12 Vệ Thần – Chương 37 Từ Biệt – Botruyen
  •  Avatar
  • 50 lượt xem
  • 3 năm trước

12 Vệ Thần - Chương 37 Từ Biệt

– Đau ………đau ………. Bạch huynh đừng cắn mạnh á ….a ..a.
Hai tay Tiểu Thiên cong lên như đang bóp quả cam nhưng trong lòng bàn tay chỉ có không khí đặt lên ngực Tiểu Manh mà tưởng tượng mồm không khỏi lầm bầm.
– Con mẹ nó to chừng này thì hơi quá thôi chừng này cũng được hài bé quá không hay thêm chút.
Tiểu Manh thấy động tác của hắn khuôn mặt dâm dê đang suy nghĩ vấn đề gì mất dạy nàng liền đoán ra ngay hắn đang nghĩ gì mặt giận lên đấm vào ngực tiểu thiên .
– Này huynh nghĩ bậy bạ gì thế.
Tiểu thiên bị một đấm cũng tỉnh lại sau cơn ngáo của mình.
– À à huynh không có gì .
– Hai tay huynh đang làm gì kia mà nói không có gì.
– À ta đang kiểm tra xem chỗ này có nhô lên được tí nào không.
Tiểu manh lại càng giận đỏ mặt nàng lại đấm hắn lia lịa.
– Thôi thôi đau ta không cố ý được chưa ngực nàng không cần to phẳng là được rồi ta thích đau đau đau.
Tiểu manh không đấm hắn nữa lên giọng.
– Muội nói cho huynh biết muội mới 16 chưa dậy thì nên nó chưa có gì sau muội lớn lên nó sẽ to ra to to to .
Tiểu thiên cười ỉa .
– To như hai quả nho.
Tiểu manh giận dữ véo hông hắn cái .
– chí ít nó cũng phải như thế này.
Hai tay nàng dơ lên ngực khựng tay lại như đang cầm hai quả cam.
– Đó nó thế đó.
– Được ta sẽ đợi nó to đến khi nào to thì cho huynh xem huynh kiểm định coi muội có bỏ cái gì vào không.
– Huynh .
Tiểu Manh định đánh hắn cái nhưng lần này Tiểu Thiên có dự phòng hắn nhấp hông mạnh một cái khúc thịt ngập cán chui vào bên trong Tiểu Manh bất ngờ bị thúc nàng cũng rên lên.
– A………. a ……a ……..sâu quá mạnh….mạnh nữa lên.
Tiểu Thiên nghe xong lại càng thêm hăng hắn cong người chịu đến giới hạn người hắn ôm lấy Tiểu Manh miệng ghé sát tai nàng nói.
– Ta đến nha .
Tiểu manh nghe câu nói của hắn cũng thẹn thùng đáp lại .
– Vâng hãy trao cho muội đi đến đi tướng công của thiếp .
Gồng mình lên cao đẩy một cú thật mạnh vào bên trong chất lòng màu trắng phun vào bên trong không ngừng lấp kín mọi thứ bên trong Tiểu Manh cũng đúng lúc nàng thất thân thân thê nàng uốn theo thân hình Tiểu Thiên dâm thủy cũng trào ra như con đê bị vỡ đập trộn lẫn với tinh dịch của Thiểu Thiên .
A …..a ……a muội muội ra rrrrrrrrraaaaaaaa.
Thân thể hai người đổ sụp vào nhau ,Tiểu Thiên hai tay luồng qua hông Tiểu Manh ôm nàng vào trong ngực hắn đầu nàng cũng nép vào ,bên dưới khúc thịt cũng mềm xuống thoát khỏi huyệt động đồng thời bên trong tinh dịch không ngừng chảy ra hai bên mép huyệt động chảy xuống giường ướt đẫm một mảnh giường .ôm nàng trong lòng Tiểu Thiên cảm nhận được lồng ngực của nàng đang đập ,đang đập cùng nhịp tim của hắn .
Một cái hai cái ba cái …rất nhiều rất ấm áp.
Tiểu manh mềm nhũn như sợi bún nằm bên Tiểu Thiên ngoan ngoãn như con cún chung quy nàng mới là con nít dăm ba cái chuyện này thì mới lần đầu nên nàng cũng yếu đuối hơn nên Tiểu Thiên cũng không định tiếp tục nữa mà chỉ ôm ấp nàng để nàng đi ngủ bỗng lúc này Tiểu Manh lên tiếng.
– Bạch ca bạch ca huynh với muội làm tiếp đi.
Tiểu thiên trong đầu như muốn nổ tung.
-Mẹ nó con nít ham muốn cái chuyện này làm gì không tốt đâu à ..à.. à mà mình vừa vừa bắn vào bên trong nàng đm nhỡ may nàng có thai thì sao chưa 18 có khi cưới nàng về sớm lúc này Tiểu Thiên mới nhớ ra hỏi nàng.
– À nàng nàng đã kinh nguyệt bao giờ chưa .
Tiểu manh nghe không hiểu mặt đần ra.
– Huynh huynh nói cái gì cơ kinh nguyệt là cái gì.
– À à thì nó kiểu như muội bị chảy máu chỗ dưới ấy ấy.
– À huynh hỏi chuyện đó mới cách đây cũng khoảng 2 tuần .
Tiểu Thiên cũng thở phào con mẹ không dính ngày đèn đỏ của em nó không thì mình chết.
– Huynh hỏi chuyên đó có việc gì không .
– Không không không có gì.
Tiểu manh cười với hắn rồi nàng trượt xuống dưới tay nắm vào côn thịt mềm oặt của Tiểu Thiên nó đang mềm nhũn chụi tác động của bàn tay tiểu manh dựng đứng lên chỉ thiên nó lại cương lên cứng nhưng rất nóng nàng như bị thôi miên tay nàng mân mê không thôi ,miệng cũng dần dần đưa lại gần không chịu được nữa nàng hôn nhẹ lên khúc thịt một cái đôi môi mềm mại chạm vào đầu khấc một hơi nóng truyền đến Tiểu Manh cũng rùng mình lên trước khoái cảm .
-Nó …nó …hấp dẫn quá .
Miệng nàng không kìm được nuốt luôn côn thịt vào miệng nhưng nàng chỉ nuốt được một nửa nó nó dài quá không vừa Tiểu Manh cũng chỉ biết tức giận mà cắn ở bên ngoài ,nàng không có kinh nghiệm trong chuyện này chỉ biết mút và hôn không còn gì khác .Tiểu Thiên thấy khó chịu khi nàng cứ làm như vậy không biết chăm sóc cái của quý của mình hắn lên tiếng.
– Dùng lưỡi của nàng đi đúng rồi uống lấy côn thịt của huynh đúng như thế lên trên một tí đúng rồi để mọi thứ trên côn thịt của huynh được muội chạm tới ,rồi chuyển sang hai bên dưới đó nuôi có thấy hai hòn ngọc dương kia không tiếp tục dùng lưỡi chăm sóc nó đi đúng thế đúng chỗ đó lưỡi muội sướng đó rất có triển vọng tương lai nương tử phải biết phục vụ tướng công như thế chứ.
Mân mê trong khoái cảm tiểu manh tay vẫn cầm côn thịt ngồi dậy nàng đứng lên nhìn Tiểu Thiên ánh mắt say đắm nàng ngồi lên người hắn tay cầm côn thịt kề lên huyệt động người từ từ thả xuống ấn cái kia vào bên trong mình lút cán rồi nhè nhẹ đẩy hông lên nhấp từng nhịp ra vào .Hai thân thể hòa quyện vào nhau trong ánh nến lập lờ trao nhau tình yêu chìm đắm trong lửa tình mà thiếp đi Tiểu Thiên cũng mệt mỏi ôm lấy nàng trong lòng hai mắt trĩu nặng cơn buông ngủ cũng ập tới .
Đến trưa Tiểu Thiên mới tỉnh dậy hắn mở mắt bên cạnh không thấy tiểu manh nằm bên có lẽ nàng đã dậy và đi đâu thân thể nằm trần truồng trên giường vẫn còn lại bãi chiến trường tối qua trong đầu cưỡi thầm một cái.
-Ăn được em gái mưa cũng ok .
Bước xuống giường mặc y phục vào ra ngoài tìm Tiểu Manh trong lòng hắn muốn được nhìn thấy nàng vào mỗi lần thức dậy để nó như một thói quen quả bản thân nhìn thấy được tình yêu của mình , bên ngoài có tiếng Tiểu Mang chạy vào la lớn .
-Bạch ca bạch ca chạy ngay đi .
Tiểu thiên sững sờ không hiểu chuyện gì nghe giọng cấp bách của Tiểu Manh dòng lòng cảm thấy bất ổn nhưng tâm tình buông lỏng khi nhìn thấy nàng vẫn còn bình an gấp gáp cũng đáp lại nàng.
– Tiểu manh có chuyện gì sao.
– Không kịp nói đâu bạch ca huynh mau rời khỏi đay
Nàng chạy vào tay đẩy Tiểu Thiên đi ra đằng sau phủ tiểu thiên cũng không quên cầm theo hai thanh kiếm của hắn đến một nơi cũng khá xa Hoàng phủ hắn mới hỏi.
-Có chuyện gì muội nói cho ta biết đi gấp gáp làm gì.
– Hài muội nói cho huynh biết quan nha phủ xuống điều tra vụ án nhà Minh Khiết đều chết đây là gia tộc lớn trong huyện nên vụ này phải tìm ra tận gốc họ điều tra rất nhiều phát hiện ra huynh có liên quan là nghi phạm cần bắt ngay lập tức sáng nay họ điều binh đi khắp trấn truy nã huynh may cha muội biết tin về báo lại cho muội để muộn dẫn huynh rời khỏi đây.mau lên đi huynh rời khỏi con đường này là ra sau dãy núi huynh đi về hướng Bắc có thể thoát khỏi đây.
– Còn muội thì sao đi theo huynh chứ.
– Không muội không thể rời khỏi Hoàng phủ muội còn phải có việc ở đây ,ở đây chờ huynh trở về .
Đến cuối của con đường bên ngoài trấn Tiểu Manh dừng lại nàng cũng chỉ tiễn hắn đến được đây nàng rất muốn đi cùng Tiểu Thiên muốn cùng hắn đi khắp thế gian khám khá nhiều thứ trên cõi đời nhưng nàng phải ở lại chăm sóc cho cha muội ông cũng đã già trên đời chỉ còn nàng là người thân duy nhất nàng không nỡ bỏ cha mà rời đi đợi đến khi nàng lớn có đủ mọi thứ nàng sẽ đi cùng tiểu thiên cùng hắn tung hoành ngang dọc.
– Bạch ca huynh đi đường cẩn thận huynh nhớ quay lại đón muộn đó.
Tiểu thiên đưa tay lên sờ vào má của nàng nhẹ nhàng nói .
– Ta hứa ta sẽ quay lại gặp nàng đưa nàng khỏi đây đi khám phá thế giới này dạy cho nàng tri thức sức mạnh của con người .
Nói xong câu mặt Tiểu Thiên áp lên má của nàng đặt một nụ hôn lên môi nàng tay cũng đưa xuống bóp mông .tiểu manh giận đỏ lên nhưng vẫn để hắn sờ soạn chung quy bây giờ bản thêm nàng là của hắn hắn làm gì mà chả được .
– đồ đê tiện .
– Sắp rời xa cho huynh sờ tí không biết lúc nào huynh mới trở lại .
– Đáng ghét.
– Giờ ta đánh dấu chủ quyền rồi đó muội chăm chỉ học đi đợi huynh trở lại.
– Vâng thôi huynh mau rời khỏi đây đi quân lính mà đến phiền lắm.
Tay nàng vẫn đang nắm lấy bàn tay của Tiểu Thiên nàng không muốn bỏ khỏi tay hắn không muốn nửa kia rời xa mình sống trong những ngày phải nhớ trong cô đơn bàn tay vẫn không chịu buông xuống nhưng thân thể lại yếu ớt buông bỏ .
– Huynh đi đây.
Tiểu thiên cũng không nỡ rời xa nàng chỉ biết nói lời tạm biệt .hắn sử dụng lăng không bộ cách không đạp người mà đi mặt vẫn không khỏi quay lại nhìn Tiểu Manh ,nàng vẫn đứng đó bất động thân hình nhỏ bé con mắt vẫn đang dõi theo hắn như gửi một tình yêu .Tiểu Thiên quay lại tiếp tục rời đi .Đi vào một khu đường nương theo bản đồ trong đầu mà đi về hướng Bắc thành đi về Lê phủ ,đã gần đến ngày tuyển chọn gia tộc chỉ còn chưa đến một tuần nữa cũng kịp thời gian hắn trở về ở đó còn Kim Oanh sau khi bị mình bị bắt đi không biết nàng như thế nào quay về báo cho nàng một tin để nàng không phải lo cho hắn nữa.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.