12 Vệ Thần – Chương 39 Đụng Độ – Botruyen
  •  Avatar
  • 47 lượt xem
  • 3 năm trước

12 Vệ Thần - Chương 39 Đụng Độ

Lão Bát la lên:
-Tiểu nhị cho thêm rượu thêm rượu .
-Dạ của quan khách tới đây
Hai tay tiểu nhị bưng hai bình rượu đến bàn Lão Bát , đi qua một bàn gần đó đôi chân của tên áo đen thò ra khiến tiểu nhị vấp ngã hai tay đang cầm hai bình rượu rơi ra đập và bàn lão bát bình rượu vỡ nát rượu bên trong văng tung tóe rượu ướt đẫm người lão đang hăng say nói chuyện lão bị bình rượu đập chúng ướt hết quần áo nhất thời men trong máu cũng nổi lên đứng dậy tay túm lấy cổ áo tay nắm thành quyền đấm vào mặt.
-Ngươi làm ăn kiểu gì thế ướt hết quần áo ông nội mày rồi đây này đền đi.
-Dạ… dạ …tiểu nhân không cố ý quan..quan khách tha lỗi .
-Không cố ý này không cố ý này ,đổ hết rượu lên người ta ngươi định lừa ta đúng không tên tiểu tử như ngươi chán sống .
Tên tiểu nhị vẫn cố giải thích khuôn mặt oan ức nhìn lại đằng sau để kiểm tra xem mình vừa bị vấp phải cái gì nhưng không thấy vật gì nằm trên đất .lão bát la lên .
-Chết đi tiểu tử .
Cả tiểu điếm xôn xao lên vì cảnh tượng này ai cũng chú ý đến Lão Bát và tên Tiểu nhị ,bên trong ông chủ cũng chạy ra khuyên ngăn. Đúng lúc có một người say rượu bước từ trong một bàn gần đó đi ra lảo đảo chập choạng bước xiên bước xéo rồi va phải người lão bát .
-Con mẹ mày mày lại muốn gây chuyện nữa .
Lão bát tức giận quay sang chửi.
Tên say rượu ngã xuống đất bị hất văng ra miệng xin lỗi.
-Ta ta không cố ý không cố ý ơ các ngươi giải quyết tiếp đi
Lão bát trừng mắt lên
-Lần sau mà ngươi còn va phải vào ta thì không yên đâu.
Rồi quay đầu sang giải quyết tiếp chuyện với lão chủ quán tên say rượu thân hình cao gầy như một thằng nghiện lồm cồm bò dậy đi ra bên ngoài nhưng hắn chưa kịp bước thì một đôi đũa phóng tới đập trước ngực bị va lực đánh bay đập vào trên cửa ngã xuống dưới đất mắt trợn trừng lên quan sát xem ai đã vừa đánh lén , đảo mắt một vòng thì thấy một người mặc áo trắng đang hướng thẳng hắn dù là có một lớp vải trắng che lấp khuôn mặt kia nhưng tên say rượu vẫn có thể cảm nhận được một ánh mắt sắc lạnh đang nhìn mình một dòng ớn lạnh chạy dọc xương tủy nổi da gà ,không chậm chễ đứng dậy chạy hục mạng nhanh ra bên ngoài lại một lần nữa vừa chạy đến cửa chính thân ảnh áo trắng vũ động đứng trước mặt tên kia một tay nâng lên hướng ngực mà đánh , không kịp né bị đánh trúng một trưởng nhưng lần này kịp đưa linh lực lên chống đỡ có thể cũng chỉ bị đánh văng ra đất không bị thương nghiêm trọng nhưng vừa bị đánh văng xuống đất thì trong cơ thể bị đánh rơi ra một túi tiền ,từ khi vụ việc diễn ra cả tiểu điếm cũng chú ý đến tên say rượu nhất là khi túi tiền kia của rơi ra Lão Bát liền nhận ra đó là của mình liền la lên .
-Tiền tiền của ta tên kia ngươi ăn trộm tiền ,mẹ thằng chó chết .
Lão bát đi đến định nhặt túi tiền lên tay vừa cầm nhưng một đôi chân nặng nề đạp lên bàn tay ,lão cũng đau đớn.
Mẹ thằng nào thằng dám đạp tay tau đau quá bỏ ra bỏ ra con mẹ ngươi.
Hai mắt lão bát lần theo cái chân đang dẫm vào tay mình đưa mắt nhìn lên một tên cao to hai mắt trợn lên tướng vẻ hung dữ thân hình cao lớn trên mặt xù xì những vết xẹo nhưng có một vết chiếm vẹn cả khuôn mặt của hắn một vết đi qua mắt trái khiến hắn bị mù một bên chạy dọc theo khuôn mặt xuống dưới cằm trên tay để trên bàn cầm một thanh kiếm ,thanh kiếm lạnh lẽo tỏa ra sát khí lạnh lẽo khiến người nhìn vào có cảm giác dùng mình đến xương tủy bên cạnh còn có hai người nữa hai tên này cũng không tốt đẹp gì đồng bọn của của thằng mặt xẹo kia ,tên mặt xẹo kia lên tiếng.
Mày vừa gọi tao là gì .
Lão bát nhìn người này một lát cũng đơ người lão cũng nhìn ra hắn là ai và mình đã dây vào cái chuyện khỉ gì lão giật tay định bỏ trốn cũng không thèm nhặt tiền dây vào cái bọn này chung quy là không được.
Định chạy hả mày vừa bảo ông mày là gì nhác lại .
Lão bát trên mặt toát mồ hôi mặt đỏ lên sợ sệt người run cầm cập miệng lắp bắp van xin .
-Con xin ông con xin tha cho cái mạng già này tiểu nhân không biết đại gia ,đáng chết đáng chết mong đại gia tha cho tiểu nhân một mạng.
-Tha ngươi nghĩ đơn giản vậy hả , để lại một cánh tay rồi còn mạng mà chạy .
Tay tên mặt sẹo rút mạnh ra thanh kiếm hướng cánh tay đang bị giẫm chặt dưới đất của lão bát một luồng ánh sáng vụt qua một cây kim nhỏ mang theo luồng bạch khí phóng tới tốc độ cực nhanh đập vào thanh kiếm của tên mặt sẹo khiến thanh đao trật hướng chém ngay bên cạnh cách cách tay của lão bát chỉ ba va lực khiến tên mặt xẹo cũng lùi lại một bước ngạc nhiên nhưng kịp định thần hình theo hướng của cây kim phóng tới chỗ ngồi của hai người mặc áo trắng đang ngồi ,một người xem tay đang xìn thủ thế một cậy kim nữa nhưng chưa phóng tới tên mặt sẹo cũng thầm đánh giá thực lực của hai người này một kiếm vừa nãy chém xuống chỉ mang một phần linh lực của hắn không đủ mạnh mà cây kim của người kia phóng tới cũng không đủ để phán đoán .tên mặt sẹo cũng không giám khinh địch con mắt còn lại nhìn hai người bạch y miệng nhếch lên một nụ cười nham hiểm trong đầu đang nghĩ ngợi một vấn đề gì bỗng hắn nói .
-Hai vị tiểu thư ngồi kia đừng có mà xem vài chuyện của người khác biết điều thì nên tránh ra một bên.
Trong tấm khăn trắng che mặt hiện lên một nụ cười nhẹ miệng phát ra âm thanh như suối trong vắt .
– Ta chỉ gặp chuyện chướng mắt nên ra tay thôi .
– Ngươi .
Chưa nói hết câu một cây kim nữa phóng đến tên mặt sẹo không dám khinh thường đưa thanh kiếm lên đỡ một chiêu nhưng lần này mang theo linh lực chống đỡ nên không bị sao cả miệng cười lên.
– thì ra cô em chỉ có thế ,dây vào chuyện người khác là không xong đâu đừng trách ta không cảnh báo trước .
Tên mặt sẹo lao lên thanh kiếm uy vũ chém xuống hai người bạch y kia cũng nhấc người lên nhảy ra né tránh cái bàn bị một kiếm trẻ làm đôi cục diện trong tiểu điếm càng ngày càng căng thẳng mấy người khách cũng bỏ chạy hết trong tiểu điếm chỉ còn 7 người 3 người trong băng kia 3 người thanh y và tiểu Thiên Tiểu thiên. Hắn không muốn dời đi hắn ở lại quan sát cục diện đây là lần đầu tiếp xúc với giang hồ hắn cũng muốn xem nó như thế nào.
Tiểu điếm tĩnh lặng thân ảnh người mặc bạch y kia nhẹ nhàng đáp lên mặt đất miệng nói.
– Lục Sinh đệ tử nội môn của Côn Luân Sơn .
Tên mặt sẹo hắn cũng bất ngờ vì người đối diện biết hắn là ai .
-Ngươi ngươi là ai sao ngươi lại biết thân phận của ta.
Người bạch y lại nói tiếp.
– Lục sinh đệ tử bị trục xuất khỏi sư môn hám danh trục lợi đã gia tay giết sư phụ của mình đoạt thất sơn bảo kiếm của Côn Lôn ngươi có còn lời gì để nói không .
Lục sinh bị nói hết ra tội lỗi của mình hắn cũng không bực bội mà thản nhiên bây giờ hắn cũng chả e dè gì nữa người bạch y kia cũng có sát cơ .
-Hừm ngươi cũng khá lắm thực lực cũng không tầm thường xin hỏi quý danh.
Một người bạch y đứng chỗ cửa vừa nãy bây giờ mới lên tiếng .
– Tên súc sinh như nhà ngươi mà đòi biết tên của sư tỉ ta câm mồm mà chết đi.
Hai tay vũ động kiếm rút ra thân ảnh xông tới một kiếm .Lục Sinh cũng giơ bảo đao lên thủ thế sau một hồi người mặc áo trắng triển khai thế công Lục sinh cũng đánh giá thực lực của người mặc bạch y kia có khi thực lực phải kém hơn hắn ,bản thân Lục Sinh đã trải qua nhiều trận chiến sinh tử nên hắn cũng có rất nhiều kinh niệm nhất là không nên quá khinh thường địch sau một hồi thủ thế lục sinh cũng bắt đầu phản công bảo đao trong tay bộc phát ra những luồng lôi điện màu bạc tiếng điện xé gió trong không khí càng mạnh tia điện ẩn hiện lên trên bảo kiếm thế cục từ hạ phòng nhanh chóng lấn áp bằng những sát chiêu thế công càng ngày mạnh người mặc áo trắng cũng hiện rõ lên khó khăn .
-Tiểu muội muội chỉ được có thế thôi sao đại ca đây còn chưa xài hết công lực
-Câm mồm đi ngươi có Bôn Lôi kiếm không chấp.
-Ha ha thì sao nào có ý kiến gì.
-Ngươi bỏ kiếm xuống ta và ngươi đánh thử xem… xem ai mạnh hơn .
-Mẹ tao ngu gì
Nói xong câu Bôn Lôi kiếm khếch đại linh lực của Lục Sinh luồng quang điện trong kiếm bắn ra mạnh mẽ đánh tới bạch y ,bạch y nén linh lực bạch quang lập lờ lưu động quanh kiếm tỏa ra linh lực mờ nhạt .
-Nhất kiếm tiên sơn
Lục sinh chỉ cười nhẹ một cái.
– Quá yếu .
Hai vũ khí chạm nhau kịch liệt rung chuyển nhưng không được bao lâu bạch y kia không chống cự được bao lâu bị thất thế hai tay run rẩy linh lực yếu ớt truyền vào thanh kiếm cố gắng chống cự.
– thực lực chỉ đến như vậy mà đòi đánh với Lục Sinh ta ngu xuẩn tự tìm chết .
Hai tay ra tăng thêm áp lực một cây kim phóng đến tiếng kim loại sứ gió rất nhanh phóng tới.
Lục sinh cảm nhận được hét lên.
– Có ám khí.
Không kịp thu kiếm lại để phòng thủ chỉ kịp hét lên câu.
– Chương cẩu giúp ta.
Lão già ngồi trên bàn ăn đang bất động quan chiến bỗng cử động tay lão đập xuống bàn ly rượu trên bàn bay lên không trung một tay điểm nhẹ linh lực nén vào cốc bắn cốc rượu bay đi va đập bới cây kim kia nổ uỳnh vang động .Lục Sinh nhân cơ hội đang thế công huy động thêm linh lực một chém khiến bạch y văng ra lùi lại 10 bước trên đất một kiếm chống xuống thân thể bị thương do lực phản chấn vừa rồi.
Bỗng người thanh y cầm kim kia lên tiếng.
-Chương lão Cẩu lâu nay lão ẩn danh không can thiệp vào chuyện giang hồ tại sao hôm nay lại can thiệp trợ giúp tên vô lại này.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.