12 Vệ Thần – Chương 26 Hôn thê – Botruyen
  •  Avatar
  • 41 lượt xem
  • 3 năm trước

12 Vệ Thần - Chương 26 Hôn thê

– Đại ca từ nay muội gọi đại cà là Bạch huynh nhé trông huynh rất ngầu và đẹp trai đó .
– Ta trông ngầu vậy sao ,à à muội nói điều ai cũng biết đó ta rất đẹp trai đẹp trai nhất đó hơn cả mấy anh hàng xẻng haha thế thì từ nay ta gọi muội là tiểu loli .
– Tiểu loli cái tên gọi gì mà lạ vậy muội chưa nghe bao giờ mà loli là cái gì.
– À ở chỗ ta cái này rất phổ biến đó loli là cô bé xinh xắn đáng yêu như muội đó.
– Thật sao .
– Thật muội rất xinh đó rất xinh luôn .
Sơn đưa ngón tay lên véo vào má của Tiểu Manh một cái. Hai người trò chuyện vui vẻ trên đường khoảng hai canh giờ di chuyển cả đoàn người cũng đến Hoàng Phủ.
– Đến nơi rồi Bạch ca xuống đi muội dẫn huynh đi chọn phòng ,phủ của cha muội rất rộng đó huynh mà không có người dẫn đường thì chắc chắn bị lạc đó .
Lúc này cha của Tiểu Manh đi đến nói.
– Ây Tiểu Manh con mang Tiểu Thiên đi chọn phòng đi ta còn có việc chút à Tiểu Thiên ta xin lỗi vì sự bất tiện này.
– Không không việc gì đâu ngài cứ sắp xếp công việc của mình đi có Tiểu Manh dẫm đi rồi không sao.
– Tiểu Manh con không được quậy nghe chưa con mà có điều gì khiến Tiểu Thiên huynh bực bội thì ta sẽ sử con trước .
Tiểu Manh cũng không chịu ủy khuất.
– Hứ cha còn xem con như con nít nữa con lớn rồi .
Hoàng Thất cười lên.
– Thôi mau dẫn Sơn ca đi đi tối nay ta tổ chức yến tiệc thật to .
Tiểu Manh dẫn Sơn đến một gian phòng rộng lớn đây là phòng dảnh cho thượng khách rất tiện nghi mọi thứ trong phòng đều là quí tộc nói lên giá trị của những món đồ đây là người có tiền thì mới sống được như thế này trang hoàng lộng lẫy nói lên bề thế của gia chủ .
– Bạch huynh nước được người chuẩn bị rồi lúc nữa có người mang y phục đến cho huynh, muội có chút việc huynh vô tư cứ như ở nhà nhé muội đi đây.
Tiểu Manh chạy đi Sơn cũng đi đến phòng tắm nước đã được người ở đây chuẩn bị sẵn cởi hết quần áo nhảy thẳng vào bồn tắm.
– À con mẹ bó thoải mái quá tháng qua ta chưa tắm phá kỉ lục một tuần chưa tắm của mình ở thế giới cũ à nước nóng phê vãi .Ngâm người trong bồn nước nóng kì cọ đi những vết máu trên người và máu trên tóc gột rửa đi tất cả mệt nhọc nguyên một tháng trong rừng.
– Tiên sinh đây là y phục của ngươi.
Bên ngoài vang lên tiếng người đưa y phục đến cho Sơn.
– À để ở bàn đó cho ta .
– Vâng.
Người kia dời khỏi phòng Sơn hắn cũng tắm xong bước ra thay bộ y phục mới ,có vẻ hơi rộng một tí nhưng không sao .
Nhảy lên giường hai má cọ lên cái gối vẻ thích thú .
-Êm vãi mùi thơm vãi cức .
Một hồi như một thằng điên hắn chấm tĩnh lại nghiêm túc mở ra hệ thống để tìm hiểu các skill mới .
Hệ Thống .
_Hắc trảm level 7.
_Hắc ẩn level 7
_Hác hình level 8.
_Qoang chảm: level 7 .
_Lăng không bộ: level 9.
_Hắc hình :10 %
_Ảo thuật :level 1
_Qoang tiễn :level 7.
_Skill mới .:
_Hố đen
– Sao nhận được ít chiêu của hệ qoang quá vậy mới có hai cái toàn cho hệ ám ,mà cái skill Ảo thuật của nâng lên được leve 2 đm sao nó chơi tận 100 điểm kinh niệm vậy đắt quá à còn cái skill hỗ đen là con khỉ gì.
Tay nhấn vào ô nâng cấp của Ảo thuật
Hệ thống
_Ảo thuật + 1 tác động vào thần thức đối phương + 1
_Hố đen + 5
_Tăng khả tạo ra một vùng nhỏ hố đen hút mọi ma phá vào hố đen phạm vi 3m ,nội tại + 5 có thể chuyển hóa thuộc thính đối phương thành của bản thân.
– Ngon đấy nhưng cũng phải mấy thời gian để luyện hóa linh lực nói chung là để ăn cắp sức mạnh, điểm kinh nghiệm còn nhiều giờ chỉ thiếu lên level hài tìm xem ở nơi đây có Trần Duy Hưng không kiếm phò đá cho lên level kiếm thêm skill mới ,má sáo ô không gian chưa mở mẹ nó không biết skill nó là gì.
Thoát khỏi hệ thống bên ngoài tiếng của tiểu loli vang lên
– Bạch ca bạch ca huynh có nghe không muội đến kêu huynh đến yến tiệc .
– À À ta ra đây.
Bước ra ngoài thấy tiểu loli xinh xắn trên người mặc một y phục trắng xanh mái tóc xõa xuống tận hông trên mặt nàng còn trang điểm .
– Đù mới tí tuổi này đặt trang điểm đú đởn .
Tiểu Manh thấy Tiểu Thiên hai mắt cũng sáng lên Bạch ca đẹp trai hơn lúc nãy trên người mặc bộ y phục xám thân hình cao lớn để lộ ra một khí trất vô cùng lãng tử tóc trắng buộc cao khuôn mặt tuấn tú tỏa ra một mị hoặc con gái .
– Oa Bạch huynh đẹp trai đấy .
Sơn tự đắc lấy tay vuốt lên tóc vẻ phong kinh vân đạm .
– Ta là ai chứ soái ca Tiểu Thiên hahahah.
Tiểu Manh dẫn Sơn đi đến một cái khoảng sân rộng hai bên các bàn tiệc bày ra những đồ ăn thịnh soạn không ngừng những người bê đồ ăn lên mùi thơm phảng phất trong không khí Hoàng Thất bước đến tươi cười nhìn Sơn
– Xin giới thiệu với các vị đây là ân nhân cứu mạng ta ,đã không qoản ngại nguy hiểm tiêu diệt toàn bộ lũ cướp.
Mấy lão già đối diện kia Tiểu Thiên đoán chắc cũng là mấy người buôn bán làm ăn với Hoàng Thất .mấy người kia cũng mừng rỡ kêu lên.
– Ây cảm ơn tránh sĩ rất nhiều ây bọn cướp đó trong vùng này tác oai tác qoái trộm cắp lộng hành đã không biết biết bao nhiêu người đã mất mạng trong tay bọn chúng may vị tráng sĩ ra tay tiêu diệt tai họa.
Một lão già nữa tiến đến chào hỏi Sơn
– Ta là Nhật Minh một người bạn của Hoàng Thất nghe tin cậu đã cứu mạng ông ấy ta rất cảm kích cậu có thể giới thiệu một chút được không.
– A tại Hạ là Nhật Sơn đến từ thành Bắc.
Bỗng Vương Hùng nói.
Mời mọi người các vị qoan khách vào bàn tiệc .
Mọi người đều chia nhau ngồi vào hai bên Tiểu Manh kéo Sơn đến một bàn bên cạnh nàng ngồi xuống .
Mùi thức ăn thơm phức Sơn muốn bỏ mồm ăn luôn ngay lập tức bụng đang reo inh ỏi đói lắm rồi nhưng vẫn phải giữ ý tứ đợi mọi người cùng ăn rồi mình mới ăn.
Lúc này Hoàng Thất ngồi ở giữa tay nâng một li rượu lên .
– Tại hạ cảm ơn hôm nay đến dự yến tiệc này mừng ngày tôi buôn bán làm ăn xa trở vê quê hương ,và một chuyện nữa hôm nay tôi cảm ơn vị Tiểu Thiên đây đã cứu mạng tôi nào mọi người nâng li cạn một chém .
Tất cả mọi người nâng li nhưng không có hô cái gì là anh em mình là củ khoai tây mà uống luôn , vốn dĩ Sơn là con ngoan trò giỏi chưa bao giờ uống rượu bi hay cờ bạc gì chỉ ngụm lấy trong miệng mùi vị rượu chua lét trong miệng đợi mọi người ngồi xuống không để ý qoay mặt xuống phun hết vào một cái bát nhỏ rồi giấu đi nhưng đúng lúc Tiểu Manh nhìn thấy.
– Bạch ca huynh bị làm sao vậy sao lại phun rượu ra.
– Ây ây không có gì muộn đừng để ý ta không uống được rượu.
Thấy tiểu loli cầm cốc rượu đưa lên miệng uống ực cái Sơn không khỏi thẫn thờ.
– Con mẹ bó chứ tí tuổi uống rượu rồi mình 18 mà không bằng đứa con nít mẹ nó mất mặt vãi .
Thấy Sơn nhìn mình Tiểu Mạnh cũng hiểu ra.
– Sao huynh không uống được rượu
– À vì nó không tốt cho sức khỏe đâu muốn đẹp trai như ta thì muội nên bỏ rượu đi.
– Thật sao .
Khuôn mặt ngây ngô như tin vào lời nói của Sơn trong đầu Sơn cũng chửi lên mẹ mày sao tau nói có tí mà mày liền tin luôn vậy kiểu này bị lừa bán trung quốc thì rễ không ,Sơn liền giải thích .
– À rượu có chứa c2h5oh còn gọi là etanol nồng đọ dưới 40% chất này không tốt cho sức khỏe đặc biệt nó ảnh hưởng tới gan là cho duy gan .
Tiểu Manh không hiểu Sơn nói cái gì mặt đần thối ra.
Sơn cũng ngu người giải thích với người ở đây về những thứ đó thì con mịa ai hiểu nổi .
– Muội nghe không hiểu nổi đâu thôi ăn đi.
Buổi yến tiệc diễn ra vô cùng vui vẻ tiếng đàn người múa nhộn nhịp Sơn cũng chả để ys đến giờ không còn liêm sỉ ăn như hổ đói một tay càm đùi gà tay kia cầm bánh bao nhét miệng mình ngấu nghiến ăn ở bên Tiểu Manh nhìn cảnh này không khỏi mất đi hình tượng Bạch ca đẹp trai trong nàng trước mắt nàng là một con ma đói tham lam ăn như bán sống bán chết .yến tiệc chưa kết thúc Sơn bị Tiểu Manh lôi đi.
– Thôi đi Bạch huynh ăn nguyên cả phần của muội rồi mà vẫn chưa no sao ,đi muội dẫn huynh đi chơi.
Sơn lúc này mới có lại một chút liêm sỉ đi theo Tiểu Manh ra ngoài, bên ngoài đường bây giờ trời đã tối không như trong tưởng tượng của hắn là đường vắng không cô qoạng tiểu loli dẫn mình đến bờ sông hay nơi nào đó để tâm sự nhưng không mà nơi này lại sầm uất nhộn nhịp người qua người lại gấp nập đông vui giống như đang đi hội hai bên dường tràn ngập ánh sáng các của hàng mở cửa đón khách đong vui ,Tiểu Manh rừng lại bên một gian hàng bày bán trâm cài tóc nàng rừng lại mắt thích thú nhìn qoanh chọn cho mình một cái .
– Bạch ca huynh thấy cái bày đẹp không.
– Ờ cũng hợp với muộn đấy .
Tiểu Manh chọn cho mình một chiếc trâm màu bạc điêu khắc hình on ca chép vô cùng sinh động nếu như điểm vào mi tâm con cá chép thì nó có thể quẫy đuôi sống dậy
Tiểu Manh tươi cười cài lên tóc mình trong nàng đang trần ngập vui tươi trung quy này theo cha đi xa hôm nay mới có dịp thăm quê nên không lãng phí đi dạo một vòng xung qoanh . Tiểu Manh năng động lôi Sơn đi hết mọi nơi trong trấn bỗng đi qua một nơi đông vui nhộn nhịp mắt đảo sang miệng lẩm bẩm .
– Đù đù là Lầu ngưng bích.
Trước mắt Sơn là một thanh lâu nhộn nhịp người ra vào bên ngoài có mấy cô em xinh sắn miệng không ngừng trào khách thân hình nóng bỏng uốn éo theo từng câu trào mời ,Sơn trong đầu tính toán hôm nào đến đây đá phò ,nhưng tay vẫn bị Tiểu Manh lôi đi nhưng bỗng Tiểu Manh bị trặn lại bởi một tên trong đầu hệ thống thông báo.
_Tên :Minh khiết
_Cấp: Hạ linh đỉnh phong
_Thông tin thêm là quý tử của dòng họ Minh trong trấn .
Sơn nhì mặt hắn lần đầu đã mất thiện cảm trên mặt vô sỉ xấu xa dâm dê ánh mắt nhìn Tiểu Manh nói.
– Nương Tử sao nàng về không nói ta một cáu ta ra đón nàng .
Tiểu Manh biết rõ hắn là ai một tên nàng ghét vô cùng hắn là người được cha nàng Hoàng Thất đính hôn với nàng từ lúc còn nhỏ nhưng tính cách của hắn khiến Tiểu Manh không thích hắn mỗi lần gặp là muốn tránh xa tên này mà tên này cũng bám dai như đỉa xuốt ngày theo Tiểu Manh quấy rối màng không để nàng yên khiến nàng chán ghét hắn cũng không có một chút thiện cảm cũng như không muốn lấy hắn làm chồng làm cái gì.
– Ngươi tránh ra .
– Ây nương tử sao lại lạnh lùng với tướng công như vậy.
– ai là nương tử của ngươi tránh ra cho ta.
Thân hình của Minh Khiết vẫn trấn trước mắt Tiểu Manh
– Nàng cũng sớm muộn gì là của ta đợi lúc nào nàng đủ tuổi thì cả hai sẽ tiến cử làm hôn lễ hahaha.
Sơn qua cuộc nói chuyện cũng hiểu ra sự việc.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.