12 Vệ Thần – Chương 40 Nhất Huyệt Khai Tâm – Botruyen
  •  Avatar
  • 56 lượt xem
  • 3 năm trước

12 Vệ Thần - Chương 40 Nhất Huyệt Khai Tâm

Chương Cẩu lão miệng nhếch lên cười nhạt nói :
-Đi cùng một thuyền hà cớ gì mà không giúp nhau.
Bạch y cũng cười nhạt :
-Sư mẫu nói quả không sai chó vẫn chỉ là chó nó còn biết trung thành còn loại như nhà ngươi sớm muộn gì cũng quay đầu sang cắn trả năm đó Sư Tổ đã tha cho ngươi cái mạng quèn không giết để người quay đầu hối cải nhưng ngươi vẫn ngựa quen đường cũ xa đọa vào ma đạo.
Chương Cẩu đứng lên tay cầm cây gậy chống xuống quần áo trên người rách tả tơi ngửa mặt lên một khuôn mặt già nua một nửa mặt bị hoại tử da nhăn nheo như da cóc từng bọc mủ sưng vù to như ngón tay út con mắt đục trắng bị mù hé mở nhưng không thấy gì mắt còn lại nặng nề đem theo nỗi buồn và căm tức nhìn vào người Bạch y tay chỉ thẳng lên con mắt bị mù và khuôn mặt .
-Sư tổ nhà ngươi đã tha mạng quèn này nhưng hắn cũng để ta sống không bằng chết hắn đã hủy đi khuôn mặt của ta con mắt trái này chính hắn đã hạ thủ đánh lén ta ngươi nghĩ sao khuôn mặt này do hắn làm ra cả cục hận này ta không nuốt nổi
Nói song cả người chương cẩu cũng nổi lên một cơn tức giận những nét nhăn trên mặt cũng siết chặt lại càng lộ dõ lớp ra nhăn nheo miệng nhếch lên cười.
-Ta đã có ý định tự vẫn đi cho thôi cái mạng này coi như một một lần giải thoát nhưng không. Không . Đúng đếm hôm đó ngươi biết không ? ngươi biết sư tổ ngươi đã làm ra chuyện gì không ngươi từng nghĩ hắn là người dại trượng phu nhưng không hắn là tên bỉ ổi vô liêm sỉ không bằng con chó ,chính đêm đó hắn đã hạ thủ đổ thuốc mê vào cốc của Diệp Tâm, nàng cũng chính là người mà ta yêu đêm đó hắn định nhân cơ hội dâm loạn ta đã xông vào cứu nàng nhưng không được ta bị đánh trọng thương nhưng cũng ôm được nàng theo nhưng tên khốn nạn đó đã truy đuổi không may Diệp Tâm đã bị hắn giết chết ngươi nghĩ xem đến người mình yêu còn chết trước mặt mình cảm giác đó nó như thế nào đau khổ . Ha ha ha ha ha ta sống đến giờ cũng chỉ trờ đến ngày giết được hắn moi tim hắn ra xem tim hắn màu gì trả thù là những điều ta chỉ muốn làm .
Bạch y nghe vào nửa tin người ngờ quát lên.
-Cuồng loạn ngươi đem lời xằng bậy ra loạn ngôn sỉ nhục sư tổ loại như ngươi không đáng nhắc đến tên ngài.
Chương cẩu miệng lại cười lớn giọng đằng đặc nói.
-Tin hay không ở người nhưng hôm nay số của các người cũng đã đến tuyệt lộ.
Bạch y nghe vậy nhận thấy nguy hiểm thế cục đang nghiêng về bên Chương Lão Cẩu kia biết rằng mình với lão ở một đẳng cấp khác nhau chạy bây giờ cũng chưa chắc thoát.
Ba người bạch y bị đánh lui lại gần nhau linh lực trong người đang dao động bất ổn đánh thêm vài hiệp nữa chưa chắc đã có thể thắng mà hết sức chết .
Chương cẩu thấy cơ hội đã đến thân già còng lưng bỗng đạp chân phi lên tốc độ cực nhanh khác xa so với thân hình gầy gộc của lão bàn tay hóa trao vồ tới ba người bạch y thấy thế công lao tới bèn vội đưa linh lực lên phòng thủ 3 ngọc trảo trụm thành một đối công với chương cẩu tay chạm tay linh lực ầm ầm va động 3 người bạch y không chụi được định phản chấn đánh bật ra của hai chân quỳ trên đất trống kiếm ôm ngực một đòn vừa rồi chương lão đã tế ra tận 8 thành công lực quả nhiên là lực đạo kinh khủng . Không đế mất thời cơ Lục Sinh nhảy lên quét ngang kiếm chém tới đại tỉ của Bạch y thấy nguy hiểm tay căn ngón cái điểm liên tiếp lên ngược mình từ huyệt bách hội xuống đan điền hai người kia thấy thế khuôn mặt hết sức khân trương kêu lên
-Sư tỉ
Tay của sư tỉ vội can ngăn miệng thổ máu nhẹ nói.
Ta dùng một đòn này có thể ngăn bọn hắn được một thời gian các muội mau chốn khỏi đây.
Tay dời khỏi ngực một luồng bạch quang bắn thẳng đối nghịch với thanh kiếm của Lục Sinh ,Lục Sinh bị đánh bật ra sau
Chưa kịp dứt câu ngón tay đã điểm đến mệnh môn linh lực toàn thân được giải phóng lưu thông với cường độ cực mạnh
Trương lão thấy cũng có vẻ hơi lo lắng miệng khuyên Lục Sinh phải cẩn thận.
-Ngươi cẩn thận đây là Bí thuật nội môn của cửu dương cung tên là Cửu Huyệt Nhất Khai sau khi thi triển giúp cho người thi triển tăng cường độ linh lực lên gấp nhiều lần nhưng đổi lại tùy vào người thi triển co thể chống đỡ được áp lực này bao lâu đại khái ta và ngươi chỉ cần cầm cự đến khi ả ta không chụi được sẽ tự mà chết.
Bạch y ngón tay định ấn đến huyệt thứ 5 bỗng khựng người lại cơn đau từ lục phủ ngũ tạng truyền đến miệng lại phu ra ngụm máu hai người muội muội đứng bên cũng thấy lo lắng cho sư tỉ.
Chương lão thấy sựu bất ổn miệng lại cười lên.
-Hahah tưởng ngươi thế nào thành ra mới tu luyện đến tầng thứ tư hahahaha ta đây xuất thủ trước không phải khách sáo đâu ta cho ngươi chết rất nhanh còn ý định chạy trốn không thoát được đâu mấy con sâu.
Hai tay lão bỗng chạm xuống đất thi triển bộ pháp mạnh mẽ phóng lên .
-Hôm nay ta sẽ cho ngươi nến mùi Hoàng Cẩu Pháp
Ngón tay khô khốc móng tay dài ra như móng vuốt chộp mạnh khi còn cách mặt của bạch y một thước thì từ dưới chân bạch y linh lực cuồng cuộn tỏa ra mạnh mẽ tuôn trào như bào linh lực nhanh chóng bao phủ ba người bạch y lại mành một cơn lốc bên trong trong không ngừng xoáy mạnh có các mũi kim bắn ra từ cơn lốc như mưa ,Chương Cẩu vội lui lại trên tay bọc linh lực đánh bay những cây kim kia khi chân hắn vừa chạm đất bên kia cơn lốc cũng đang hội tụ trước ngực của bạch y đậm đặc kết hành hình một cây kiếm hư ảnh màu trắng đục bên trong không ngừng được linh khí lưu động Chương Cẩu định thần lại thì cùng lúc bạch y kia hai ay đẩy mạnh thanh kiếm phóng tới giữa người hắn nhất thời tên Chương Cẩu vận toàn bộ nội công đối kháng trên tay trọng khí màu đỏ tản ra ngăn cản cây kiếm ,bên kia bạch y cũng đổ ngục xuống nằm bất động trên đất sau một đòn vừa rồi nàng đã tiêu tán gần hết linh lực trong người bây giờ linh lực trong người yếu ớt như nên trước gió có thể chết bất cứ lúc nào,thân thể được hai muội muội đỡ dậy nhanh chóng đạp không đào tẩu nhưng không ngờ tới vừa khi đạp chân định đi Lục Sinh ngay bên cạnh cười lạnh Bôn Lôi kiếm chém thẳng vào ba ngươi .
Ba người bạch y thấy không ổn quá nhanh không kịp trở tay chắc chắn phải chết .
“Keng” một tiếng kim loại va chạm tia lửa văng ra tung tóe một bóng đen không có mặt cầm kiếm đỡ một đòn rồi ngay lập tức biến mất ngay lúc đó lỡ mất tiên cơ để ba người bạch y trốn thoát Lục Sinh nghi ngờ quay đầu tìm người vừa ngăn cảm mình nhưng không thấy gì con mắt bỗng đưa qua trong quán thấy một thân hình dần dần biến thành màu đen rồi chìm vào trong bức tường hắn định chạy bên bắt người kia nhưng nghe Chương Cẩu hô lớn.
-Lục sinh lại giúp ta
Nghe vậy lục sinh quay sang kiếm trong tay điên cuồng chặt đứt thanh bạch kiếm , một kiếm cắt ngang thanh bạch kiếm nổ tung may cho Chương Cẩu và Lục Sinh đều tránh thoát .
Chương cẩu miệng rên rỉ hảm thiết trên lòng bàn tay thịt nát be bét máu chảy tong tong
-Mẹ không ngờ bọn này có sát chiêu lợi hại đên vậy .
Lục sinh cười khinh biệt nhìn Chương Cẩu
-Ngươi quá khinh bọn chúng nếu đánh ngay từ đầu không để bọn kia chốn thoát bây giờ để bọn nó biết đến giáo hội nếu mà sử tội người là người đầu tiên .
Trương cẩu nghe xong cũng tức lại nói
-Sao ngay lúc đó ngươi lại để cho bọn chúng chạy thoát không phải ngươi có cơ hội sao.
Lục sinh nói.
Lúc đó ta bị một cái bóng cản lại lỡ mất cơ hội
Ngươi nói sao có người cản ngươi lại sao ta không thấy.
-Hắn biến mất sau khi đỡ một kiếm của ta đó chỉ là một hư ảnh người thi triển nó ngồi trong tiểu điếm hắn đã trốn thoát.
-Hừm chẳng nhẽ có người muốn nhúng tay vào chuyện này
-Thôi không nói nhiều nữa ngươi mau băng bó vết thương đi mau lên đường kẻo đến trễ lại ăn thua thiệt.
Chương cẩu thấy cũng phải liền ôm tay bỏ đi với lục sinh .
Một bóng đen từ đằng sau tiểu điếm đi ra là Tiểu Thiên hắ vội nhảy lên ngựa hai chân thúc mạnh ngựa chạy thục mạng sợ bị hai tên kia phát hiện một đưuòng chạy thẳng về thành trên đường chạy bất ngờ Tiểu Thiên ngửi được mùi máu tanh trong khong khí nhận thấy điềm không lành liền quay ngựa sang đúng lúc gặp ba người thanh y kia đang đánh nhau với một đám người áo đen trên đầu tóc búi cao Tiểu Thiên Nhìn là biết đây là con gái nhìn thấy tình cảnh này chỉ cười thầm
– Sao ba người áo trắng kia đen quá vậy vừa tránh được vỏ dưa gặp ngay vỏ dừa.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.