“Tiểu bảo bối, tiểu hoa huy*t của em không chỉ rất lẳng lơ mà còn vô cùng tuyệt vời. Em không biết mặc dù hoa huy*t của em rất chật chội nhỏ hẹp nhưng có lực đàn hồi khiến người ta ngạc nhiên, còn có lực hấp dẫn kỳ lạ khiến đại điểu suất khí của tôi mới chỉ đi vào chưa làm gì mà cũng đã cực sướng rồi.” Vẻ mặt Tề Hâm Lỗi mê đắm ca ngợi nói, vô cùng hài lòng về tiểu hoa huy*t của Hàn Tử Dạ.
Đến bây giờ hắn mới biết trước kia chơi đùa hết mọi hoa huy*t cũng không thể gọi là hoa huy*t, chỉ có hoa huy*t của Hàn Tử Dạ mới thật sự là hoa huy*t. hoa huy*t của Hàn Tử Dạ không chỉ có bề ngoài xinh đẹp hấp dẫn người khác hơn tất cả những hoa huy*t mà trước kia hắn chơi đùa, hơn nữa bên trong rất chật chội, quan trọng là… Có tính đàn hồi, mặc dù bị xé rách tổn thương sâu sắc nhưng vẫn có thể bao bọc dung nạp côn th*t của hắn, không ngăn chặn hoặc không chịu nổi đẩy côn th*t của hắn ra ngoài. Lại còn giống như cái miệng nhỏ của đứa trẻ không ngừng bú côn th*t của hắn, khiến côn th*t của hắn sảng khoái đến run rẩy.
Không chỉ như thế, hoa huy*t của Hàn Tử Dạ u tối sâu thẳm hơn cả những hoa huy*t trước kia mà hắn tiến vào, hắn đã tiến vào sâu như vậy để giải quyết nhưng chưa đâm tới điểm cuối, đây là điều chưa bao giờ có. Vì côn th*t của hắn là to khó tìm trong đám người ngoại quốc, cho nên hoa huy*t bình thường hắn chỉ muốn cắm vào hơn phân nửa liền ra chứ không vào sâu. Nhưng chơi thành nghiện, hoa kính của Hàn Tử Dạ sâu như vậy nhất định khiến hắn đâm tới điểm cuối, rốt cuộc hắn có thể chơi đã ghiền.
Hàn Tử Dạ vốn đau khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt vì lời của Tề Hâm Lỗi mà mặt đỏ gay, trong lòng thầm mắng Tề Hâm Lỗi đủ mọi lời. Ác ma này không biết xấu hổ, không biết thẹn thùng, thế mà lại nói ra những lời hạ lưu như thế khiến cậu muốn đào hầm ngầm chui vào trong miệng hắn. Hắn lại còn làm một đống động tác dâm tục tới cực điểm, vuốt ve vú và mộng thịt nhỏ khiến cậu rất sướng, cũng cứng rắn không chịu được.
Hàn Tử Dạ không biết Tề Hâm Lỗi cũng rất muốn nghe tiếng rên dâm loạn của cậu, hắn luôn nhớ tiếng rên của cậu có bao nhiêu dễ nghe thú vị khiến các huyết mạch căng phồng, nhưng lại lo lắng lấy quần lót xuống cậu sẽ cắn lưỡi tự tử. Chỉ mong phản ứng kịch liệt và vẻ mặt càng lúc càng kích động, rốt cuộc không cách nào đè nén ý nghĩ muốn lấy quần lót ra, nghe cậu sẽ phát ra tiếng kêu dâm đãng tuyệt diệu hấp dẫn người cỡ nào.
“Tiểu lẳng lơ, có phải rất thoải mái muốn rên lên không? Nhìn thấy hoa huy*t, hoa tâm của em đâm vào rất sướng, tôi sẽ thành toàn cho em, nhưng sau khi lấy quần lót ra em không được phép cắn lưỡi tự tử, hoặc là nghĩ cách khác mà chết. Nếu như em dám không nghe lời tôi, tôi sẽ mang thi thể lõa lồ của em ném lên đường lớn để tất cả mọi người đều biết bí mật thân thể em, tôi nói được làm được.” Tề Hâm Lỗi tạm thời thu lại nụ cười vui vẻ vẫn treo trên khóa miệng, lộ ra vẻ mặt vô cùng tàn nhẫn, đáng sợ uy hiếp nói. Không đợi Hàn Tử Dạ gật đầu đã lấy quần lót của mình ra, hắn biết Hàn Tử Dạ nghe lời đe dọa của mình bất kể muốn chết bao nhiêu cũng không dám tự sát nữa.
“A a a a… Ưm ừ ưm…. A a a ưm…” Miệng anh đào nhỏ nhắn của Hàn Tử Dạ được tự do, tiếng rên dâm đãng vẫn bị chặn ở cổ họng lập tức phát ra khiến cậu xấu hổ muốn chết, nhưng cậu sợ Tề Hâm Lỗi uy hiếp nên không dám cắn lưỡi tự tử, cũng không dám nghĩ cách khác để tự sát, cậu chỉ có thể vừa sốt ruột vừa mắng: “Anh cái đồ ác ma không biết tốt xấu, không cho phép… A a a.. Đâm vào hoa tâm tôi nữa, mau rút khỏi cơ thể tôi đi, đừng quên… A a a …. Anh chính là bạn trai chị tôi, anh còn từng nói với chị tôi sau này muốn kết hôn với chị ấy, anh chẳng khác gì anh rể của tôi, anh… A a a… Anh không thể cường bạo tôi, đây là loạn luân, anh sẽ bị Thiên Lôi đánh… A a… A a….”