Cõng Kim Oang sau lưng dời khỏi căn nhà nhỏ hoang tàn chỉ còn lại ngập chang trong từ khí ,cảm nhận được cái thứ đồ sộ đang cọ sau lưng khiến tâm hồn hắn không thể trong sáng được cảm giác phê lắm tựa như một thứ chất lỏng vô cùng mềm mại vô cùng đàn hồi đang áo lên lưng,mỗi nhịp chân chạy là một lần quả đồi kia áp vào mạng hơn toàn thân cảm giác như sướng điên dại , đây là lần đầu được tiếp xúc phụ nữ cảm giác thật mới lạ mà sung sướng ,ai đâu 18 tuổi trên đời trym dùng để đi wc ,tay còn chưa được nắm ,môi còn chưa được hôn cũng đâu biết yêu là gì chỉ thầm lặng trong đêm làm bạn với cánh tay phải ,buồn cho thằng thân phận con trai .đang nghĩ lung tung không để ý suýt nữa va phải cục đá giữa đường khiến hắn tỉnh táo tiếp tục chạy nhanh hơn
Một qoãng đường dài khoảng chừng 5km cũng không quá xa may cho Sơn là thể lực tốt ,đến nơi cũng không dám đi vào phủ chỉ núp một chỗ kín đáo ,sợ trong phủ có tai mắt để ý thì không xong ,tay lôi viên ngọc châu ra bóp nát một lúc sau Lê Hùng chạy đến ,thấy Sơn máu me đầy người trên lưng đang cõng một người nữa không khỏi bàng hoàng cũng hiểu ra chuyện gì không nói nhiều lôi hắn vào trong phủ dẫn đến một ngôi nhà nhỏ sau viện , đến nơi
– rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra,tại sao Kim Oanh lại xảy ra như thế này
Sơn kể lại sự việc đã xảy ra nhưng không dám nói việc mình dùng kĩ năg hắc trảm mà là tên cướp vô ý sơ suất bị mình đâm lén một cái
Lê Hùng cũng bán tín bán nghi nhìn bộ dạng Sơn lúc này cũng không phải nói đùa nhưng tại sao lại trở nên hoạt bát như vậy không đúng với trước kia có lẽ hắn khôi phục được hiên chạng ,thế thì tốt quá,nhưng vẫn lắc đầu ngao ngán
– hai ngươi tạm lánh ở đây một thời gian ,đây là sau viện ít người lui đến hàng ngày ta sẽ cử người đem thức ăn đến có chuyện gì thì hãy bóp hát viên linh châu này ,nếu giúp được ta sẽ giúp .đưa cho Sơn một viên linh châu nữa rồi dẫn hắn đi gột rửa những vết máu trên người .Kim Oanh tâm trạng cũng đã tốt hơn chỉ cần thời gian hồi phục chắc cũng khá lâu .
Ngâm trong làn nước nóng cơ thể lộ ra 6 múi vô cùng săn chắc,muốt một làn nước lên từ từ cảm nhận được sự thoải mái trong đầu không khỏi nhớ lại những cảnh tượng xảy ra quá bất ngờ quá nhanh chóng chỉ biết lắc đầu cười thầm, tưởng chừng như cuộc sống mới nó êm đẹp hơn nào đâu con mịa nó vừa đâu đã bị người ta ám sát hài biết chách ai .Tắm xong đi đến đại sảnh thấy sư bá Lê Hùng đang nhìn ngắm một bức tranh vẽ sơn hà trên tường có vẻ như say đắm ,nhẹ nhàng đi đến không có ý định cắt đứt chuỗi suy tư
Lê hùng lên tiếng-nhìn vào bức tranh này có cảm nhận gì ở nó không .
Hai tay Lê Hùng chắp sau lưng thảm nhiên nói không quá nhanh không quá chậm ,để lại người nghe nhiều hàm ý .
– Dạ không ạ. Tính vốn chả hiểu nghệ thuật Sơn trả lời cho nhanh sưa đến nay có bao giờ ngắm tranh đâu mà biết.
– Bức tranh không có quá nhiều đường nét phức tạp chỉ có những ngọn núi xa xăm chỉ nói lên những ngọn núi mới kia ,là ý chí kế thừa ,kế thừa huyết thống ,ý chí của những người đi trước cha ngươi mất nhưng trong linh hồn ngươi đệ chưa mất chỉ là ý chí của đệ được ngươi nối tiếp .
Nói xong quay sang Sơn.
– ngươi cũng đã đủ lớn để kế thừa rồi .
Cũng không chả lời Sơn chỉ biết lẳng lặng nghe .Lê Hùng nói xong liền vén bức tranh lên xuất hiện một công tác ,đưa tay kéo công tắc xuống bên cạnh bức tường cũng dần dần xuất hiện một mật đạo .
-theo ta
Một thông đạo nhỏ dẫn lối đi sâu xuống chừng 50m một cửa hang hiện za lớn hơn hẳn phía trước có một cánh của lớn bằng sắt họa tiết kì lạ có một viên ngọc màu trắng được khảm chính giữa cánh cửa.
-Ngươi biết tại sao Lê Thiện lại săn tìn ngươi không
Sơn lắc đầu .
-Cha ngươi trước kia là một mãnh tướng nghe đồn sư đệ có một thứ bảo vật lợi hại,nhờ đó mà lập được nhiều chiến công ta không biết thứ đó là gì ,nhưng nhiều người cũng thèm muốn nó vì nó không đơn giản như vậy .cha ngươi cũng không thể chết đơn giản như vậy ,chỉ bằng vào Lê Thiện không thể giết được nhưng mà sau đó còn có thế lực chống tay cho hắn ,ta cũng không biết là thế lực gì nhưng các sát thủ phái đến ám sát ngươi trước kia không đơn giản như vậy. Còn cánh cửa này cần chính máu của ngươi mới có thể mở vì thế bọn hắn mới giết ngươi tìm cách để lấy máu còn mật đạo này cũng sớm muộn bị tìm đến .
Nói xong Lê Thiện nhìn vào viên ngọc trên cánh cửa
Nếu ngươi muốn bảo vật đó chỉ cần dùng máu bản thân nhỏ lên viên ngọc kia ,nếu sản sàng thì hãy làm còn nếu không thì hãy quay về tìm một nơi mà sống ẩn thân.
Nói xong cũng nhìn Sơn để xem hắn đưa ra quyết định.
sơn lúng túng một hồi lâu thì ra lão đưa mình tới đây để lấy bảo vật,ngon rồi còn gì nhưng bọn kia săn lùng mình ám sát lấy máu và nếu cũng có bảo vật trong tay may ra còn sống thà xem nó là gì còn hơn không biết .
– Cháu sẵn sàng
Bước đến cánh cửa lấy con dao đang để bên đai lưng khứa lên ngón tay một đường ,giọt máu cũng từ từ nhỏ xuổng ,nhỏ đến đâu viên ngọc cũng hấp thụ rồi từ màu trằng cũng dần dần chuyển màu đỏ sáng lên .Rắc một tiếng viên ngọc tách ra cánh cửa cũng bắt đầu hé mở dần dần mở ra bên trong vẫn một màu đen chả có gì ,bỗng một ánh lửa lóe lên bên trong cũng dần hiện ra .