Âm Mưu Em Chồng – Chương 24 – Botruyen
  •  Avatar
  • 31 lượt xem
  • 3 năm trước

Âm Mưu Em Chồng - Chương 24

Trong phòng vệ sinh, Linh run run hỏi nhỏ:

_ Phải làm sao đây.

Dũng cười cười rút điện thoại trong túi ra, bấm bấm gì đó rồi đi về phía góc phòng.

Bên ngoài cửa, chuông điện thoại của Hạnh reo lên. Không chút chần chừ, cô liền ấn nút nghe.

_ alo, chị đây.

_ Chị à. Chị ra ngoài cổng nhận giúp em bưu phẩm nhé. Chị ra ngay đi nhé, nhân viên người ta chờ em gần 15 phút rồi, họ đang giục gấp quá mà em vẫn chưa về nhà.

_ ừ.. Chị biết rồi.

_ Chị nhớ phải ra ngay nhé. Đừng để người ta đi mất, bưu kiện đó quan trọng lắm, tối nay em phải dùng đến rồi.

_ Được rồi, chị ra ngay

Cúp điện thoại, cô nói vọng vào bên trong.

_ Em xong thì mau ra nhé. Chị ra ngoài trước đây.

Sau khi xác định chắc chắn cô đã rời khỏi, Hạnh vội vàng mở cửa, ngó nghiêng ngang dọc, chắc chắn không có người liền không chút chần chừ, nhanh chóng bước ra.

Phía sau lưng cô, Dũng vẫn bình tĩnh, điềm nhiên sửa sang quần áo đi về phía gương phòng tắm, ngắm nhìn gương mặt điển trai, tuấn tú của mình. Khóe miệng cong lên trong vô cùng quyến rũ.

Bên ngoài phòng khách, Nam đang ngồi trên ghế xem tin tức điện thoại. Vừa thấy Linh ra, cậu vội bỏ điện thoại xuống, ân cần hỏi thăm.

_ Em không sao chứ. Còn đâu bụng không.

_ Em ổn mà. À, chị Hạnh đâu rồi anh.

_ Chị ý ra cổng nhận bưu kiện rồi. Chắc cũng sắp vào rồi.

Nam vừa dứt lời, bóng dáng Hạnh đã thấp thoáng ngoài cửa. Thấy chị tay không trả về, tính tò mò nổi lên, Nam không nhịn đựơc bèn hỏi.

_ Em tưởng chị ra nhận bưu kiện mà. Sao lại về tay không thế.

_ À, người ta về mất rồi. Chắc đợi lâu quá. Để chị gọi báo cho Dũng một tiếng.

Không hiểu sao, tự nhiên nghe thấy tên Dũng mặt Linh liền đỏ ửng lên, hai má nóng mừng trong đầu đột nhiên nghĩ tới cảnh tượng điên cuồng ban nãy trong nhà vệ sinh.

_ Em sốt à. Sao tự nhiên mặt đỏ ửng thế kia
Cố giữ bình tĩnh, Hạnh bình thản đáp.

_ Em đến rồi à.

_ Vâng.

_ Ở công ty dạo này làm việc tốt không.

_ Cũng ổn chị ạ. Lần này đánh giá em đựơc loại A đó.

Hạnh cười, nụ cười mỉa mai chế giễu.

Loại A, đúng rồi mày phản bội tao, hất chân tao ra khỏi công ty, xu nịnh con khốn kia thì chẳng đựơc loại A.

Cơn giận giữ trong người đột nhiên bùng phát, bật cháy dữ dội như ngọn lửa trong đêm. Hạnh tức giận ném điện thoại đang mở sẵn tin nhắn mà giám đốc gửi cho cô cho Huyền xem.

_ Chị, đây là ý gì vậy.

_ Cô đừng diễn kịch nữa. Nghe cô gọi chị chị em em tôi chỉ thấy buồn nôn. Tôi coi cô như em gái mà cô làm vậy với tôi sao.

_ Chị, em không có. Chắc chắn là có hiểu lầm ở đây. Chị, xin chị hãy tin em. Là có người muốn hại em, muốn chia cắt tình cảm của hai chúng ta. Chị, chị hãy tin em đi. Em đâu thể nào hại chị đựơc, chị là chị dâu của anh Dũng mà. Em với anh Dũng lại yêu nhau như vậy, chúng em còn dự định sang năm cưới mà.

Ha….. Ha.. Ha. Hạnh bật cười.

_ Cô biết không, lúc đầu khi sếp gọi thông báo cho tôi, người hại tôi là cô. Tôi cũng không muốn tin đâu, tôi phải cố gắng hỏi lại với hy vọng mình nghe nhầm, nhưng không sự thật mãi mãi là sự thật. Dù tôi có hỏi hàng trăm, hàng nghìn lần thì câu trả lời của sếp vẫn không thay đổi. Cô có biết cảm giác bị người thân thiết phản bội, đâm sau lưng cảm giác ra sao không, tôi đau lắm, trái tim như bị ai đó bóp nghẹn, đau đớn, phẫn uất tột cùng.

_ Chị…. Em. Không để Huyền nói hết câu, Hạnh đứng bật dậy, bàn tay giơ lên cao rồi giáng xuống thật mạnh.

Chát.

Huyền sững sờ, cả người bất động trước cái tát đột ngột của cô. Bên má trái bị tát cũng bắt đầu đỏ ửng và nóng bừng lên.

_ Chị… Em thật sự không có mà.

_ Không phải cô thì là ai 9h tối, làm gì có ai rảnh rỗi đến nhà cô, lấy máy tính cá nhân của cô gửi cho cô ta. Tôi nể tình cô là người yêu Dũng, tôi cũng không muốn làm em ấy tổn thương, chuyện này đến đây thôi, cô nên tự biết mà rút lui, hãy để lại cho nhau những hồi ức đẹp, đừng ép tôi phải ra tay.

_ Đừng mà chị…em không muốn.

_ Cô đã dám làm thì phải dám chịu. Đừng để tôi khinh cô thêm nữa. Tạm biệt, không hẹn gặp lại.

Hạnh nói xong, liền cầm túi xách đi thẳng. Phía sau lưng, Huyền vẫn chưa thoát khỏi cơn bàng hoàng, hoang mang trước những gì vừa xảy ra. Huyền bất lực, ngồi xụp xuống ghế, từng giọt nước mắt như những giọt sương sớm lặng lẽ, lăn dài trên gương mặt thanh tú, xinh đẹp.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.