Người con trai mạnh mẽ ấy bế cậu nhóc đang mềm nhũn lên phòng ngủ. Nằm trong vòng tay anh, Jungkook tựa sát đầu vào lồng ngực ấm áp vững chãi đó. Vì muốn hiểu hơn về người con trai mình yêu, Taehyung cất tiếng hỏi
“Ba mẹ em, định cư nước ngoài à?”
“Đúng rồi, sao anh biết?”
“Thì đã hơn một học kì rồi mà có bao giờ thấy họ ở đây đâu”
“Ba mẹ hay đi công ty xa lắm, thường là bên châu Mỹ và châu Âu, nên họ chuyển sang định cư với anh trai em ở bên Pháp cho dễ di chuyển hơn”
“Sao em không đi?” Taehyung nhẹ vuốt lấy đôi gò má mềm mại của Jungkook
“Vì em phải ở đây giữ nhà! Để sau này ba mẹ nghỉ hưu còn nơi yên tĩnh để ở”
Xem ra, ba mẹ cậu là những người thành đạt, họ không chỉ tính cho tương lai trước mắt mà còn tính cho cả việc nghỉ ngơi sau này. Gì chứ nói về gia đình thì Jungkook cảm thấy tự hào lắm, tuôn theo dòng cảm xúc ấy, cậu tiếp lời
“Ba mẹ em tốt nhưng nghiêm khắc lắm nha! Nhất là ba em! Ông mà biết được chuyện em cho anh vào nhà rồi thế này thế kia nữa là toi!”
“Thế này thế kia là sao?”
“Thì…là… đó đó!”
Taehyung rõ ràng thừa biết ý của Jungkook mà còn cố tình bảo thế khiến cậu ngượng đỏ cả mặt lên. Véo lấy đôi má đáng yêu ấy, Taehyung hỏi khi nhìn vào bức tranh gia đình treo trên góc tường phòng cậu
“Anh trai em, cũng còn trẻ mà nhỉ?”
“Đúng rồi, ông anh yêu quái đó lớn hơn em bốn tuổi thôi, mà đã xấu tính rồi!”
“Xấu tính?”
“Như ai đó vậy đó! Suốt ngày chọc ghẹo người ta, rồi quậy tung lên, còn lấy đồ ăn của em nữa cơ!”
“Anh không lấy đồ ăn của em nhé!” Giọng Taehyung trầm xuống khi bị đem ra so sánh xấu tính trong khi Jungkook lè lưỡi cười hề hề.
“À nè, còn gia đình anh thì sao?” Câu hỏi của Jungkook khiến Taehyung đơ miệng ra. Thấy Taehyung không trả lời, cậu tò mò thắc mắc
“Vì em thấy, mấy ngày nay anh ở đây suốt, không về nhà, ba mẹ anh cũng không la à? Hay là họ cũng đi xa như ba mẹ em nên anh trốn sang đây?” Im lặng một hồi, Taehyung vuốt mái tóc cô gái, nhẹ nhàng bảo
“Ừ, họ cũng đi xa rồi, đi đến nơi thiên đường kia.” Nhận ra rằng mình vừa hỏi một câu quá đáng, Jungkook chạnh lòng lúng túng
“Em…em xin lỗi! Em không cố ý…”
“Không sao”, Taehyung trấn an cậu vì cậu đâu biết, sao mà trách được.