Trường Cao Đẳng xxx của Long mỗi năm lại tổ chức một hội thi đấu thể thao. Bao gồm nhiều môn từ tập thể đến cá nhân, năm nay cũng không ngoại lên.
Để chuẩn bị cho đại hội còn hơn hai tuần nữa diễn ra. Các lớp đã dốc sức luyện tập để đạt thành tích cao nhất. Tiền giải nhất là 20 triệu, đó đã là rất lớn đối với sinh viên nên ai lấy đều rất háo hức, có bao nhiêu tài là trổ ra hết.
Còn Long, vẫn đang trong thời gian đuổi học nên hắn không biết có đại hội mà chỉ tập trung vào rèn luyện năng lực bản thân.
“Hiện tại ngươi có thể nhảy một bước Dịch Chuyển Tức Thời ở khoảng cách an toàn là 3 mét. Miễn cưỡng nhảy xa hơn sẽ khiến cơ thể chịu tổn thương và mất thời gian bình phục lâu hơn bình thường.”
Nghe Tiểu Hắc nói, Long ngồi trong tolet gật gù đã hiểu. Bảo sao lúc rời khỏi hồng hoa hội hắn nhảy một bước xa hơn trăm mét và kết quả toàn thân kiệt sức lăn ra ngủ.
Hắn hỏi thêm : ” Vậy một người có thể sử dụng được hai hoặc nhiều dị năng không?”
“Đương nhiên được, nhưng cái giá phải trả cũng rất lớn. Dị năng nguyên tố cũng không được xung khắc nhau như nước với lửa nếu không sẽ làm tổn hại cơ thể thậm chí mất mạng.”
“Ặc! Nguy hiểm vậy cơ à?” Long nghĩ thầm, sau đói xé giấy chùi đít rồi kéo quần xả nước rửa tay rồi đi ra ngoài.
Tuyết đã đi làm, Long loanh quanh ở nhà một mình cũng buồn bèn định đi ra ngoài chơi nhưng nhớ ra một điều.
Hắn đang dần dần xuất hiện kẻ thù, và chúng mập mờ đoán ra nơi ở của hắn. Long đắn đo suy nghĩ và hắn quyết định trọ nốt tháng tiền nhà thì sẽ thuê nơi khác. Xa xa trường một chút và càng ít người biết càng tốt.
Muốn rèn luyện khả năng cận chiến điêu luyện hơn để phù hợp với dị năng của bản thân, Long tìm đến một võ đường xin theo học.
Võ đường này không lớn không nhỏ, nằm cách nhà trọ của hắn 7km, mất 5 phút đi xe bus. Tới nơi, Long đứng trước một cổng chào trên có biển tên võ quán Thanh Long.
Bước được hai bước chân vào thì có hai người mặc đồng phục của võ đường đứng ra ngăn cản.
Long giải thích : ” Tôi đến đăng kí học võ.”
“Vậy sao? Phiền cậu đứng đây đợi để tôi vào báo lại với sư phụ.” Một trong hai tên nói, tên này khá to con với làn da châu phi.
Một lát sau…
“Mời cậu theo tôi!” thanh niên da đen gọi Long vào trong.
Chẳng biết đã được nhận hay chưa, Long đi theo tên da đen đó tới một phòng giống như phòng trà của bọn tàu khựa. Hắn đi qua một khoảng sân tập với vài chục học viên đang múa một bài quyền đều tăm tắp. Đồng phục cũng giống với hai người đứng ngoài cổng nhưng khác ở dây thắt lưng.
Long biết về karate nhưng võ đường này không dạy karate. Chỉ là một sự gần tương đồng về trang phục mà thôi.
Trong phòng lúc này là một ông lão râu tóc bạc phơ khoảng hơn 80 tuổi đang ngồi nhâm nhi ly trà thượng hạng. Cánh cửa mở ra và hai người bước vào một là Long một là thanh niên da đen kia, tên da đen lễ phép nói : ” Thưa sư phụ! Người đã tới ạ.”
“Được rồi! Con mau lui ra đi.” lão già gật đầu nói, ra hiệu cho đệ tử lui ra chỉ còn lão và Long trong phòng.
“Được rồi, cậu có thể trình bày.”
Long ngồi xuống, lễ phép thưa gửi : ” Cháu đến đăng kí học võ ạ!”
Lão giờ nhấp một ngụm trà thơm, vuốt bộ râu dài như ông bụi : ” Đăng kí học võ ư? Vậy cậu đã được kiểm tra sức khỏe chưa? Có bệnh nào trong người không như lậu, giang mai,…ấy nhầm! E hèm…muốn theo học đơn giản thôi nhưng cậu phải có một cơ thể khỏe mạnh.”
Không ngờ lão già sắp xuống lỗ này lại nói chuyện có phần bựa, Long đáp kèm theo câu hỏi : ” Ông có thể trực tiếp kiểm tra! Nếu được thì có phải là nhận đúng chứ ạ?”
“Dĩ nhiên rồi! Cậu đứng dậy đi.”
bịch!
Long vừa đứng lên, từ phía sau lão già xuất hiện một bóng đen lao tới tung một chưởng vào ngực hắn khiến Long bay xuyên qua cánh cửa gỗ và nằm bẹp dí trên sàn sau khi lăn vài vòng và bất tỉnh nhân sự.
Bóng đen kia là một cô gái xinh đẹp, nhưng Long không kịp nhìn thấy. Cô gái quay sang nói với ông lão : ” Đây là kẻ mà người nói là đặc biệt ư hả ông nội?”
Ông lão thở dài : ” Chưa gì con đã đánh hắn ra thế kia rồi. Phải hắn chính là hậu nhân của vị tiền bối năm xưa.”
“Con thấy hắn cũng tầm thường thôi, có gì đáng nhắc tới.” Cô gái hung hăng nói, sau đó tiến đến xem xét tình hình của Long rồi gọi ông lão : ” Hắn chết queo rồi ông ạ! Hay là đem chôn sau nhà kẻo công an tóm cổ.”
“Ặc! Chết gì mà chết? Mau đem hắn đi chữa trị nhanh.”
“Ta là ai? Đây là đâu? Ta đang làm gì ở đây?” Long mơ hồ tỉnh lại, đầu óc vẫn còn mụ mị hỏi vu vơ.
Bên cạnh hắn lúc này là một cô gái, cô có mái tóc bạc trắng cùng với cơ thể loli 13 tuổi. Thấy hắn tỉnh lại cô mừng rỡ : ” A cậu tỉnh rồi?”
Long thấy bé gái xinh đẹp dễ thương lại có mái tóc bạc trắng thì nghĩ là con bé này hư đốn đua đòi nhuộm tóc bèn hỏi : ” Cô bé, đây là đâu?”
Cô bé không trả lời câu hỏi của Long, nàng nói : ” Cậu tỉnh rồi thì có thể ra ngoài, ta hết trách nhiệm với cậu rồi.”
Trong chớp mắt, Long đã xuất hiện ở một gian phòng khác. Một gian phòng nhỏ với một bộ đồng phục xếp ngay ngắn trước mặt.
Thanh niên da đen mà hắn gặp lúc mới vào đây cũng có mặt trong căn phòng đó, hắn liền giới thiệu : ” Anh tên Dũng, từ giờ chú là đệ tử của sư phụ rồi nên hãy gọi anh là sư huynh.”
“Sư huynh!” Long chắp tay kiểu phim tàu khựa chào.
“Tốt haha. Mau thay đồ rồi đi theo ta, ta sẽ dẫn đệ đi thăm quan một vòng quanh võ đường.” Dũng vỗ vai Long, hài lòng nói.
Sau khi thay đồng phục của võ đường, Long đi theo Dũng đến từng nơi để thăm quan vì hắn là người mới. Nơi này rất rộng mà lại thưa người, điều này rất ít khi xảy ra ở các võ đường tiếng tăm. Long hỏi Dũng về vấn đề này thì hắn thờ dài lắc đầu trả lời : ” Nghe sư phụ kể lại thì trước đây võ đường rất đông môn sinh, nhưng gặp một biến cố nên mới thành ra như hiện tại. Đáng tiếc là ta theo học ở đây 3 năm rồi mà cũng không nghe ngóng được biến cố kia là gì.”
“À mà sư huynh, ban nãy đệ có gặp một cô bé chỉ khoảng 13 tuổi nhưng tóc lại bạc trắng, huynh biết thông tin gì về cô bé đó không?” Long dò hỏi.
Dũng đáp : ” Không có thông tin, khi ta mới vào đây cũng gặp cô bé đó. Nhưng chỉ gặp đúng duy nhất một lần đầu tiên và cho đến bây giờ chưa gặp lại.”
“Vậy sao? Vậy những người khác có gặp cô bé đó không?”
“Dĩ nhiên rồi, hầu như ai mới vào đây đăng kí làm môn sinh đều từng gặp qua cô bé đó, và tất cả đều chỉ gặp được một lần.”
Long nhíu mày, xem ra trên đời này vẫn còn nhiều điều kì lạ hơn hắn tưởng tượng. Không hỏi thêm, Long tiếp tục theo chân Dũng đi khắp võ đường. Nơi này đâu đâu cũng được tranh trí họa tiết hoa văn hình rồng. Có một giếng nước với bệ đá cũng được điêu khắc hình đầu rồng, chậu cây cảnh cũng được tỉa hình con rồng uốn lượn. Xem ra đây chính là lý do nơi này được gọi là Thanh Long Võ Quán.
Có một khoảng sân tập rộng rãi đầy ánh nắng. Nơi mà các môn sinh đang trong giờ nghỉ giảo lao và tự tập luyện.
“Diệp Thanh sư tỷ cố lên!”
Tiếng hò reo của nhiều người, đang vây quanh một nam một nữ hai người đứng đối diện nhau, cổ tay chạm nhau và ra sức khéo về phía mình vì họ đang vật tay.
“Nhìn kìa! Diệp Thanh sư tỷ lại chuẩn bị thắng nữa rồi.” mấy cô gái đứng đó phấn khích reo hò.
Diệp Thanh gương mặt xinh đẹp, mái tóc dài búi cao thanh tú. Vài giọt mồ hôi lăn trên gò má hồng hào, cánh tay mảnh mai của nàng không ngờ lại đang chiếm thế thượng phong trước một cánh tay to khỏe gân guốc. Thanh niên đối diện mặt đỏ phừng phừng gồng hết sức mồ hôi vã ra như tắm nhưng vẫn không thể đảo ngược tình thế.
Đệ thua rồi nhé!” Diệp Thanh nói, nàng dùng sức hạ gục cánh tay to khỏe kia và dành chiến thắng.
“Thắng rồi! Được bao ăn sáng cả tuần rồi.” nhóm mấy cô gái hò reo ôm lấy Diệp Thanh, thanh niên kia rủ nàng vật tay ai thua thì sẽ làm theo một yêu cầu của người thắng. Bất cứ yêu cầu gì miễn là không quá đáng.
Thanh niên kia dù thua nhưng không cảm thấy chán nản, cười nói vui vẻ với nhóm mấy cô gái. Đúng lúc này, Long cùng Dũng đi qua thấy tiếng con gái léo nhéo thì dừng lại.
“Ở kia đang làm gì thế sư huynh?”
“À, chắc lại có mấy tên trẻ trâu rủ Diệp Thanh chơi vật tay. Kiểu gì cũng thua sấp mặt.”
“Lợi hại vậy sao? Đệ cũng muốn thử chút.” Long xoắn tay áo hùng hổ tiến về phía đó, Dũng cũng đi theo vừa đi vừa khuyên bảo Long : ” Chớ dại chớ dại! Ta nói đệ nghe Diệp Thanh sư muội không đơn giản vậy đâu.”
Nhưng Long đâu có nghe, hắn hùng hổ bước tới như muốn ăn tươi nuốt sống con nhà người ta.
“Cho hỏi vị nào là Diệp Thanh sư tỷ.”
Thấy Long, mọi người tròn mắt vì chưa gặp hắn bao giờ. Dũng giới thiệu cho mọi người hắn là môn sinh mới nhập môn, nhưng hắn đâu thèm chào hỏi ai chỉ chú ý đến một cô gái xinh đẹp mà hắn đoán chắc rằng đó là Diệp Thanh sư tỷ.
Diệp Thanh cũng bất ngờ hỏi : ” Sao đệ lại biết tên ta? Tìm ta có việc gì?”
Long đáp : ” Nghe sư huynh đây nói tỷ rất giỏi môn vật tay, đệ cũng muốn thử một chút.”
Mọi người ồ lên, tất cả ở đây ai cũng biết Diệp Thanh có cánh tay khỏe mạnh khác thường. Ngoài sư phụ và đại sư huynh ra thì không ai là đối thủ của nàng. Vậy mà một thằng trẻ trâu vừa mới nhập môn lại không biết trời cao đất dầy dám buông lời thách thức khiến ai nấy đều có chút cười chê.
Dũng khuyên : ” Bỏ đi sư đệ!”
Nhưng lúc này, Long đã đặt cánh tay của mình lên bàn và chờ Diệp Thanh xuất thủ.
“Thôi được rồi! Nhưng chỉ một lần thôi nhé.” Diệp Thanh lắc đầu chào thua nói, nàng cũng tiến đến đặt cách tay của mình lên bàn. Hai đôi mắt nhìn nhau, Long cảm nhận được một luồng khí tức mạnh tỏa ra từ cánh tay của Diệp Thanh. Chỉ có những người sở hữu dị năng mới có được những cảm nhận như vậy.
Dũng đành đứng xem trẻ trâu Long thể hiện đồng thời kiêm luôn trọng tài.
Hai cổ tay chạm nhau, một rắn chắc và một mảnh mai. Nếu chỉ nhìn thôi thì ai cũng đoán được kẻ nào chiến thắng nhưng nhìn vẫn chưa đủ, tên ban nãy thua Diệp Thanh đứng ngoài cười nhếch nửa miệng : ” Ranh con tính thể hiện để hây sự chú ý sao? Mày sẽ thất bại nhanh thôi.”
“Bắt đầu!”
Khi Dũng hô to, hai cánh tay lập tức tung sức khéo về phía còn lại. Long há hốc mồm khi cánh tay nhỏ nhắn xinh xắn kia của Diệp Thanh lại có sức khỏe phi thường đến vậy. Trong ba giây, Long đã bạu trận.
Long bại nhưng không phục, bởi nàng dùng dị năng còn hắn thì không. Mà dị năng của hắn là thiên về di chuyển và tốc độ, còn của nàng là thiên về cường hóa và tấn công.
Nếu trong một trận chiến sinh tử, Long sẽ chiến thắng. Nhưng đây chỉ là vật tay và tay ai khỏe thì người đó thắng.
“Đệ thua rồi!” Long cười khổ nói, đưa tay lên gãi đầu.
“Hihi…cảm ơn đệ đã nhường ta.” Diệp Thanh mỉm cười, rồi nàng quay lưng rời đi cùng đám con gái xung quanh. Chắc lại là hội chị em thân thiết mà thân ai lấy lo.
Còn Long, đang chuẩn bị theo Dũng đi tham quan tiếp thị bị thanh niên kia chặn lại.
“Sư huynh có chuyện gì không?” Long lạnh lùng hỏi, nhìn điệu bộ của thằng chó này là biết đang gen gét Long vì đã tiếp cận với Diệp Thanh.
“Đệ mới nhập môn còn nhiều điều bỡ ngỡ. Nhưng ta nói với đệ điều này…!!” Nói đến đây hắn ghé sát tai Long nói giọng lạnh lẽo chết chóc : ” Hãy tránh xa Diệp Thanh một chút, hãy tôn trọng hàm răng và tính mạng của mình.”
Nghe dọa, Long vờ sợ hãi : ” A vậy hai người là có quan hệ thân thiết, tiểu đệ thất lễ rồi.”
Tên kia không nói gì thêm, phất tay rời đi. Lúc này Dũng đến trách mắng hắn : ” Đã bảo đừng gây chuyện, đệ còn không nghe.”
Long đoán : ” Tên đó hình như có tình ý với Diệp Thanh sư tỷ?”
Dũng thêm lời : ” Là hôn ước!”
“Hôn ước?” Long lặp lại.
Dũng gật đầu kể : ” Nó tên là Hoàng Quân, gia đình nó với gia đình Diệp Thanh có hôn ước cho hai đứa từ khi còn nhỏ. Lớn lên là một cặp thanh mai trúc mã, đệ đụng nhầm người đó.”
Long vờ sợ hãi : ” Thế à? Vậy để đệ chạy theo xin lỗi năn nỉ hắn…mà thôi bỏ đi hắn cũng không nhận nổi đâu.”