Âm Dương Miện – Chương 117: Tam hệ ma kỹ tổ hợp – Định hướng truyền tống – Botruyen

Âm Dương Miện - Chương 117: Tam hệ ma kỹ tổ hợp - Định hướng truyền tống

Gã áo vàng gầm nhẹ một tiếng, chân trái đạp mạnh xuống mặt đất, nhất thời, một khối núi đá nhỏ chợt từ dưới mặt đất nhô lên, chắn ngang đường đi của Ám Nguyệt Diễm.

Phốc một tiếng, khối đá lớn vừa mới chui lên chắn trước mặt Cơ Động đã trong nháy mắt biến thành màu đen. Cho dù nó bằng đá tảng, thế nhưng dưới sự bám dính mãnh liệt của Đinh Tỵ Minh Âm Linh Hỏa cũng bị thiêu cháy mãnh liệt. Tầm mắt hai đối thủ cũng bị khối đá lớn kia che mất.

Tay phải Cơ Động đột nhiên trở nên linh hoạt hẳn lên, từng cái từng cái bình rượu liên tiếp bay ra từ trên tay phải của hắn. Bản thân hắn tinh thông pha chế rượu, cổ tay cực kỳ có lực, hơn nữa khả năng khống chế lại cực kỳ xảo diệu. Cho dù là những bình rượu kia lớn nhỏ bất đồng, hơn nữa hình dáng lại khác nhau, nhưng trong tay hắn vẫn được khống chế hết sức dễ dàng.

Mỗi một bình rượu vừa mới bay khỏi tay hắn, đã lập tức nổ tung. Rượu có độ cồn rất cao, lại được Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa đốt cháy, trên không trung tạo thành từng đạo hỏa diễm màu vàng kim cực mạnh, giống như là Hỏa Long phun lửa vậy. Tổng cộng mười bình rượu mạnh bay vào không trung, dưới sự thiêu đốt mãnh liệt của chúng nó, Hỏa nguyên tố nhất thời trở nên đậm đặc hẳn lên, cùng với Mậu Thổ nguyên tố trong không khí va chạm kịch liệt với nhau.

Gã áo vàng lúc này đã vô cùng hoảng sợ, hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra. Hắn bị mười luồng hỏa diễm màu vàng kim kia chấn nhiếp, lại đấm mạnh hai nắm tay xuống mặt đất. Lại thêm vô số tảng đá lớn từ dưới đất chui lên, nghênh đón mười luồng hỏa diễm kia. Hắn nào biết mười luồng lửa giống như Hỏa Long phun ra kia thực chất chỉ là rượu bị thiêu đốt mà thôi, không phải là bất cứ loại ma kỹ gì, chỉ là phù dung sớm nở tối tàn, một khi rượu bị thiêu đốt hết, tự nhiên cũng sẽ biến mất. Đồng thời, Hỏa nguyên tố trong không khí dao động mãnh liệt, cũng giúp che dấu cho hành động của Cơ Động, Mậu Thổ nguyên tố trong không khí lúc này cũng không giúp cho gã áo vàng phán đoán rõ ràng vị trí của hắn được nữa.

Chính trong lúc này, thân thể Cơ Động đã nhanh chóng phóng thẳng ra, trong đầu hoàn toàn tập trung vào vị trí của gã áo vàng khi nãy đã thoáng nhìn thấy. Mà ngay sau lưng gã áo vàng, thân thể Lam Bảo Nhi đã được đẩy lên đến điểm cao nhất. Một cái ném này của Cơ Động có thể nói là đã dùng hết toàn lực, ước chừng đem nàng quăng lên đến hơn mười thước. Đúng là ngay vào điểm mù của thị giác gã áo vàng.

– Đại ca! Cẩn thận trên không trung phía sau.

Gã áo đen nãy giờ vẫn đứng một bên theo dõi cuộc chiến, lúc này đã khôi phục thần chí vài phần. Nhìn thấy Lam Bảo Nhi rơi tiwf trên cao xuống, tử quang nồng đậm ngưng tụ, lập tức lên tiếng nhắc nhở. Đáng tiếc, ngay lúc hắn la lên, đám đá tảng mà gã áo vàng phóng xuất ra đã va chạm kịch liệt với mười luồng hỏa diễm màu vàng kim do rượu đốt kia, phát ra âm thanh nổ vang kịch liệt. Thanh âm nhắc nhở của gã áo đen đã bị âm thanh ầm vang kia át mất hơn phân nửa.

Gã áo vàng vừa mới phát động một cái ma kỹ công kích toàn diện, phong kín toàn bộ không trung trước mặt, đột nhiên nghe gã áo đen la lớn, không nghe rõ cái gì:

– Đệ nói cái gì đó?

Lại bởi vì âm thanh va chạm liên tục trong không trung át mất, nghe không rõ, theo bản năng xoay người lại phía sau nhìn lại, cũng không có nhìn thấy cái gì. Đúng lúc này, một đoàn tử quang đã từ trên trời giáng xuống, ngay ở giữa không trung chợt khuếch tán ra.

Không ổn. Gã áo vàng trong lòng thầm kêu lên một tiếng, hai tay đột nhiên vẫy mạnh về phía sau lưng, cũng không có dùng bất cứ ma kỹ gì, chỉ có đem ma lực bản thân trực tiếp phóng xuất ra, thẳng về phía đang bị luồng tử quang phóng đến.

Ngay khi hắn phản ứng lại, luồng tử quang trên không trung đột nhiên mở rộng ra, trong khoảng không đột nhiên xoay chuyển một chút, giống như một con rắn linh hoạt, tránh thoát được hai nắm tay đang phóng thẳng ra của hắn, ngay từ phía sau lưng đột nhiên ôm chặt lấy hắn.

Lại là một cái Quý Thủy Ảnh Tượng, cũng là cái ma kỹ cuối cùng mà Lam Bảo Nhi có khả năng dùng toàn lực phóng thích ra. Một kích này nàng đã dùng hết toàn bộ ma lực, thậm chí cả tâm lực lẫn ý chí phóng thích ra. Ngay sau khi cái ma kỹ này rốt cuộc cũng ôm được thân thể gã áo vàng, cái Âm Miện trên đỉnh đầu Lam Bảo Nhi rốt cuộc cũng do ma lực cạn kiệt mà trở về trạng thái ban đầu, một lần nữa khôi phục lại thực lực hai quan hai tinh, sau đó lập tức biến mất. Thân thể Lam Bảo Nhi cũng từ trên không trung ngã xuống, lăn mạnh sang một bên, rốt cuộc ngất xỉu. Bất luận kết quả như thế nào, nàng ta cũng đã sử dụng hết toàn lực rồi. Tuy rằng cường độ thân thể của một ma sư cũng giúp nàng không bị thương nặng sau cú té đó, thế nhưng không thể nghi ngờ, nàng đã mất đi toàn bộ sức chiến đấu.

Ma lực Quý Thủy lạnh như băng thấu xương từ trên Quý Thủy Ảnh Tượng giống như là dùng toàn lực mà phóng thích, điên cuồng xâm nhập vào trong cơ thể gã áo vàng.

Gã áo vàng rống to lên một tiếng, ma lực Dương Thổ Hệ trong cơ thể bùng nổ toàn diện. Một khi hắn có thể đem ma lực bộc phát ra, nước đến đất ngăn, Quý Thủy Ảnh Tượng mặc dù là một cái Cao cấp Mệnh Trung Kỹ, thế nhưng sự chênh lệch về mặt ma lực cũng sẽ khiến nó không thể xúc phạm gì đến gã áo vàng.

Nhưng mà, đúng ngay lúc đó, một trảo đen nhánh đã lặng yên phóng đến, chính xác đánh mạnh lên bả vai của gã áo vàng. Đúng là Ám Nguyệt Trảo của Cơ Động.

Cơ Động nương theo mười luồng hỏa diễm kia đã phóng tới, ngay khi Quý Thủy Ảnh Tượng kia phóng xuống, khoảng cách giữa hắn với gã áo vàng cũng chỉ còn không đến ba thước. Một cái Ám Nguyệt Trảo này của hắn có thể nói là toàn diện bùng nổ. Lúc này, trong đầu Cơ Động chợt thoáng hiện ra tình huống lúc trước hắn cùng với Lãnh Nguyệt hoàn thành Tam hệ Ma Kỹ Tổ Hợp. Hắn rốt cuộc cũng hiểu rõ ràng vì sao ba hệ có thuộc tính tương khắc lại có thể hình thành được một cái Ma Kỹ Tổ Hợp rồi. Đó chính là vì, ngay khi Ám Nguyệt Trảo của mình công kích lên thân thể đối thủ, tương đương với việc đem lực phòng ngự mà đối thủ dùng để chống lại ma lực Quý Thủy Ảnh Tượng tạm thời chặn lại. Quý Thủy ma lực sau khi gia nhập vào cơ thể, sau đó bên ngoài lại bị ma lực Bính Đinh Song Hỏa của mình nổ tung, sau đó đem Hỏa nguyên tốn bên ngoài mạnh mẽ dồn ép thêm vào, cùng với Quý Thủy ma lực đã xâm nhập trước đó phát sinh va chạm, hai loại ma lực thủy hỏa bất dung đồng thời bùng nổ, mới sinh ra hiệu quả khủng bố đến như vậy. Từ cực hàn lập tức chuyển sang cực nhiệt, lại là chuyển hóa ngay trong cơ thể con người, lại có thể nào không gây ra thương tích nặng nề cho đối thủ cơ chứ?

Sự thật chứng minh sự phán đoán của Cơ Động là hoàn toàn chính xác. Ám Nguyệt Trảo mạnh mẽ đập lên người gã áo vàng. Mặc dù ngay lúc Quý Thủy Ảnh Tượng trừ trên không giáng xuống, gã áo vàng đã phát động Thạch Kiên Thuật, khiến cho làn da, thân thể hắn trở bên cứng rắn như đất đá, nhưng mà, nó làm sao có thể chống đỡ trực tiếp được một cái Mệnh Trung Kỹ của Đinh Tỵ Minh Âm Linh Hỏa cơ chứ?

Hiệu quả tê liệt hai giây xuất hiện, ma lực Cao cấp Mệnh Trung Kỹ cấp bậc ba quan Quý Thủy Ảnh Tượng toàn diện xâm nhập, toàn thân gã áo vàng chợt rùng mình một cái.

Cơ Động thậm chí còn tạm ngừng lại khoảng một giây, đợi đến khi Quý Thủy Ảnh Tượng biến mất mới tiếp tục phát động công kích của mình.

Một cái Liệt Dương Phệ chợt đánh ra. Ma lực gã áo vàng dù sao cũng cường hãn, thời gian chưa đến hai giây, hắn đã tỉnh táo lại. Trong cơ thể hắn mặc dù lạnh như băng, thế nhưng hắn cũng biết, một kích trước mặt của gã thiếu niên này mới là uy hiếp chân chính. Hai tay hắn đồng thời dâng lên, chặn đứng một quyền này của Cơ Động.

Sự cường hãn trong cận chiến của Cơ Động đã được bày ra. Liệt Dương Phệ, Liệt Dương Băng, Liệt Dương Oanh ba đại kỹ năng như nước chảy mây trôi lần lượt đánh ra. Ngay khi cột hỏa trụ màu vàng kim khổng lồ kia xuất hiện, hai tay phòng ngự của gã áo vàng rốt cuộc cũng bị đánh tan. Ngọn lửa màu vàng kim trong nháy mắt phóng thẳng lên thân thể hắn. Cùng lúc đó, đùi phải Cơ Động chợt bước tới, cánh tay trái chỉa ra, lại là một cái Ám Nguyệt Diễm.

Liệt Dương Tam Liên Kích mang theo Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa chồng chất lên nhau, bùng nổ mãnh liệt, phát ra uy lực đến cực hạn. Lúc này lại một cái Ám Nguyệt Diễm phóng ra, có thể nói đây là công kích cực mạnh mà hiện tại Cơ Động có thể đánh ra. Một khi toàn bộ công kích đánh trúng lên thân thể gã áo vàng, cho dù hắn có thực lực bốn quan, cho dù hắn có là ma sư Dương Thổ Hệ đi chăng nữa, dưới uy lực bùng nổ của cực hạn song hỏa Ma Kỹ Tổ Hợp, tuyệt đối cũng không dễ chịu gì.

Nhưng mà, cũng ngay lúc đó, một đạo thân ảnh màu đen chợt xuất hiện giữa Cơ Động và gã áo vàng. Lưng hắn dựa thẳng vào gã áo vàng, ma lực màu đen điên cuồng phóng thích ra. Tuy rằng hắn không thể dập tắt được Bính Ngọ Nguyên Dương Thánh Hỏa, nhưng lại đem toàn bộ ngọn lửa màu vàng kim kia dẫn hết lên người mình. Mà ngay trước mặt hắn, cũng đã mạnh mẽ đón nhận một kích Ám Nguyệt Diễm đánh tới.

Oanh—, từng mảnh vụ thi thể bị nổ tung bay tán loạn. Mỗi một khối cơ thể cùng với xương cốt bay lên không trung đều bị luồng hỏa diễm hai màu đen, vàng kim kia thôn phệ, biến thành từng mảng tro tàn rơi xuống. Vô số Ma Thú Tinh Hạch mang theo ánh sáng nhiều màu lại xuất hiện, tung bay ra bốn phía.

– Không… Bạn đang xem tại Truyện FULL – truyenfull.vn

Gã áo vàng điên cuồng hét lên một tiếng, thất khiếu đồng thời tuôn máu ra. Tuy rằng gã áo đen đã giúp hắn chặn lại tuyệt đại bộ phận lực công kích, nhưng mà, dưới lực bùng nổ của Cực hạn song hỏa Ma Kỹ Tổ Hợp, một bộ phận hỏa diễm đã đã bắn đến, xâm nhập cơ thể hắn, cùng với ma lực Quý Thủy của Lam Bảo Nhi trong cơ thể hắn dung nhập làm một thể, rốt cuộc cũng đã bộc phát ra hiệu quả của Tam Hệ Ma Kỹ Tổ Hợp, khiến cho gã áo vàng bị thương nặng.

Nhưng mà, gã áo vàng kia cũng không có bị một kích đó trực tiếp đánh chết. Hai nắm tay hắn đột ngột co lại, đánh mạnh lên lồng ngực của mình. Ma lực Dương Thổ Hệ mạnh mẽ dâng trào lên, hắn đột ngột thở gấp, từ trong miệng từng khối từng khối máu màu tím biếc không ngừng rơi ra. Những khối máu đó đều là máu của gã áo vàng bị ma lực Quý Thủy đóng băng lại. Quỷ dị nhất chính là, ngay sau khi những khối máu kia rơi ra, đã lập tức bốc cháy lên, hóa thành từng luồng khí nhàn nhạt, khiến cho không khí xung quanh tràn nhập một mùi khét khó ngửi.

– Cho dù xuống địa ngục, ta cũng nhất định lôi ngươi theo…

Hai nắm tay gã áo vàng cứ liên tục đập vào ngực mình, điên cuồng hò hét. Ma lực toàn thân trong lúc đó không ngừng tập trung lại, từng vòng hào quang màu vàng chợt dâng trào ra, sau đó lại vỡ vụn, phát ra âm thanh chói tai. Một đạo quang mang màu vàng sáng rọi từ trước mặt gã áo vàng, cũng là từ dưới chân Cơ Động đột ngột dâng lên cao, đem thân thể Cơ Động hoàn toàn bao phủ vào bên trong. Có thể nhìn thấy rõ ràng, bùn đất dưới chân Cơ Động ngay khi dâng lên đã lập tức hóa thành tinh thể màu vàng nhạt. Trả giá bằng cách thiêu đốt toàn bộ sinh mệnh lực trong cơ thể chuyển hóa thành Mậu Thổ Ma lực cường hãn, gã áo vàng rốt cuộc cũng đã bộc phát ra một cái ma kỹ cuối cùng. Lúc này, Cơ Động đã hoàn toàn cạn kiệt ma lực, căn bản là không thể làm ra bất cứ sự phản kháng hay né tránh gì được nữa.

– Không xong.

Trong khoảng rừng cây cách đó không xa, một tiếng gầm lớn vang lên. Một luồng quang điện màu lam tím đột nhiên xuất hiện, hóa thành một đường vòng cung cực lớn, kinh thiên động địa đánh mạnh vào thân thể gã áo vàng kia. Thân thể gã áo vàng trong nháy mắt đã hóa thành từng mảnh nhỏ, mỗi một khối thi thể bị một tầng lôi điện màu lam tím vờn quanh, nháy mắt đã bị thiêu thành cháy xém. Tất cả ma lực nguyên tố các thuộc tính đang ba động trong không khí lúc này cũng đã bị luồng quang mang màu lam tím kia ngay khi xuất hiện đã áp chế toàn bộ. Ma lực lôi điện dâng trào tràn ngập trong không trung.

Nhưng mà, mọi chuyện lúc này vẫn còn chậm mất một bước. Luồng lốc xoáy màu vàng nâu dưới chân Cơ Động rốt cuộc cũng đã hoàn thành. Trước khi luồng lôi điện màu lam tím kia đánh mạnh vào cột sáng màu vàng kia, thân thể Cơ Động đã hoàn toàn biến mất không thấy đâu nữa.

Thân ảnh cao lớn giống như là sử dụng một cái ma kỹ Thuấn Di vậy, nháy mắt đã xuất hiện ngay tại vị trí mà Cơ Động vừa mới đứng. Vô số lôi điện vờn quanh mái tóc cắt ngắn như cương châm, từ cặp mắt phẫn nộ phụt ra vô số tia điện quang. Đúng là thủ tịch Âm Dương Học Đường của Thiên Can Học Viện, Lôi Đế Phất Thụy.

Suốt mấy ngày nay Lôi Đế Phất Thụy vẫn luôn âm thầm đi theo phía sau hai người Cơ Động. Lần đầu tiên hắn nhìn thấy Cơ Động ra tay, nháy mắt giết chết con Mộc Hoan, đã sớm kinh hỉ cực độ, lúc này trong lòng âm thầm than thở:

– Thực lực tiểu sư đệ không ngờ đã đạt đến trình độ như thế.

Đến lúc Cơ Động đối mặt với gã trung niên nhân Canh Kim Hệ ba quan kia, rốt cuộc sử dụng ra cực hạn song hỏa, tốc chiến tốc thắng. Lôi Đế Phất Thụy cũng đã rõ ràng vì sao sư phụ mình và sư thúc lại em trọng tiểu sư đệ đến như thế. Mặc dù hắn cũng không biết hai ngọn hỏa diễm hai màu đen, vàng kim kia là cái gì, nhưng với thực lực của hắn làm thế nào lại không nhìn ra sự biến hóa của Hỏa nguyên tố trong không khí cơ chứ? Mà ngay cả Lôi thuộc tính của bản thân hắn cũng lâm vào run rẩy không thôi, có thể thấy được thuộc tính áp chế của cực hạ song hỏa đạt đến trình độ khủng bố đến như thế nào.

Sau khi gã địch nhân Canh Kim Hệ kia hoàn toàn bị giết chết, Phất Thụy đã hoàn toàn khẳng định kỳ sơ khảo này Cơ Động có thể thoải mái vượt qua. Ma thú dù sao cũng chỉ là ma thú, cũng không có được trí tuệ.

Với thực lực của Cơ Động và Lam Bảo Nhi, muốn đánh chết một con ma thú cấp ba là chuyện hết sức dễ dàng. Về phần ma thú cấp bốn, bọn họ đã có được Tinh Hạch, tự nhiên cũng không cần đi liệp sát nữa. Cho dù thật sự có đi liệp sát, chỉ cần lựa chọn một con ma thú có thuộc tính bị khắc chế, lại vận dụng kỹ năng hợp lý, vấn đề cũng không quá đáng lo.

Thế nhưng, khiến cho Phất Thụy không thể nào ngờ được chính là, Cơ Động không ngờ lại bá đạo đến như vậy, căn bản không đi săn thú, mà ở lại tiếp tục phục kích đám đồng bạn của gã ma sư Canh Kim Hệ kia. Đồng thời, vị Lôi Đế kia cũng kinh ngạc phát hiện, nếu đổi lại là mình, cũng tuyệt đối sẽ lựa chọn giống như Cơ Động vậy. Trước đây hắn chỉ bội phục và yêu thích Cơ Động chỉ vì khả năng pha chế rượu của hắn, thế nhưng khi thấy Cơ Động quay trở lại trên cây đại thụ kia, trong lòng Lôi Đế Phất Thụy đã hoàn toàn tiếp nhận vị tiểu sư đệ này rồi. Có khí phách như vậy, hoàn toàn có tư cách là tiểu sư đệ của ta.

Kết tiếp, Lôi Đế Phất Thụy chỉ muốn nhìn xem hành động phục kích của Cơ Động đến tột là sự hưng phấn bồng bột nhất thời hay là sự tính toán cẩn thận, bình tĩnh. Nếu hắn lưu lại chỉ là sự bốc đồng nhất thời mà thôi, Phất Thụy tuyệt đối sẽ không dễ dàng ra tay, nhất định phải để cho Cơ Động trong quá trình chiến đấu mà nhận được một bài học nhất định. Đó cũng chính là mục đích cơ bản nhất của kỳ sơ khảo, vừa nâng cao thực chiến, vừa cấp cho những đệ tử quá kiêu ngạo một bài học, để họ bớt tự cao, chuyên tâm tu luyện.

Nhưng mà, Cơ Động đã dùng chính hành động của mình để chứng minh cho Lôi Đế thấy năng lực của hắn: sự bình tĩnh, khả năng tính toán, khống chế cục diện và thực lực cường hãn vượt xa sự phán đoán của Lôi Đế.

Ngay tại một khắc Ám Viêm Ma Vương xuất hiện, phá tan Tất Sát Kỹ của gã áo đỏ, cho dù Phất Thụy đứng tuốt đằng xa nhưng cũng cảm nhận được áp lực cực lớn. Hắn tuy rằng biết cái đó cũng không phải là kỹ năng mà Cơ Động có khả năng kích phát ra. Nhưng những dị biến sau đó lại quá mức đáng sợ. Nháy mắt thôn phệ hoàn toàn Tất Sát Kỹ của đối thủ, sau đó còn tiêu diệt đối thủ không còn một mảnh vụn.

Đây là chuyện mà một ma sư cấp bậc hai quan có thể làm được hay sao? Ma lực của Cơ Động cũng mới chỉ có hai mươi mốt cấp mà thôi!

Lôi Đế đã bị vị tiểu sư đệ của mình làm cho hoàn toàn rung động. Sau đó khi tên áo vàng cấp bậc bốn quan xuất hiện, hắn vốn đã chuẩn bị ra tay. Nhưng mà, khi hắn nhìn thấy Cơ Động có thể đứng dậy, Phất Thụy tạm thời dằn ý niệm đó xuống. Bản thân hắn đã trải qua hơn trăm trận chiến lớn nhỏ, hắn rất rõ ràng, chỉ khi nào đối mặt với áp lực cực lớn, đối mặt với nguy cơ sinh tử tồn vong, thực lực của ma sư mới có thể tăng lên nhanh chóng nhất.

Đến khi nhìn thấy Cơ Động bị hất bay lên không trung, lôi điện của Phất Thụy đã dâng lên đến bàn tay. Nhưng mà, những chuyện phát sinh kế tiếp lại làm cho hắn rung động đến mức quên cả việc ra tay. Cơ Động và Lam Bảo Nhi hợp lực, không ngờ lại có thể đem hai tên đối thủ cuối cùng, một tên nổ tung, một tên bị thương nặng. Cho dù là gã ma sư cấp bậc bốn quan thế nhưng cũng chỉ còn năng lực liều mạng trước khi chết mà thôi.

Phất Thụy phản ứng tuyệt đối không chậm, nhưng vấn đề chính là, hắn chẳng thể nào nghỉ tới, gã áo vàng kia thế nhưng lại cam tâm vứt bỏ cơ hội sinh tồn cuối cùng của mình, đem toàn bộ sinh mệnh lực của bản thân hoàn toàn thiêu đốt, dồn hết toàn lực thi triển ra một cái kỹ năng mà hắn tuyệt đối không thể tưởng tượng được.

Nếu cái hắn phát động chỉ là một kỹ năng công kích, Phất Thụy tự hỏi có thể dựa vào tốc độ công kích cực hạn của lôi điện mà chặn lại. Nhưng mà, cái kỹ năng kia lại là từ dưới chân Cơ Động phát ra, công kích của hắn dù nhanh đến thế nào cũng thể kịp nữa.

– Định hướng truyền tống. Chẳng lẽ, tên hỗn đản này lại truyền tống tiểu sư đệ mình đến…

Trong mắt Phất Thụy toát ra sự khủng hoảng mãnh liệt, quay đầu nhìn về hướng sâu bên trong Địa Linh Sơn.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.