Ấn Ký Tình Nô – Chương 8: Đẳng Cấp Nữ Nhân – Botruyen

Ấn Ký Tình Nô - Chương 8: Đẳng Cấp Nữ Nhân

Lần này xuất sơn, Hồ Ân lựa chọn thành phố M là điểm đến, đây chính là cố hương của hắn. Múc đích chính là hỏi thăm hai kẻ kia, Nhã Uyên và Quý, báo thù luôn là tâm ma của hắn. Từ thành phố Z đến thành phố M rất xa, cách nửa lục địa, nên hắn chọn đi tàu cao tốc cũng mất cũng 12 tiếng mới đến nơi. 6 giờ sáng, hắn đã lên tàu, không mang theo hành trang gì, đơn giản là hắn cất những thứ cần thiết vào túi không gian, có thể tuỳ ý lấy ra lúc nào cũng được. Hắn đội mũ lưỡi trai màu đen, khoác áo kaki màu xanh sẫm bên ngoài phong cách bụi bặm, mặc quần thể thao đen rộng rãi, ngồi ngã lưng trên ghế, nhắm mắt định thần… Không phải là đang ngủ, mà tâm trí hắn đang mở shop mua sắm hàng ngày xem xét các vật phẩm bán hôm nay : 1 ly rượu hồi xuân 300 xu, 500 zen giá 100 xu, mê hồn hương 200 xu

Sau khi mua hết cả ba món trên, số tiền còn lại là 9500 xu, hắn quyết định dùng tiền nâng cấp thử pháp bảo“MẮT THẦN HỆ THỐNG ĐA CHỨC NĂNG CẤP 1” lên cấp cao hơn, xem có tác dụng gì cao siêu không. Hiện tái pháp bảo con mắt này giúp hắn nhìn xa và rõ ràng trong 1km, nếu không gặp chứa ngại vật. Hắn chọn nâng lên cấp 2 giá 1000 xu, “MẮT THẦN HỆ THỐNG ĐA CHỨC NĂNG CẤP 2” có khả năng nhìn xa 1km, không bị vật thể ngăn cản tầm nhìn. Hắn vẫn chưa hài lòng lắm, tiếp tục nâng cấp, tiêu 1000 xu nâng lên cấp 3. “MẮT THẦN HỆ THỐNG ĐA CHỨC NĂNG CẤP 3” 360 độ góc nhìn, tăng khả năng nhìn trong đêm, tăng tầm nhìn lên 5km, không bị vật thể ngăn cản tầm nhìn. Tiếp tục nâng lên cấp 4 tiêu 1000 xu “MẮT THẦN HỆ THỐNG ĐA CHỨC NĂNG CẤP 4” tăng thêm khả năng nhìn xuyên thấu áo quần, túi sách, bao bị, thùng hộp được đóng gói, cách không di chuyển đồ vật dưới 10 kí lô gam bằng mắt trong bán kính 100 mét. Vẫn còn 6500 xu, hắn tiếp cho hệ thống nâng lên cấp 5. “MẮT THẦN HỆ THỐNG ĐA CHỨC NĂNG CẤP 5” Có thể thấy đẳng cấp nữ nhân từ cấp S trở xuống do hệ thống tham chiếu đánh giá… Đúng lúc này, trong đầu hắn vang lên âm thanh hệ thống” chúc mừng chủ nhân đạt được thành tựu đánh giá “Tình Nô” từ cấp S trở xuống, nhận được phần quà: “ con mắt giám sát mục tiêu từ cấp S trở xuống trong 10.000 km“ muốn đánh giá đẳng cấp từ S trở lên cần nâng pháp bảo MẮT THẦN HỆ THỐNG ĐA CHỨC NĂNG lên cấp 10” . Để hiểu rõ hơn về khả năng đánh giá đẳng cấp tình nô này, Hồ Ân mở thư viện tìm kiếm thông tin :

“Đẳng cấp nữ nhân do hệ thống đánh giá thông qua các tiêu chí: ngoại hình, nhan sắc, khí chất, thể chất, huyết mạch, thân thể, căn cốt, thiên phú, khí tức âm nguyên , nội tiết tố, dị biến. Đẳng cấp đã được đánh giá mãi không thay đổi. Gồm các cấp độ từ thấp đến cao: C , B , A , S , SS , SSS , 4S , 5S , 6S , 7S . Dùng ấn ký tình nô lên nữ nhân đẳng cấp càng cao, lợi ích càng to lớn “

Hồ Ân vốn muốn nâng cấp “MẮT THẦN HỆ THỐNG ĐA CHỨC NĂNG CẤP 5” lên cấp 10 nhưng thấy giá tiền nâng đã khác, lên đến 2000 xu rồi nên đành thôi, để sau này tính. Bấy giờ hắn nhìn mọi người xung quanh, bật chế độ đánh giá lên, thì nhìn thấy trên đầu mọi nữ nhân đều hiện lên chữ cái C, nhìn xuyên tất cả các khoang tàu, chỉ có 2 nữ hiện lên B, 1 phụ nữ ngoài 40 rất quý phái và 1 nhóc tỳ tầm 7 tuổi rất khả ái. Cũng có một cô gái mặc váy nhưng không hiện lên đánh giá, Hồ Ân thử nhìn xuyên thấu áo quần thì suýt ngã ngữa ,là nam nhân giả gái , khuôn mặt rất giống con gái, nếu hắn không dùng mắt thần kiểm tra thì khó nhận ra. Hắn nghịch pháp bảo mắt thần một lát rồi cũng trở về trạng thái nhắm mắt dưỡng thần, đầu óc hắn cũng đang xoay chuyển , tính toán những kế hoạch báo thù sắp đến .

Tàu đến nới thì cũng đã hơn 6h giờ tối, Hồ Ân bắt xe về khu phố trước đây hắn sống. Gần đến nơi thì hắn xuống xe, dùng khinh công bí mật leo lên sân thượng một toà nhà cao nhất ở khu đó. Đứng trên cao nhìn về khu phố ngày xưa, giờ đã thay đổi nhiều, đường xá, cây cối, nhà cửa đều khác trước , không giữ lại chút gì quen thuộc, có chăng cũng là cái tên đường…

Sau một hồi tra xét, Hồ Ân có chút thất vọng, mục tiêu của hắn là Nhã Uyên và Quý dường như đã không còn sinh sông ở nơi này nữa, nhà cũ của chúng đã đổi chủ, nhà Uyên thì được xây mới lại hoàn toàn, biệt thự của Quý thì có chút thay đổi nhưng gia đình khác vào sinh sống. Vận dụng khả năng nhìn xuyên thấu tìm kiếm một hồi cũng không ra hai nhân ảnh kia, hắn lấy điện thoại rồi tìm kiếm một vài thông tin trên mạng, sau đó tức tốc đạp không lao đi, với khinh công của hắn bây giờ, có thể nhảy từ nóc toà nhà này sang toà nhà khác một cách dễ dàng, không bao lâu sau, hắn lặng lẽ đáp xuống trước một văn phòng thám tử tư. Hồ Ân muốn nhanh chóng tìm ra hai người kia nên ra giá rất cao cho thám tử làm việc, hắn đặt cọc trước 2000 zen, yêu cầu thông tin về 2 người kia trong 12 năm qua, càng chi tiết càng tốt. Xong việc sớm hắn sẽ trả thêm, tuỳ vào lượng thông tin, hắn hứa sẽ thưởng thêm một khoản lớn. Vị thám tử kia rất cao hứng, biết đây là khách sộp, thường thì một hợp đồng của hắn nhận được 1500 zen, lần này đặt cọc thôi đã là 2000 zen , xong việc khách hàng trả thêm 2000 nữa , làm tốt còn được thưởng thêm…Nên hắn quyết tâm ra sức làm tốt vụ này. Đây cũng là tính toán của Hồ Ân, đồng tiền đi trước là đồng tiên khôn, ra một cái giá hậu hĩnh để người khác làm việc chu toàn cho mình, hắn cần thông tin chi tiết và chính xác của hai kẻ đó trong những năm qua để còn lên kế hoạch báo thù. Thậm chí hắn cũng đã nghĩ qua vô thanh vô tức giết chết đi hai kẻ đó thì vẫn quá dễ dàng, với khả năng của hắn bây giờ thế giới này vốn không có đối thủ. Nhưng mà cách báo thù đó quá nhẹ nhàn cho hai kẻ kia, hắn muốn bọn chúng phải trải qua sự tủi nhục, đau đớn như hắn từng trải, đó mới là cách báo thù chân chính.

Lúc này đã hơn 8h đêm, Hồ Ân vào một nhà hàng ăn tối, lần này trở lại thành phố, hắn muốn sống một cách hưởng thụ, không cần quá tiết kiệm, ngoài khoảng tiền được thừa kế, tiền tích luỹ kiếm được từ trang trại bao năm qua, giờ hắn còn có thêm nguồn thu nhập từ shop hệ thống, một ngày mua được 500 zen. Đối với người độc thân như hắn một ngày tiêu 200 zen là thuộc vào hạng phá gia chi tử rồi . Hắn ăn bận phong cách bụi bặm nhưng cốt cách thần thái nhìn vào đám nhân viên trong nhà hàng không dám khinh thường, Hồ Ân cũng đảo mắt một vòng, chủ yếu dò xét xem trong nhà hàng sang trọng này có nữ nhân đẳng cấp cao không, 2 cái B còn lại là C, cũng có chút bất ngờ khi lần đầu hắn thấy có nữ nhân đạt cấp A mà lại là nhân viên phục vụ. Như vậy đẳng cấp nữ nhân không liên quan đến nghề nghiệp, cũng có thể nàng ta là đại tiểu thư gia đình phú quý nào đó, nhưng muốn ra đời trải nghiệm. Hồ Ân đi về phía cái bàn trống gần chỗ nàng ta đang đứng, nàng khẽ cúi đầu chào một cách niềm nở, Hồ Ân đánh giá qua nàng có vóc dáng cao rao, thanh tao, làn da trắng hồng tự nhiên, khuôn mặt xinh xắn toát lên vẻ hoạt bát, lanh lợi, nụ cười niềm nở. Hồ Ân ngồi xuống, nàng lập tức đến chào hỏi phục vụ hắn, hắn nghiên cứu qua menu một hồi cũng chọn được 5 món, hắn thân thể cường tráng nên sức ăn cũng hơn trước. Sau khi nàng quay đi, hắn trong đầu bắt đầu có những ý nghĩ đen tối, lúc nãy hắn đã dùng năng lực nhìn xuyên thấu áo quần để chiêm ngưỡng thân thể trần truồng của nàng, 3 vòng của nàng tạo nên một vóc dáng cân đối, ko dư không thiếu tý mỡ nào. Tà tâm nổi dậy, hắn thầm nghĩ từ nay không nên dùng công năng này, thật sự quá nóng người đây mà, thằng nhỏ phía dưới có chút ngẩn đầu, đội lên chiếc quần thun mềm hắn đang mặc, hắn có thói quen không mặc quần xì , chỉ có chiếc quần cộc mà thôi. Mặc dù quyết tâm không nhìn trộm thân thể con gái nhà lành nữa, nhưng tà tâm đã nổi khó mà áp chế, đợi lúc nàng mang lên vài món, hắn liền đánh chủ ý:

“ Em ơi, Nhà hàng mình trả lương cao không ?”

“Dạ, cũng ổn anh ạ “ nàng ngước nhìn hắn, nhu nhuận đáp.

Ánh mắt Hồ Ân có chút lém lĩnh, gian tà :

“ Nếu có công việc làm thêm nhàn nhã hơn …kiếm được nhiều tiền hơn, em có muốn thử …qua không ?” Đây là mấy chiêu bài của các bố đường chăn rau, mà hắn học được từ các diễn đàn trên mạng, lần đầu đem ra áp dụng có chút thất thố, chưa được trơn tru lắm.

Nàng khẽ liếc hắn, tay vừa dọn thức ăn lên bàn, mĩm cười đáp “ nếu có việc tốt như vây, chắc cũng không đến phiên em đâu,…mà những công việc bằng thân thể thì em đây cũng không làm được…”

Hồ Ân thấy nàng bình tỉnh như vậy, cũng đoán rằng nàng không ít lần được gạ gẫm. Hắn khẽ thở dài, nói :” anh tính rũ em đi xem phim, trả phí theo giờ cho em, anh là người tôn trọng phái nữ, những chuyện khác… anh chưa từng nghĩ đến” ánh mắt toát lên vẻ chính trực nhìn thẳng vào nàng. Nàng khẽ cười :” Xin lỗi anh, em không đi xem phim với người lạ… chúc quý khách ngon miệng” nói xong , nàng cúi đầu chào rồi quay người rời đi.

Hồ Ân có chút cười nhạo bản thân mình, hắn nghĩ mình đã đẹp trai, trắng trẻo ra, không đến mức vạn người mê, nhưng gương mặt cũng rất nam tính cool ngầu, cùng với thân hình mạnh mẽ săn chắc, chiều cao 1m75, lại thêm có tài sản thì cua gái không phải chuyện khó khắn, nhưng hắn lại thất bại ngay lần đầu gạ gẫm… Hắn thầm nghĩ con gái loại A vẫn có chút ngạo khí, không dễ ăn như tưởng tượng. Vốn tính rằng dùng em nhân viên phục vụ loại A này để thực hiện Nhiệm vụ mở rộng “ tiến hành song tu khiến cho đối phương đạt cực khoái” , một công đôi việc vừa làm nhiệm vụ vừa thoả mãn bản thân, vì hắn cũng thích nàng ta, vừa gặp đã muốn nàng ta thành bạn gái thực thụ. Hồ Ân cũng rất đáng thương, là một thằng đàn ông thực thụ ngoài 30 mà chưa có mãnh tình vắc vai, từ khi gặp sự cố năm 17 tuổi, hắn không kết giao với bất kỳ người con gái nào, thậm chí con trai hắn cũng quan hệ xã giao mà thôi. Lúc thiếu niên hắn rất hoạt bát, bạn bè cũng khá nhiều, sau sự cố hắn trở nên tự kỷ, ngại giao tiếp với người lạ, về sau cha mẹ mất, hắn buộc phải ra ngoài xã hội giao tiếp nhiều hơn, khi không cần thiết hắn vẫn ẩn mình trong trang trại. Hắn vẫn có vài tri kỉ nhưng chưa bao giờ gặp mặt, những chiến hữu chơi game cùng hắn quen qua mạng, rồi các hội nhóm chơi game, mê phim, đọc truyện… ở đâu cũng có bạn nhưng lại chưa bao giờ gặp mặt. Bởi vậy nên đối với mối quan hệ hẹn hò yêu đương, hắn cũng rất mong chờ. Từ khi Hệ thống xuất hiện, Hồ Ân biết mình có thể hồi sinh, làm những việc hắn muốn làm, trải nghiệm đầy đủ nhân sinh của một đời người, không phải e dè như lúc trước…

Hồ Ân có chút hụt hẫng rời khỏi nhà hàng, lộ trình tiếp theo của hắn là “phố đèn đỏ”, đây là thiên đường truỵ lạc của giới đàn ông, khi vào nặng nhọc khi ra nhẹ nhàng cũng có lúc đi vào là hoàng đế, lúc đi ra thành ăn mày. Ở đây có rất nhiều loại hình dịch vụ cho cánh mày râu, hắn chỉ mới nghe qua mạng chưa trải nghiệm bao giờ. Có chút háo hức chờ mong, hắn tìm một toà nhà cao tầng, chân đạp tường bí mật lên sân thượng, nhìn về khu phố đèn đỏ, kích động đánh giá… Một lúc sau, môi miệng Hồ Ân trở nên khô khốc, hơi thở có chút dồn dập, dục hoả không ngừng nổi loạn, thằng đệ ở dưới đã trương trướng, vì những hình ảnh trước mắt quá chân thật, quá kích thích.

Hồ Ân đã mất hết nhẫn nại, hắn nhảy xuống, tức tốc tìm đến một quán cà phê, nhìn bề ngoài khá tối tăm, ánh đèn màu chớp chớp làm lòng hắn nao núng dị thường như sắp được khám phá một hang động bí mật nào đó. Hồ Ân chọn quán này là vì hắn phát hiện có 1 cái cấp A đang rãnh rỗi, đây là phát hiện ngoài mong đợi, khu phố này có hàng chục quán xá với nhiều loại hình dịch vụ, nào là matxa, karaoke, quán bar, quán nhậu, cafe, khách sạn…với số lượng nhân viên tươi mát lên đến 2000, độ tuổi giao động từ 18 đến 35, mà trong đó hắn phát hiện có ba nữ nhân đẳng cấp A, một nàng đang tiếp khách, một nàng là má mì một quán karaoke sang trọng,tuổi ngoài 30, còn lại là một cô bé khoảng 18 tuổi nhân viên quán cafe mà hắn đang đi vào… Hắn cảm thấy mình thật sự may mắn, vốn tính kiếm em nào trẻ trung xinh đẹp một tí là được, để đi qua đêm, chứ thằng nhỏ khó chịu quá rồi, không ngờ lại gặp gái đẳng cấp A, phải biết rằng gái cấp A của hệ thống là 1000 người có một, thậm chí B đã là hiếm theo như hắn quan sát từ khi vào thành phố này.

Hồ Ân kích động đi vào quán, không hiểu sao máu huyết trong người sôi sục, tim đập rộn ràn, cả người nóng ran đặt biệt ở đôi tai đã đỏ bừng, mắt hắn có chút lờ đờ, hít thở không thông, thằng nhỏ ở dưới thỉnh thoảng giật giật, hắn nghĩ đây có lẽ tác dụng phụ của công pháp “Dâm Tu”, vì hắn cũng đi chơi gái nhiều lần rồi, có khi nào kích động như này đâu.

Nhân viên lễ tân duyên dáng, dẫn hắn đi vào sâu bên trong quán, ở phía trước bài trí như những quán cafe thông thường , nhưng vào sâu có nhiều phòng ốc riêng biệt, hắn được dẫn vào bên trong một căng phòng khá nhỏ, chỉ gần 4 mét vuông, có một ghế sô pha dài và một cái bàn phía trước. Nhân viên lễ tân yêu kiều hỏi: “Anh cần dùng gì ạ ?” Trong đầu thì trả lời “ Anh cần đ*t” nhưng miệng vẫn đáp:” cho anh chai nước suối… gọi giúp anh Bé Vân Anh vào” . Em kia có chút ngạc nhiên nhưng vẫn đáp “ Dạ, anh có thể đổi người khác không, Vân Anh hôm nay đi vắng ạ”.

Hồ Ân nghi hoặc nhìn em kia, ánh mắt dò xét nói: “ thật không ?” Rồi lấy ra 100 zen đưa vào tay em lễ tân, nhẹ giọng nói: “ gọi giúp anh đi, xong việc anh thưởng thêm”

Em lễ tân cầm tiền có chút kích động:”dạ, để em đi xem Vân Anh về chưa, anh chịu khó đợi một chút”. Phải biết rằng gái phục vụ khách ở đây, nhiều nhất mỗi lần được bo không quá 100 zen, mà em lễ tân vừa nãy chỉ việc đi gọi người được hẳn 100 zen đủ biết cao hứng cỡ nào. Hồ Ân thừa biết rằng Vân Anh đang ngồi một mình ở căn phòng khác, trên mặt có chút lo lắng không yên. Còn chuyện biết rõ tên nàng vì hắn vận dụng thuận phong nhỉ, nghe được có người gọi nàng là Vân Anh. Hồ Ân cũng không rãnh rổi, phóng tầm mắt và đôi tai sang chỗ Vân Anh nghe ngóng. Em lễ tân bươc vào nói chuyện với Vân Anh :

“Có khách sộp có tiếp không”

Vân Anh nhăn nhó trả lời :

“Em nói chị rồi, ai hỏi em thì bảo hôm nay em đi ra ngoài …”

Em lễ tân thở dài :”cứ yên tâm làm đi, chúng không dám vào làm loạn đâu, phải kiếm được tiền rồi trả bớt cho chúng nó … chị nhờ anh Đạt bảo lãnh cho em, có thể trả chậm một chút”

Vân Anh mắt có chút ửng đỏ nói:

“Lần trước em trả chậm, chúng nó giả làm khách, quậy em một trận, em sợ lắm. Cha em vẫn đang nằm viện, tiền kiếm được em phải lo trả viện phí trước.., em cũng muốn trả hết nợ cho chúng, nhưng lãi cao quá trả hoài chưa hết… hôm nay lại đến ngày hẹn, em sợ chưa thấy em đến chúng nó cho người vào đây tìm”

Em lễ tân mĩm cười :” yên tâm đi ! Chị thấy anh khách lần này lạ mặt lắm, ra tay lại hào phóng, em mau ra tiếp đi”

Vân Anh có chút băn khoăn hỏi:

“Chị à, chị không thấy kỳ lạ sao, khách lạ mà lại biết tên em, còn ra tay hào phóng để gặp em nữa ?”

Em lễ tân cười tũm tỉm :

“Theo kinh nghiệm trong nghề lâu năm của chị , nhìn mặt là biết tên này nứng lắm rồi, vào đây chơi gái chứ không vào phá đâu. Với lại hắn đi một mình, có gì em la lên, bọn chị vào tiếp ứng liền. Và một phần nữa theo linh cảm của chị, tên này rất giàu có lại rộng rãi”

Nghe đến đây Vân Anh cũng đồng ý thay đồ ra tiếp khách.

Hồ Ân nghe lén hết câu chuyện, đến đoạn bị nhìn ra là đang nứng, có phần chột dạ, mắt nhắm lại tỉnh tâm dưỡng thần…

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.