Ấn Ký Tình Nô – Chương 9: Vân Anh ( H cao) – Botruyen

Ấn Ký Tình Nô - Chương 9: Vân Anh ( H cao)

Cửa phòng vừa mở, một thân ảnh yêu kiều tiến vào, trên tay cầm một khay, có hai chai nước suối, hai cái ly và mấy cái khăn lạnh. Vân Anh mở đôi mắt to tròn kiều mị nhìn Hồ An, duyên dáng cười hỏi:

“Anh chờ lâu không ? Em mới vừa về, anh thông cảm chút nhé”

Hồ Ân chỉ uhm một tiếng, rồi ngắm nghía nàng kĩ càng, dù trong phòng ánh đèn mờ mịt nhưng mắt hắn vẫn rõ ràng như ban ngày.

Vân Anh mặc đồ nữ sinh trung học với chiếc váy sọc caro ngắn quá đầu gối một gang tay, lộ ra cặp đùi trắng nõn không có 1 vết muỗi đốt…nàng không quá cao, thân hình nhỏ nhắn nhưng rất cân xứng với chiều cao 1 met 65 , một phần do thân trên ngắn hơn nhiều, nên cặp chân nàng trông rất dài. Diện mạo nàng rất ngây thơ, đôi mắt to tròn đầy hiếu động, cái mũi nhỏ nhắn xinh xinh, đôi môi chúm chím, như cô bé chưa trải sự đời dù nó đã thổi qua biết bao nhiêu chiếc kèn, làm cho chúng phải mãn nguyện mà tắt tiếng…

Vân Anh ngồi xuống bên cạnh hắn, nàng khẽ ngước nhìn đánh giá hắn. Hồ Ân mở nắp hai chai nước rót vào hai ly, rồi quay qua nói chuyện với nàng: “ ngồi chơi với anh, đừng lo lắng gì, anh vào đây chỉ muốn vui vẻ, tính anh cao hứng là không để tâm đến tiền bạc …” nói đoạn hắn từ đâu lấy ra 500 zen đưa cho Vân Anh. Hắn làm vậy vì nghe được cuộc nói chuyện của Vân Anh, biết nàng đang không có tâm trạng để tiếp khách, cũng đang cần tiền để trả nợ. Vân Anh nhìn hắn với ánh mắt cảm kích nhu nhuận nhận lấy, lúc này nàng nhận ra là không có túi để cất tiền, nên đưa lại hắn nói:

“Anh giữ dùm em, tí đưa em sau cũng được”

Hồ Ân thấy điệu bộ nàng ngây thơ đáng yêu cũng mĩm cười:

“Em gởi tiền nơi anh, cũng có lãi đó, 1 phút 5 phần trăm chịu không ?”

Vân Anh ngẩn người, đôi mắt lúng liến nói :

“Anh không muốn giữ thì thôi, cần gì lấy lãi cao thế”

Hồ Ân cười cười nói :” Em hiểu nhầm anh rồi, ý anh là, em coi anh như cái ngân hàng, gửi vào khi rút ra phải có lãi “

Vân Anh có chút mộng mị :

“ vậy 1 phút ngồi với anh , em có thêm 25 zen nửa hả? Kiểu này em sợ không dám ngồi lâu với anh được “

Hồ Ân cũng bối rối, không ngờ Vân Anh lại nói như thế, cứ tưởng nàng đòi ngồi cả đêm, lúc đó hắn sẽ nói chuyện theo hướng khác. Hắn có chút tiếu ý :

“ em nói vậy là đuổi anh về nhanh đúng không”

Vân Anh lắc đầu :

“ không phải, em sợ anh ngồi lâu tốn tiền anh thôi, bình thường bọn em ngồi với khách khoản 20 phút, khách cho 50 zen … anh cho em cũng quá nhiều rồi…”

Nhìn Vân Anh vừa đáng yêu vừa ngây thơ, lòng Hồ Ân có chút tiếc nuối, nếu gặp nàng sớm, có lẽ hắn có thể cưu mang được nàng, không cho nàng đi vào con đường này mà để nàng làm trang trại phu nhân. Nghe được cuộc nói chuyện kia, hắn biết có lẽ nàng vì người cha đang nằm viện, nên mới làm cái nghề này. Ý nghĩ thoáng qua, Hồ Ân đề nghị :

“ tối nay anh muốn ở với em cả đêm, anh không muốn ngồi ở đây, mình ra ngoài đi…còn vấn đề tiền bạc, anh sẽ không để em thiệt thòi”

Lời đề nghị của Hồ Ân khiên Vân Anh có chút đề phòng, nàng chưa bao giờ đi ngoài với khách, mặt khác cũng nghi ngờ Hồ Ân có ý đồ khác, nàng ôn hòa đáp :

“ Em không ra ngoài được, ở đây có quy định vậy, với lại bọn em chỉ chiều khách bằng miệng thôi , nếu anh muốn qua đêm có thể đến quán khác. Anh Thông cảm cho”

Hồ Ân lại lần nữa hụt hẫng, đêm nay đã dụ dỗ 2 cái cấp A đều thất bại, chắc là do đi chơi gái không đi coi ngày , hắn cười cười đáp:

“Anh muốn Thông em thôi”

Vân Anh lần nữa giật mình, chưa nói được gì. Hồ Ân cười cười lên tiếng trước:

“Anh đùa đó, thôi anh đi luôn đây” nói đoạn lấy ra 600 zen đưa Vân Anh. Không rũ đi khách sạn được, hắn cũng không muốn Vân Anh phục vụ nữa vời như thế, hắn còn phải làm nhiệm vụ, muốn được nằm trên giường thỏa sức mà phang các thế, lúc trước hắn có chút yếu ớt nhưng giờ hắn tự tin phang các nàng lên đỉnh khóc cha gọi mẹ luôn.

Vân Anh ngại ngùng nhận lấy tiền, nàng chưa bao giờ gặp trường hợp này, không làm mà có ăn, lại ăn dày nữa, có chút bối rối nói:

“ hay để em làm tình cho anh thoải mái” nói đoạn nàng phóc lên đùi Hồ Ân ngồi, hai chân kẹp bên hông hắn, 1 tay đặt lên vai hắn , 1 tay đưa xuống quần hắn xoa xoa vuốt vuốt .

Vừa tính đứng dậy, Vân Anh lại bày ra thế chủ động này, Hồ Ân vốn đã nứng khi trước , mới nói chuyện với Vân Anh có chút nguôi ngoai, giờ dục hỏa lại dữ dội phong toả khiến hắn bất động để cho nàng ngồi lên đùi tuỳ tâm sở dục.

Vân Anh thấy hắn không nói gì , liền tiếp tục, đưa lưỡi liếm vành tai hắn, tay kia từ vai lần xuống ngực se se đầu ti hắn qua lớp áo . Được Vân Anh kích tình ba nơi, Hồ Ân nhắm mắt hưởng thụ, 2 tay ve vuốt đùi ngọc của nàng . Thằng nhỏ phía dưới đã cứng rắn hết cở, đội quần mà lên, nàng thấy vậy đưa tay vào móc nó ra, vì hắn không mặc quần xì nên nàng dễ dàng giải cứu 1 con mãnh hổ bị giam cầm, vừa ra ngoài mãnh hổ đã ngửa mặt lên trời uy nghi bệ vệ. Nàng cũng tiếp tục ve vuốt vỗ về nó, côn thịt của Hồ Ân kích cỡ tầm trung , không nhỏ nhưng cũng không lớn so với mấy lão đóng phim sex, độ dài khá khiêm tốn chỉ 13cm.

Hồ Ân lúc này cố trấn tỉnh, mở mắt ra, nếu cứ tiếp tục hưởng thụ như vậy sợ là thất trận sớm, vì bàn tay của mỹ nhân quá tuyệt hảo, côn thịt có chút không thích nghi đã giật giật mấy lần. Hắn đề tỉnh đầu óc mấy lần rồi kéo tay nàng lại, thì thầm:

“ để anh sờ em nha…”

Vân Anh cũng biết ý tứ trong đó, chỉ sợ hắn chưa khám phá cơ thể nàng, đã ngã ngựa mà rời đi, nên nàng chỉ uhm 1 tiếng rồi đình chỉ mọi công tác, đối mặt nhìn hắn. Hồ Ân và Vân Anh đối mặt nhau ở khoảng cách rất gần, cơ thể chỉ cách nhau một cẳng tay, Hồ Ân nhìn khuôn mặt nàng rất kiều mị, đôi mắt to tròn ngây thơ có chút chờ mong thẹn thùng, đặc biệt là khuôn miệng chúm chím như cô bé đang chờ được mút kẹo, nàng vừa sờ qua côn thịt đã có chút động tình rồi , bây giờ phải ngừng lại, có chút tiếc nuối chờ đợi. Hồ Ân thì đang chậm chạp từ bỏ đôi chân thon dài của nàng đưa tay lên xoa bóp cặp ngực từ ngoài lớp áo, hắn chưa cảm giác được nhiều bèn mò mẫm tìm nút áo, áo trắng đồng phục nữ sinh này thật là làm khó người ta, không có nút mà là dây kéo chìm sau vạc áo, mò một hồi hắn cũng kéo xuống được, rồi lật vạc áo qua hai bên để lộ phần cơ thể phía trước, hắn đưa tay ra sau lưng nàng tháo bỏ chiếc áo ngực.

Lúc này hắn mới thoải mái cúi mặt nhìn ngắm bộ ngực sữa của nàng, không to nhưng rất tròn trĩn, căng đầy, đầu nhũ hoa nhỏ gọn màu sắc hồng hào tươi trẻ. Hắn rất ngạc nhiên vì bộ ngực này chắc cũng bị xoa bóp, tàn phá qua nhiều lần rồi nhưng tại vì sao vẫn bảo trì được vẻ non nớt, tươi mới thế này, thầm nghĩ gái đẳng cấp A có khác, có chút gì đó khác với nữ nhân bình thường. Ngắm 1 lúc, Hồ Ân có chút chảy nước dãi, liền úp mặt vào mút, 1 bầu sữa thì bị hắn mút, bầu khác bị tay hắn xoa nắn, Vân Anh cũng phê , một tay đặt lên vai hắn, một tay ôm đầu hắn. Cặp vú của nàng săn chắc, da thịt thì mềm mịn, Hồ Ân say mê trầm luân trong đó, hắn bắt đầu xoa nắn có nhịp độ hơn, bàn tay không thô bạo mà bóp, lúc xoa lúc bóp rồi lại ve vuốt quanh quần vú có một tiết tấu lạ kỳ, thỉnh thoảng khều nhẹ núm vú. Trong một sát na, hắn cảm ngộ được gì đó mà tay hắn đang thao tác, đó chính là “thân pháp nhập thể ngao du sơn thủy “ Hắn đình chỉ công tác liếm mút bầu vú bên kia, tập trung đưa cả hai tai sờ soạn cặp vú nàng. Như mở ra một chân trời mới, hắn nhắm mắt cảm nhận đôi tay mình đang thao tác trên phần ngực nàng một cách chậm rãi như là đang ngao du sơn thủy , không tham lam, không vồ vập chỉ là thưởng thức. Tiết tấu của đôi tay thật xảo diệu, lúc xoa nắn, lúc vuốt ve, khi chà xát, khi bóp nhả… đầu ngón tay, thân ngon tay, lòng bàn tay, mu bàn tay đều được cảm nhận, đều được du sơn ngoạn thủy trên da thịt mềm mịn của nàng. Tay hắn không nhanh không chậm đi lên vai, cổ, gáy, vòng ra sau lưng khiến Vân Anh khoan khoái đê mê, vô ý mà rên rỉ ú ớ. Hồ Ân lúc này đây vẫn chưa thỏa mãn, vội vàng cởi áo của hắn và của nàng, phần trên hai người đã loã lồ. Hắn kéo sát nàng vào lòng, cho ngực hắn được cảm nhận ngực nàng, cảm giác ấm áp mềm mại khó nói nên lời tư vị này, đôi tay cũng không nhàn rỗi, 1 tay vuốt ve tấm lưng trần, một tay đi xuống bờ mông, lòn vào trong chiếc váy ngắn mà sờ soạn cặp mông săn chắc đàn hồi.

Môi miệng hắn đi từ bờ vai, vừa hôn, vừa mút, lại liếp láp từng tất da thịt, lên đến cổ rồi vòng lại xuống ngực, lại qua bên kia tiếp tục đi lên, từng đường lưỡi, bờ môi, của hắn khiến Vân Anh rên rỉ , hít hà không thông…Nghe được tiếng rên nỉ non của nàng, hắn liền tìm đến đôi môi hư hỏng đó, điên dại mà khoá chặt gặm mút một cách nhẹ nhàn. Đôi môi bị tập kích bất ngờ, nàng cũng vội vàng đáp trả khoá chặt môi đối phương, dằn co như thế , hắn cũng không chịu thiệt xuất lưỡi qua đánh úp lưỡi đối phương, Vân Anh dường như đang chờ chờ đợi thủ thể, thấy lưỡi hắn qua liền đem chiếc lưỡi nhỏ nhắn của mình ra nghênh chiến, lại một hồi dằn co, quấn quýt không rời …

Phía trên môi miệng đang hỗn chiến với nhau kịch liệt, phía dưới tay hắn kéo sát mông nàng vào sát hạ thể, ôm ấp chặt chẽ . Lúc này đây , thằng nhỏ phía dưới không được tự do nữa mà nó đang bị đè đầu cưỡi cổ bởi một toà sơn cốc mềm mại và ấm áp, đúng hơn là có một lớp vãi mềm mỏng ngăn cách giữa chúng. Không chịu bị áp bức, thằng nhóc mạnh mẽ muốn đứng thẳng, nhưng nữa đường lại bị ép xuống, cu nhóc đâu chịu vừa, tiếp tục gồng mình nâng toà sơn cốc kia, rồi lại bị đè xuống. Phía bên dưới một cây gậy với cái đầu nấm to tròn, cứng rắn, nóng hổi cứ đội lên đội xuống, đặc biết là cái đầu nấm kia làm Vân Anh mềm nhũn , nóng ran người, thỉnh thoảng bị nó cứng rắn cuồng bạo muốn đột phá xuyên qua chiếc quần lót xâm nhập vào u cốc khiến nàng tê dại mà chảy rỉ nước ở u cốc. Thấy phía trên đã ẩm ướt và nhớt nhát, côn thịt hung hăng chà xát trơn trượt dưới đáy chiếc quần lót, thỉnh thoảng lại mạnh mẽ đội lên như muốn đâm thủng màn trời. Theo dõi chiến sự bên dưới, Hồ Ân lại phát hiện ra sự mạnh mẽ của côn thịt, chống đẩy hạ thể Vân Anh liên tục mà không mệt mỏi lại còn hung hăng muốn đâm thủng đáy quần lót của nàng, cảm ngộ cho hay, sự mạnh mẽ này là “ thân pháp nhập thể Chống Đẩy Càn Khôn” Vậy là hai thân pháp nhập thể mà hệ thống cung cấp hắn đều nhận biết qua và tuỳ thời sử dụng. Thoáng nghĩ ngợi một chút , khoái cảm lại ập đến, nguyên do Vân Anh rất kích động, hai đùi kẹp chặt hông hắn, cặp mông cũng nhấp nhô, nhích tới nhích lui trên côn thịt, 1 tay thì bấu chặt vào bờ vai săn chắc rộng rãi của hắn, tay kia ôm đầu hắn.

Hồ Ân cũng khó chịu lắm rồi, bàn tay đang xoa nắn cặp mông liền hạ xuống kéo đáy quần lót nàng qua một bên. Côn thịt như cảm nhận được không còn chứa ngại vật , đầu nấm trường vào ngay giữa u cốc, nâng lên mạnh mẽ cho cả khúc thịt cứng rắn phía sau cùng tiến vào. Vân anh lúc bấy giờ như được giải thoát, hoan hỉ nâng cặp mông lên, bỏ môi lưỡi của Hồ Ân ra, Âân lên một tiếng cao vút. Dưới động tác vừa rồi của nàng, côn thịt đã nhân cơ hội chui tọt vào sâu trong u cốc. Tưởng trốn vào sâu thì đời em sẽ được bình yên, nhưng không, dưới thủ đoạn đưa đẩy nhấp nhô của Vân Anh, côn thịt ở trong u cốc mới tậng hưởng một tí ấm áp ướt át, đã bị nghiền ép, lắc lư đến chóng mặt. Dưới sự nghiền ép chặt chẽ, lắc lư liên tục, cái miệng trên đầu nấm há hốc mồm mà ói mửa liên tục, không giữ lại chút gì trong bụng đến khi mềm nhũn cả thân ra

Lúc bấy giờ, Hồ Ân vừa trải qua cơn cực khoái, chưa hiểu chuyện gì thằng em đã tạo phản, nó thật sự không nghe lời khiến hắn quá thất vọng. QUÁ NHANH QUÁ NGUY HIỂM. Sự tình diễn ra quá đột ngột, Hồ Ân cảm xúc rất hỗn loạn , sung sướng, thất vọng đan xen , thêm nữa là mệt mõi suy kiệt, đầu óc hắn như muốn nổ tung bởi nhiều cảm xúc hỗn tạp như vậy… Cố gắng thanh tỉnh một xíu, mở mắt ra, phía trước hắn là một gương mặt ửng hồng kiều mị, thần tình biểu hiện cũng phức tạp không kém. Hắn càng thất vọng hơn về bản thân mình, Vân Anh như hiểu được cảm xúc hiện giờ trên gương mặt hắn, nàng ngã người vào lòng hắn, đầu tựa vào vai, hai tai đưa ra sau lưng hắn vuốt ve, vỗ về…

Hồ Ân lúc này được nàng ôm ấp vỗ về, ngọt ngào trong lòng , tạm quên hết mệt mỏi kiệt quệ của bản thân, cũng đưa tay ôm nàng vuốt ve, cứ như thế hai người ôm ấp nhau không nói gì. Lúc này đầu óc hắn mới thanh tỉnh một tí, hắn xem xét qua thân thể thì phát hiện, từ ngày hắn luyện “công pháp dâm tu” , mỗi lần xuất tinh là hắn mất đi gần như hết dương khí trong người làm hắn rơi vào trạng thái suy yếu chưa từng có, cả cơ thể như không còn sức lực. Nghĩ đến đây hắn chợt bừng tỉnh, nhớ lần trước hắn cũng suy yếu vì cạn kiệt dương khí, sau đó uống một ly rượu hồi xuân đã khoẻ lại hoàn toàn, mà thằng nhỏ lại cương lên cả tiếng, không chịu xuống. Hồ Ân nở một nụ cười hưng phấn, lấy ra một ly rượu mà hồi sáng mới mua trên shop mua sắm hàng ngày, hắn nốc cạn một hơi. Rượu vừa xuống bụng hắn như được hồi sinh, mọi mệt mỏi đều tan biến, phía dưới côn thịt đã bắt đầu thức tỉnh…

Vân Anh đang nằm trong lòng Hồ Ân bắt đầu cảm thấy u cốc có vật gì đó nóng hổi , cứng rắn bắt đầu bành trướng, nàng đang hưởng thụ cảm giác biến đổi dưới hạ thể thì bị Hồ Ân kéo đầu lên hôn tới tấp, mông của nàng cũng bị hắn vừa nắn bóp vừa đưa đẩy nâng lên hạ xuống.

Hồ Ân muốn đền bù cho nàng nên lần này hắn chủ động đưa đẩy, mông eo của hắn cũng hỗ trợ mà động liên tục, khiến cho côn thịt ra vào dễ dàng. Vân Anh khoái hoạt ôm chặt cổ hắn, phối hợp mà nhún nhảy. Một lúc sau, Hồ Ân đặt nàng nằm xuống trên ghế còn hắn nằm sấp lên, nhấp nhẹ nhàng mà lút cán. Rời miệng nàng hắn hôn liếm từ cổ xuống ngực, phía dưới cũng bắt đầu nhấp nhanh hơn. Vân Anh lúc này cũng rên rỉ sung sướng thì có tiếng gõ cửa phòng, tiếng gõ cửa càng dồn dập hơn tiếng rên rỉ của nàng. Hồ Ân đầu óc đang lân lân cũng bị tiếng gõ cửa đề tỉnh, hắn nhấp chậm rãi côn thịt ra vào u cốc ướt át vừa phóng mắt ra bên ngoài xem xét tình huống gì, còn Vân Anh đang đê mê khoái hoạt phía dưới cũng bỏ ngoài tai mọi chuyện.

Bên ngoài người gõ cửa là em lễ tân, phía trước khu bán cà phê, đang có một nhóm người ngồi nghênh ngang ồn ào huyên náo… Có chút tiếc nuôi Hồ Ân đành đình chỉ công tác, Vân Anh gần lên đỉnh cũng hụt hẫng mà bực dọc kêu lên:

“ Ai vậy? Có chuyện gì mà gõ cửa mãi”

Bên ngoài lên tiếng:

“ Là chị, em nhanh ra đây”

Hồ Ân ngậm ngùi rời khỏi người Vân Anh, rồi mặc áo quần vào, cười nói với nàng:

“ Đừng lo, có anh đây ! Mọi chuyện để anh giải quyết.”

Không hiểu sao nghe Hồ Ân nói Vân Anh vô thức tin tưởng gật đầu , nàng cũng mặc áo quần vào, Hồ Ân kéo nàng vào lòng siết chặc đội tay như sợ nàng bay mất, một lát mới thả ra.

Vân Anh mở cửa hỏi :

“ chị My có chuyện gì gọi em gấp vậy”

My là em lễ tân có chút lo lắng đáp:

“ Tụi nó đến tìm em… lần này có anh Bàn… nói không gặp em không về… chị nói em đi rồi, chúng nó bảo ngồi đợi… chị không biết làm sao nên gọi anh Đạt qua “

Vân Anh đang rất hoang mang chưa biết nói gì, thì Hồ Ân lên tiếng :

“ Chuyện của Vân Anh để anh giải quyết, cứ ra với anh…” nói rồi kéo tay Vân Anh ra ngoài.

My tính ngăn lại nhưng vô thanh vo tức bị gạt sang một bên

Chuyện này hắn phải giải quyết, lũ khốn này phá hỏng chuyện tốt của hắn…Hắn thật sự tức giận muốn đánh người mà lũ kia chính là chỗ tốt cho hắn phát tiết.

Hồ Ân kéo tay Vân Anh hiên ngang đi ra phòng khách, nhìn thấy có 7 tên thanh niên đang đứng và một tên trọc đầu xăm trổ đầy hai cánh tay khoảng 30 tuổi ra dáng là đại ca đang ngồi trên salon. Bên phái đối diện có 4 tên đang đứng cung kính, là bảo kê quán. Thấy Hồ Ân với Vân Anh đi lại một tên nhuộm tóc vàng khè mỏ nhọn lên tiếng :

“Giờ mới ra hả em, tụi anh đợi em lâu rồi đó”

Vân Anh mấp máy đôi môi tỏ ra sợ hãi, Hồ Ân nhìn thẳng tên kia rồi trả lời :

“ Tụi mày có chuyện gì mà đợi “

Tên tóc vàng thấy Hồ Ân chen ngang bực bội quát:

“ Mày là thằng nào ? Không ai hỏi mày, lăn đi chỗ khác”

Hồ Ân khinh khỉnh nói :

“Chuyện của Vân Anh giờ là chuyện của tao, tụi mày muốn gì thì nói chuyện với tao”

Tên áo vàng muốn nói lại gì đó thì tên trọc ra hiệu im lặng , Trọc nói:

“ tao không cần biết mày là ai, bé Vân Anh nợ bọn tao tiền mấy tháng rồi chưa trả, hẹn hôm nay trả, bọn tao đến lấy thôi”

Hồ Ân cũng biết chuyện này khi nghe lén cuộc nói chuyện của My và Vân Anh, bọn kia không nói xạo

Hắn tiến lại ghế ngồi đối diện với tên trọc, cao giọng nói :

“ Có vay có trả ! Vân Anh nợ tụi mày bao nhiêu, đem giấy nợ ra đây tao trả hết một lần”

Những người có mặt trong đương trương cũng giật mình, nhìn vào chàng thanh niên bụi bặm phong trần kia, thầm đánh giá. Vân Anh với My hai nữ cảm xúc phức tạp nhìn Hồ Ân, trong phòng còn có 2 cô gái khác đang đứng sau 4 tên bảo kê len lén nhìn kỹ thanh niên ngạo khí này.

Tên trọc vui vẻ móc ra một tờ hợp đồng cho vay đưa cho Hô Ân, hắn chỉ thoáng nhìn qua đã biết hết chi tiết, giờ mắt hắn rất nhanh gấp người thường cả trăm lần , mặt hiện lên tiếu ý nói :

“ Tụi mày ăn cũng dày đấy , vay 5000 zen giờ lên 20.000 zen”

Vân Anh nghe vậy hoang mang nói”

Không ! Tháng trước 15000 thôi mà”

Tên trọc nhìn nàng cười tà nói:

“ vì em không ngoan trả không đúng hạn, nên lấy thêm tiền lãi với tiền phạt… Đêm nay đi chơi với tụi anh, rồi tụi anh miễn cho tiền phạt”

Hồ Ân nổi cáu, quát:

“ Đủ rồi, ơ đây có 15.000zen cầm lấy rồi cút”

Tên trọc và mấy tên đàn em phía sau đang nghiến răng, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống Hồ Ân, Trọc tức giận vỗ bàn quát:

“ Đùa bố à, thiếu 1 zen cũng không được. Tao cho mày một cơ hội, một là trả đủ số hai là mày thoát đi cả tao làm thịt mày ngay và luôn “

Hồ Ân cười cợt móc từ đâu ra một xấp tiền, nhếch miệng nói :

“ Đây là 20 ngàn zen, thằng nào có bản lĩnh vào đây mà lấy”

Tên trọc vội chụp lấy ấm trà trên bàn vỗ xuống đầu Hồ Ân, nhưng chưa đên nơi hắn đã Á lên một tiếng ngã về phía sau, nguyên lai Hồ Ân nhanh hơn, chân đạp vào cạnh bàn khiến cái bàn thúc mạnh vào đùi tên trọc, hắn quá đau đớn chỉ tay bọn đàn em lên.

7 tên phía sau đã chuẩn bị nãy giờ, chỉ chờ hiệu lệnh của đại ca, một tên to xác nhất nhóm cầm sẵng một cái ghế sắc , lao đến phang thẳng về phía Hồ Ân

Hồ Ân nhếch mép cười khinh bỉ “ còn quá chậm” tung 1 cước vào bụng tên to xác.

Hồ Ân đúng là rất nhanh, rõ ràng trên kia lao đến trước khi hắn chưa phòng bị vậy mà 1 cước của hắn lại đá bay tên to xác, ngã lăn ra ôm bụng quằn quại.

1 tên khác từ bên trái 1 đấm vào mặt Hồ Ân, thì bị tay hắn chặn lại, bẻ về phía sau, rồi đưa lên trên chỉ nghe răng rắc sau đó là Á Á , tên kia ôm cánh tay mà chảy cả nước mắt…

5 tên còn lại thấy đồng bọn đau đớn, ngã lăn ra đất, cũng khựng lại thì Hồ Ân đã nhảy lên tung 1 cước quét ngang qua mặt cả 5 tên. Bọn chúng đồng dạng lộn nhào răng rơi lả tả …

Quá khủng bố !?4 tên bảo kê của quán co rúm lại, mọi người chỉ thấy bóng cước, không thấy Hồ Ân ra chân thế nào.

Hồ Ân nhìn cả đám côn đồ nằm quằn quại trên sàn có chút thất vọng, bọn này quá yếu, hắn chỉ dùng sức như đang đi bộ, mà đã ra vậy rồi, nếu thêm tí sức chắc tụi nó chết luôn khi đó lại phiền toái.

Hồ Ân đi đến trước mặt tên trọc nói :

“ Sao? Có lấy 20.000 nữa không”

Tên trọc tái mét lắc đâu nguầy nguậy:

“ Dạ, chúng em không dám, chúng em có mắt mà không thấy thái sơn, Anh tha cho chúng em ak”

Hồ Ân thở dài đưa một xấp tiền đến trước mặt tên trọc, lạnh lùng nói :

“ Có vay có trả, đây tao trả cho tụi mày 15.000 zen, từ nay không được đến làm phiền Vân Anh, nếu không tao cho chúng mày sống không bằng chết… Cũng nhắc nhở chúng mày một câu, đừng quá tham lam, ép người khác vào đường cùng… để sau này chúng mày chết khó coi lắm… Cầm lấy rồi Cút !”

Tên trọc tay run run chưa dám cầm tiền

Hồ Ân vứt tiền trước mặt tên trọc quát :

“Cầm tiền rồi cút hay muốn tao gọi xe cấp cứu đưa đi”

Tên trọc vội vàng cầm tiền, nén đau lết đi, trong khi đó bọn đàn em của hắn cũng cố dìu nhau mà thoát nhanh.

Sau một màng hồi nãy, Mọi người trong phòng nhìn nhau cũng không ai lên tiếng, Hồ Ân thấy không khí im ắng, ho khan một tiếng, quay qua Vân Anh mĩm cười nói:

“Từ giờ tụi nó còn tìm em nữa thì cứ gọi cho anh, đừng sợ gì cả”

Vân Anh cũng khẽ gật đầu. Mọi người khác trong phòng im lặng rút lui nhường không gian cho hai người, Hồ Ân nghiêm túc nói:

“ Giờ em ra ngoài với anh được không ?anh muốn nói chuyện riêng với em”

Vân Anh nhu nhuận đáp:

“Dạ, anh đợi em thay đồ tí”

Hồ Ân thấy nàng mặc đồ nữ sinh ra ngoài cũng không ổn, liền mĩm cười gật đầu

Không lâu sau đó, Vân Anh đi ra, nàng mặc chiếc áo thun đơn giản và quần tây, mang giày búp bê . Dù ăn vận đơn giản vậy nhưng Hồ Ân lại cảm thấy toát ra khí chất trong trắng đáng yêu lạ kì khiến tim hắn đập rộn ràng, trước đó hắn còn hy vọng nàng sẽ mặc váy…

Hai người lên xe taxi đã chờ sẵn, đi một hồi đỗ trước 1 khách sạn san trọng, bậc nhất thành phố. Đêm nay hắn tiêu quá nhiều tiền, nhưng cũng không quá đắng đo, nghĩ thầm sau này thiếu tiền hắn sẽ đi trộm tiền của bọn cho vay nặng lãi.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.