Tinh và Vân Lưu, hai lão này là em trai của Vân Sơn và đều chỉ dưới 30 tuổi. nghe qua chuyện thì thực lực hai người này không hề thua kém Vân Sơn. Hơn nữa là lần đầu tiên hắn được chiêm ngưỡng nhan sắc mặn mà của vợ Vân Sơn, sư nương của hắn Vân Dung. ngoài ra còn được biết Vân Sơn có hai cô con gái sinh đôi tuổi vừa 16 nhưng do đi du học bên mỹ, còn một số nhân vật khác không kém phần quan trọng.
Long ngồi dùng bữa cùng bàn với Diệp Thanh và Dũng cùng vài người khác. Hôm nay nàng diện một bộ váy bánh bèo màu thiên thanh ngắn qua đầu gối, Long phải lé mắt vì những đường cong chết người của nàng, thứ mà bộ võ phục rộng thùng thình kia luôn che dấu.
Đang đánh chén, Long chợt tò mò : ” Sao không thấy đại sư huynh tới nhể? Mai là đi rồi đó nha.”
Diệp Thanh quay sang đáp : ” Huynh ấy là vậy đó, thân thế rất bí ẩn. Ngay chính tỷ cũng mới chỉ gặp huynh ấy vài ba lần.”
“Huynh ấy không thân thiện cho lắm nhưng cũng rất quan tâm mọi người. Hơn nữa lại là học trò số một của sư phụ nên được ưu ái vô cùng.” Dũng tiếp lời.
Tiệc tàn ai về nhà lấy, riêng Long do là mai phải đi thi lên ngủ lại võ đường cùng Diệp Thanh, Vân Sơn cùng vài người khác chờ ngày mai xuất phát.
Sáng hôm sau, một chiếc ô tô 12 chỗ đến đón cả đoàn tới vị trí thi đấu. Còn 10 phút nữa mới tới giờ khởi hành, Long ngồi trong xe mà tim đập hơi nhanh. Cũng phải thôi, hắn sắp được thể hiện trên một võ đài lớn. Sẽ có rất nhiều nhà báo phóng viên quay phim chụp ảnh, rồi cha mẹ và em gái hắn sẽ tự hào về hắn.
Sau khoảng thời gian huấn luyện cùng Vân Sơn và Diệp Thanh, kĩ năng chiến đấu cùng thể lực của hắn tăng lên không ít. Mức tạ hiện tại mà Long có thể nâng tối đa là 50kg ở mỗi bên tạ, tốc độ thì không phải bàn cãi là ngày một gia tăng. Đang suy nghĩ vu vơ, Diệp Thanh bước lên xe và ngồi xuống vị trí ghế cạnh hắn, nàng hôm nay lại xinh đẹp hơn mọi ngày.
” Đang nghĩ gì mà mặt tâm trạng vậy? ” Nàng hỏi.
Long nhìn sang, hắn mỉm cười : ” Đệ đang nghĩ xem hôm nay chúng ta có phải dẫn tỷ đi thi hoa hậu không đó mà…haha!”
Diệp Thanh mặt thoáng ửng hồng, hai tay nàng đang cúi đầu vẻ vô cùng đáng yêu. Long chỉ hận là không đè được nàng ra hôn cho thoả thích, bởi xét về sức mạnh thì nàng có thể một tay đè bẹp hắn mà không tốn nhiều sức. nghĩ thôi đã thấy cảnh bị ngược rồi nên hắn không dám nghĩ thêm nữa mà chuyển sang nói chuyện khác liên quan đến cuộc thi.
10 phút sau, khi xe chỉ còn vắng một chỗ trống thì Vân Sơn với cương vị là sư phụ kiêm trưởng đoàn lên tiếng : ” Chúng ta xuất phát thôi.”
” Ủa hình như thiếu đại sư huynh.” một người trong đoàn lên tiếng vì sự vắng mặt.
“Nó sẽ đến sau, chúng ta lên đường thôi.”
Long không biết tên đại sư huynh này mặt mũi ra làm sao nhưng thường thường mấy thằng nhân vật được miêu tả kiểu này thì phải gọi là bá con mẹ nó đạo. Đến nơi tổ chức cuộc thi, cả đoàn tiến vào một đấu trường vô cùng lớn khác xa so với hôm qua lúc Long đấu. Dù chưa khai mạc nhưng các khán đài đã trật kín người, có rất nhiều các đội thi khác đến từ khắp các cửa tương tự nơi mà đoàn của Vân Sơn tiến vào và theo sau đó là tiếng vỗ tay hoan hô của khán giả.
Trên khán đài, một vài ánh mắt chú ý đến đội của Long thì xì xầm to nhỏ :” Kia không phải là người của Thanh Long hội sao? năm nay họ cũng đi thi cơ à?”
” Nghe nói từ khi đệ tử xuất chúng nhất bị mất tích 10 năm trước thì võ quán này lụi bại một cách ghê gớm, chắc bế quan mấy năm nay để rèn luyện nhân tài để bây giờ tung ra nhằm cho mọi người một phen hết hồn. ”
Có người lại chỉ chú ý vào Diệp Thanh mà nhỏ dãi : ” Úi chúng mày ơi gái xinh kìa, nhìn ngọt nước vờ lờ.”
Kẻ ngồi bên cạnh cũng không kiềm chế được mà cho tay vào trong quần xục liên tục vừa rên : ” Ôi bây bi… nhìn em anh chỉ muốn đút than vào lò….hư hư…!”
“Á…biến thái!” tiếng hét của một cô gái ngồi gần đó khi thấy hành động bệnh hoạn kia, và chưa tới một phút sau thì bảo vệ đã tới và lôi cổ gã bệnh hoạn kia đi. Dù vậy nhưng tên kia vẫn không dừng hành động biến thái đó lại mà còn gào lên vẻ vô tội : ” Buông ra, tao ngắm gái cũng không được sao? bọn mày buông tao ra.”
không thể nghe được lời nói cụ thể nào vì khán đài quá ồn ào, Long theo đoàn của mình vào tới vị trí được chỉ định và gặp rất nhiều đội khác tới từ nhiều võ quán. Đứng đợi thằng cha MC lảm nhảm một hồi thì cuối cùng cũng tới mục giới thiệu các đội thi.
” Phía bên trái khán đài là các đội thi, tôi xin trân trọng giới thiệu đội Chu Tước, đội Bạch Hổ, đội Huyền Vũ, đội Huyết Lang, đội Thiên Ưng, đội Hắc Hùng, đội Hoàng Sư và đội cuối cùng vượt qua vòng loại làm chúng tôi khá bất ngờ là đội Thanh Long.”
Khi MC dứt câu, tất cả ánh mắt từ mọi phía đều đổ dồn về phía đội của Long đặc biệt là những đội thi còn lại. họ đều trao cho đội của Long với ánh mắt ngạc nhiên khiến Long khá bất mãn : ” Nhìn cái con mẹ chúng mày, rồi chúng mày sẽ biết bọn tao là ai.”
Sau khi giới thiệu các đội tham gia thì MC đọc thêm một số những ban lãnh đạo, các nhà tài trợ, những tay to mặt lớn có mặt trong khán đài thì cũng là lúc thời khắc mong chờ nhất đã tới. MC nhường mic lại cho trọng tài, trọng tài bắt đầu phổ biến luật thi.
” Luật thi đã được phổ biến từ trước nhưng tôi vẫn xin nhắc lại, có tất cả 4 vòng thi là đơn đấu, song đấu, loạn đấu và tử chiến….