– Cơ Động, đã lâu rồi không gặp. Ngươi muốn đại biểu cho Hỏa Hệ xuất chiến sao?
Nhìn thấy Cơ Động, Chúc Quy cũng có chút kinh ngạc, nàng tuy rằng cũng biết là Cơ Động đã thi vào Thiên Can Học Viện, còn trực tiếp trúng tuyển vào Âm Dương Học Đường nữa, nhưng đây cũng là lần đầu tiên nàng gặp hắn trong Thiên Can Học Viện.
Cơ Động gật gật đầu với nàng:
– Ngươi tiến bộ rất nhanh. Hy vọng sớm ngày gặp lại ngươi trong Âm Dương Học Đường.
Chúc Quy hừ một tiếng, có chút không phục nói:
– Tuy rằng ngươi dựa vào Song Hỏa Ma lực mới tiến vào Âm Dương Học Đường sớm hơn ta một bước, nhưng nhất định ta sẽ tiến vào Âm Dương Học Đường, hơn nữa thứ tự sắp xếp sẽ vượt qua ngươi. Nói thế nào cũng không khiến cho Hỏa Hệ mất mặt.
Cơ Động lạnh nhạt cười, đã hơn một năm không gặp, Chúc Quy vẫn y như xưa, ưa gây sự như vậy. Đáng tiếc, chính mình đã không phải là mình như trước nữa.
– Sự thật sẽ chứng minh tất cả.
Cuộc tỷ thí trao đổi giữa đệ tử các hệ này cũng không có quy định gì nghiêm khắc, cũng không cần phải có trọng tài điều khiển trận đấu gì cả. Dù sao nó cũng chỉ là một trận đấu trao đổi giữa các đệ tử, nhằm kích thích đệ tử cố gắng tu luyện và nâng cao năng lực thực chiến mà thôi. Cho nên, sau khi hai bên Hỏa Hệ và Thủy Hệ đơn giản lựa chọn người tham gia trận chung kết, lập tức hai đội tiến vào sân, bắt đầu trận đấu.
Lúc Cơ Động từ bên phía Hỏa Hệ bước ra, cũng không khiến nhiều người để ý đến hắn. Những người đã gặp qua hắn đã ít, những người biết hắn là phần tử của Âm Dương Học Đường lại càng ít hơn. Hơn nữa độ tuổi hắn nhìn qua cũng không lớn lắm, đa số các đệ tử đang xem trận đấu bên dưới đều chỉ đoán hắn bất quá là một đệ tử ban sơ cấp đại biểu tham gia trận đấu mà thôi. Trong các trận đấu tỷ thí trao đổi như thế này, chuyện sư phụ các hệ phái ra những học viên mới tham gia thi đấu vốn là chuyện bình thường, như vậy mới có thể khiến cho càng nhiều đệ tử có cơ hội thực chiến hơn. Hơn nữa, trong trận chung kết các kỳ tỷ thí, thông thường trận đầu tiên hay phái ra những đệ tử sơ cấp ban có thực lực nhỏ yếu xuất trận. Các đệ tử cũng đã sớm quen với việc như thế này.
Xuất trận bên phía Thủy Hệ, là một gã thanh niên độ tuổi cũng không chênh lệch lắm với Cơ Động, mặc một bộ giáo phục màu đen, hơn nữa, thêm biểu tượng Thiên Hậu trước ngực hắn, đại biểu cho hắn xuất thân từ Nhâm Thủy Hệ.
– Nhâm Thủy hệ Nghiêm Nhược Hàn, xin chỉ giáo.
Cơ Động hơi khom người hoàn lễ, lời giới thiệu của hắn càng đơn giản hơn:
– Hỏa Hệ, Cơ Động.
Ánh mắt Nghiêm Nhược Hàn thoáng có chút khẩn trương. Hai bên sau khi báo danh xong, sư phụ chủ trì trận đấu ra lệnh một tiếng, Nghiêm Nhược Hàn đã lập tức phóng xuất ra ma lực Nhâm Thủy Hệ của mình. Chỉ thấy một lớp hắc quang từ trong cơ thể hắn dâng ra, nhanh chóng ngưng tụ thành một cái Dương Miện màu trắng trên đỉnh đầu hắn. Cơ Động nhìn thoáng qua, một quan mười bảy cấp. Trong số các đệ tử sơ cấp, thực lực coi như không tệ. Bất quá, nhìn vào quá trình hắn phóng thích ma lực Nhâm Thủy Hệ mà nói, so với đệ tử chính thức Lạc Thanh Phong, kẻ tiến hành khảo hạch tân sinh lúc trước, còn chênh lệch rất nhiều.
Ngay khi Nghiêm Nhược Hàn đang phóng thích ra ma lực, ngưng tụ Dương Miện của mình, Cơ Động cũng đã phát động. Hắn khổ tu một thời gian dài như vậy, hơn nữa còn có luồng Âm Dương lốc xoáy, tốc độ điều động ma lực so với một ma sư bình thường nhanh hơn rất nhiều. Huống chi, bản thân đối thủ trước mắt này lại có sự chênh lệch ma lực về chất như vậy. Hai quan đối mặt với một quan, còn cần phải chuẩn bị kỹ càng hay sao?
Rất nhanh thu hồi Nhật Nguyệt Quang Huy, hai tay Cơ Động đồng thời nâng lên, tay trái màu đỏ, tay phải màu lam, Bính Đinh Song Hỏa nháy mắt nở rộ. Hai luồng hỏa diễm cùng lúc với Âm Dương Miện trên đỉnh đầu ngưng tụ, đã vẽ thành một đường cong tuyệt mỹ, nháy mắt ngưng tụ lại trước ngực, hai tay đồng thời đẩy về phía trước. Nhất thời, một quả hỏa cầu hai màu đỏ, lam đã rất nhanh lao ra.
Vị lão sư phụ trách Thủy Hệ bên này là một mỹ phụ khoảng bốn mươi tuổi, khi nhìn thấy Song Hệ Hỏa Diễm trên hai tay Cơ Động, nhất thời đứng bật dậy, trong ánh mắt tràn ngập vẻ khiếp sợ.
Đối thủ của Cơ Động, Nhâm Thủy Hệ Nghiêm Nhược Hàn rõ ràng là chưa từng gặp qua khỏa hỏa cầu hai màu như thế này, sắc mặt tràn ngập vẻ hoảng sợ. Hắn hơi có chút kích động, vội vàng đem toàn bộ ma lực của mình ngưng tụ lại trên hai tay, nắm đấm đồng thời đánh ra. Ngay lúc đấm ra, hai tay hắn khẽ chuyển một chút, hắc quang nhất thời tạo thành một luồng xoáy nhỏ phóng ra, hiển nhiên là một loại Cơ Chuẩn Kỹ. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.net
Oanh—, Bính Đinh Hỏa Cầu đập mạnh vào luồng lốc xoáy màu đen kia, lực bộc phát mạnh mẽ tràn ngập đặc tính của Hỏa nguyên tố hai hệ. Sức nổ trong nháy mắt đã phá tan luồng lốc xoáy do Nghiêm Nhược Hàn phát ra, đẩy cả người hắn bay ngược về phía sau. Thân thể đã rơi luôn ra khỏi sàn đấu.
Cái này là Cơ Động đã hạ thủ lưu tình, khỏa Bính Đinh Hỏa Cầu này hắn cũng chỉ dùng có năm thành ma lực mà thôi.
Hai tay thu hồi về hai bên hông, khỏa Âm Dương Miện hai màu trắng, đen trên đỉnh đầu cũng không có thu liễm, Cơ Động làm như trận đấu vừa rồi cũng chỉ là một chuyện hết sức bình thường mà thôi, lạnh nhạt nói:
– Tiếp theo.
Toàn bộ quá trình từ lúc bắt đầu đến lúc chấm dứt thật sự xảy ra quá nhanh, hai bên chỉ có va chạm nhau một lần mà thôi. Chính xác mà nói, chỉ là ma lực tiếp xúc một lần, thắng bại đã được xác định. Không chỉ là toàn bộ Thủy Hệ đều kinh hô thành tiếng, mà ngay cả bên phía Hỏa Hệ cũng đã ồ lên một trận.
Chúc Quy ngơ ngác nhìn vào dấu ấn hỏa diễm trên hai Miện Phong của cái Âm Dương Miện hai màu kì dị trên đỉnh đầu Cơ Động, sắc mặt tựa hồ càng trở nên tái nhợt hơn.
Dương Bỉnh Thiên nhịn không được hô nhỏ một tiếng:
– Hảo tiểu tử, chỉ mới trải qua có vài ngày, đã đạt đến hai quan rồi. Tốc độ tu luyện như vậy quá sức kinh người rồi. Chẳng lẽ đây chính là đặc tính của Âm Dương Song Hệ hay sao?
Tạp Nhĩ và Tất Tô cũng đã hoan hô thành tiếng, nhìn thấy thực lực của Cơ Động càng trở nên cường đại hơn, trong lòng bọn họ cũng chỉ có tình cảm hưng phấn mà thôi.
Sắc mặt của vị nữ lão sư phụ trách Thủy hệ có vẻ ngưng trọng lại một chút. Đúng lúc này, một nữ tử mặc giáo phục màu tím đã bước đến bên cạnh nàng ta, thấp giọng nói vài câu gì đó.
Sắc mặt vị nữ lão sư thoáng bình tĩnh lại một chút, gật gật đầu, phất phất tay với nữ tử áo tím kia.
Nữ tử áo tím xoay người lại, bước vào sân đấu.
Tuy rằng Cơ Động ngày nào cũng có thể nhìn thấy mỹ nữ hoàn mỹ như Liệt Diễm, nhưng khi nữ tử áo tím này xuất hiện trước mặt hắn, hắn vẫn không khỏi có cảm giác ánh mắt sáng lên một chút.
Nàng này nhìn qua khoảng mười lăm, mười sáu tuổi, khuôn mặt trái xoan, dáng người thon thả. Trên gương mặt trắng trẻo có một đôi mắt to, màu tím nhạt, nhưng mái tóc trên đầu lại có màu bạc, thả dài phía sau đầu. Khi nàng khẽ mỉm cười, có thể nhìn thấy rõ ràng hai bên gò má có hai lúm đồng tiền nho nhỏ, hết sức duyên dáng, có thể khiến người khác nhìn có cảm giác say mê. Tuổi nàng tuy không lớn lắm, nhưng lại có bộ dáng trỗ mã xinh đẹp, nhất là nụ cười như hoa mới nở kia, lại tràn ngập hơi thở thanh xuân.
Nàng bước đến trước mặt Cơ Động khoảng mười thước mới ngừng lại, hơi hơi thi lễ với Cơ Động:
– Âm Dương Học Đường đệ tử vị trí năm mươi mốt đặc biệt, Quý Thủy Hệ Lam Bảo Nhi, xin được chỉ giáo.
Nghe được bốn chữ Âm Dương Học Đường, Cơ Động không khỏi hơi sửng sốt một chút, nhịn không được hỏi:
– Ngươi là đệ tử vị trí năm mươi mốt đặc biệt?
Lam Bảo Nhi khẽ mỉm cười, lúm đồng tiền trên mặt càng thêm vài phần phong tình:
– Ta biết ngươi xếp vị trí bốn mươi chín đặc biệt. Vốn dĩ lệnh bài của ngươi phải là của ta mới đúng. Ta là đệ tử của sơ cấp ban đạt được thành tích phù hợp, trúng tuyển vào Âm Dương Học Đường năm nay. Trận chiến hôm nay, có thể xem là sự khiêu chiến của ta với sư huynh cũng được.