12 Vệ Thần – Chương 25 Tiểu Loli – Botruyen
  •  Avatar
  • 33 lượt xem
  • 3 năm trước

12 Vệ Thần - Chương 25 Tiểu Loli

Một bóng đen dưới đất bỗng hiện ra thân ảnh người con trai một tay cầm kiếm từ trong bóng đen phóng nhanh đến ,đường kiếm sắc lạnh với tốc độ cực nhanh phóng đến hướng thẳng ngực Vương Hùng đâm tới ,Vương Hùng là cấp bậc Trung Tướng đỉnh phong ,hành nghề ăn cướp cũng chục năm nên phản xạ của hắn cũng nhanh hơn người thường trong chốc lát hắn phản ứng kịp một tay đang cầm đại đao chém đến Sơn với tốc độ nhanh nhất hắn có đại đao lạnh lùng mang theo cỗ linh lực cường hãn bổ tới ,trong lúc gần trạm đến chán Sơn miệng Vương Hùng nhếc lên cười nhẹ nhưng điệu cười chưa giữ được bao lâu thì thanh kiếm của hắn chém xuyên qua cơ thể .
– Sao sao ngươi không bị chém chúng.
Sơn cũng không chả lời khi thanh kiếm đi xuyên qua cơ thể lưỡi dao ẩn dưới cánh tay phóng ra phá lớp linh lực hộ thân trên người Vương Hùng lưỡi dao đâm thẳng vào họng nhất thời máu phun tứ tung họng tên Vương Hùng rên lên những tieenhs nhưng không thể phát ra vì trong họng một thanh dao đang chặn vòng đúng yết hầu chất độc cũng nhanh chóng lan ra cơ thể ,Sơn cũng nhanh chóng rút dao ra ,dư lực nhảy đến tên tiếp theo đang đứng sau Vương Hùng mặt hắn cũng thất thần không hiểu chuyện gì đang xảy ra lăng không bộ chân đạp không tốc độ như gió một dao cắt trúng họng thân thể đổ gục xuống bất động trên đất,cứ như thế thân hình một người một tay cầm kiếm một lưỡi dao thoát ẩn thoát hiện giết chết gần hết những tên cướp ,trong một tháng ở trong rừng không ngừng chém giết thú hoang cũng rút ra nhiều kinh niệm cho hắn ,không có bất cứ tình cảm nào xem vào cuộc chiến ,giết là phải chí mạng đúng thời cơ một li cũng không sai lệch con mồi có thể trốn thoát có khi chỉ một sơ xuất nhỏ là mất mang như chơi ,trên mặt đất chỉ còn một tên đứng đơ người nhìn cảnh tượng phía trước gần 30 tên bị giết trong tích tắc mà các vết đâm của tên này hoàn toàn độc ác toàn ngắm tời cổ hoặc gáy một nhát là chết luôn ,tên cướp kia tay run run buông đao xuống mồm lẩm bẩm.
– Đại ca đại ca ta sai sai rồi từ nay không đi cướp bóc nữa xin đại ca tha cái mạng nhỏ cho ta huhuhu,ở nhà còn vợ trẻ, con non mẹ già ta bầm cùng mới đi làm cái nghề này xin đại ca tha mạng ta hứa sẽ không làm cướp nữa ,tu chí làm ăn làm việc thiện tích đức .
Tên cướp vừa nói xong Sơn cũng chả thèm để tâm vì hắn trong lòng lúc này không một chút tình cảm gì lên chiến trường chỉ có chém và giết không mẹ con cái gì ,thân hình khẽ động xuất hiện ngay sau lưng của tên cướp dưới tay phải con dao đâm từ hốc tai tên cướp đâm vào trong não chất độc lan tốc độ cực nhanh thân thể tên cướp cứng ngắc bất động đổ ngục xuống đất máu từ lỗ lai chay ra như suối.
– Phù xong.
Sơn mệt mỏi nói lên.
Trên đất la liệt xác chết như một cuộc thảm sát đẫm máu máu chảy thành vũng lớn huyết khí bao trùm một làn sương đỏ máu phảng phất trong không gian một cảnh tượng này không khiến người ta sợ hãi,lúc này một số người còn sống thấy những tên cướp bị tiêu diệt hết sạch xác chết la liệt trên đất liền đứng lên chạy lại khóc như mưa quỳ xuống đa tạ ân nhân của mình.
– Ây vị anh hùng cảm ơn đã cứu chúng tôi.
– Đúng đúng vậy đa tạ ân nhân đã cứu mạng ,đại ân này có chết tôi cũng chả không hết.
Lão già vừa nãy cũng đi đến cúi xuống liên tục cúi xuống đa tạ ân nhân cứu mạng .
– Đa tạ vị ân nhân đa tạ nếu hôm nay ngài không xuất thủ có lẽ cả bọn ta cũng mất mạng.
Sơn cúi xuống đỡ lão lên.
_Hệ thống:
_Tên :Hoàng Thất
_Cấp :hạ linh
_Thông tin thêm là một thương nhân vợ đã mất .
– Ây lão không cần phải cúi xuống đa tạ đâu đây là việc thường tình tại hạ nên làm có gì đâu mà to lớn ây ngài làm vậy đâu.
Một lúc sau Hoàng Thất mới đứng dậy trong miệng vẫn lẩm bẩm đa tạ lão có lẽ bị tâm thần mẹ rồi thoát chết lão mừng như muốn phát điên.
Đoàn người cũng tản ra thu dọn lại những tài sản hàng hóa để tiếp tục hành trình.
Hoàng thất nói
– Ta là Hoàng Thất từ Nam thành làm ăn buôn bán nay có dịp về thăm quê không ngờ giữa đường bị bọn thổ phỉ chặn đường cướp giật cũng nhờ đại ân đại đứ ccủa cậu ra tay cứu giúp.
– Chuyện nhỏ mà không gì đáng quan tâm đâu.
– Tên của cậu là.??
– À tên ta là Tiểu Thiên tại hạ đến từ Bắc thành không may đi lạc vào trong rừng .
– À bắc thành ta biết về Bắc thành cậu ở chỗ nào trong đó.
Sơn cũng không định tiết lộ thân phận mình nên hắn bịa một tên mới cũng luôn là lí lịch mới.
– À tại hạ đế từ vùng ngoại thành thôi không có gì đáng nói.
– Ây từ đây đến Bắc thành khá xa hay cậu ở lại đây về phủ của tôi nghỉ lại một thời gian .
– Ừ thế cũng được tại hạ cũng chưa biết đi đâu có lẽ phải tạm lánh ở phủ của ngài một đoạn
-Cậu đừng nói vậy một chút chuyện lặt vặt mày làm sao báo đáp được đại ân của cậu.
Xe ngựa chuẩn bị xuất phát Hoàng Thất cũng mời lên xe ngựa của lão ngồi nhưng Sơn cưh tuyệt.
– À tại hạ không qoen ngồi trong xe ngựa nó không thoải mái không hưởng thụ được khí trời tại hạ ngồi trên thùng xe ngựa được rồi.
– Ây ai lại để ân nhân cứu mạng mình lạo ngồi trên thùng xe bao giờ để người ta nhìn thấy chê cười .
– Không sao đâu
Vương Thất cũng không hỏi thêm nữa ,nãy giờ năn nỉ Sơn không lên lão biết nói thêm cũng chỉ là mất thêm thời gian .
– À ngài lấy cho tôi cái áo được không.
– À chuyện này được ,người đâu mang đến cho ta một cái áo .
Mặc vào xong Sơn leo xuống cuối đoàn xe có một thùng xe trở đầy hàng hóa ngồi lên tựa người vào thùng hàng hai mắt đăm chiêu nhìn về phía sau trong lòng hai thanh kiếm tựa vào ngực một tay ôm lấy khoang chân ngồi.Bỗng lão già trên xe nói.
– Chàng trai lúc cậu chém giết lũ cướp trông rất oai hùng đó.
Sơn khẽ đáp lại .
– Ừ
– Ây chàng trai trẻ đừng có lạnh lùng vậy được không ta giới thiệu ta là Minh Khai là người làm thuê cho nhà Hoàng Thất còn cậu là gì.
– À ta là Tiểu Thiên ta đến từ vùng ngoại thành của Bắc thành .
– Ồ cậu đến từ bắc thành sao ta nghe nói bắc thành toàn những cao thủ võ lâm mạnh mẽ không ngờ hôm nay tận mắt trứng kiếm quả thật lời đồn là không sai. Tối thấy võ của cậu rất khác với các môn phái ở Bắc Thành cậu thuộc môn phái nào.
– À tôi không môn phái nào hết.
– Ây cậu không đùa tôi chứ nhìn cậu chém giết những tên cướp tôi cứ tưởng cậu là của môn phái mạnh chứ ai ngờ cậu không theo cái nào. Ây ra tràng trai trẻ cậu có vợ chưa.
Vừa nói đến câu này nỗi buồn trong lòng cũng dâng trào trong tim một cỗ lực lượng vô hình đang bóp chặt nó như muốn bóp nát mọi thứ hình ảnh Nguyệt Ánh như ám ảnh tâm trí ,Sơn cũng hời hợp chả lời lại.
– Chưa
-Ây cậu năm nay thanh niên rồi mà vẫn chưa có vợ hay người yêu hay bằng để tôi kiếm cho cậu một tiểu thư xinh đẹp,cha mẹ cậu nhà ở đâu.
– Họ mất cả rồi.
Lão lái xe biết hình đã hỏi không đúng chỗ hắn cũng câm mồm lại đề phòng đụng phải những thứ không nên nói, trọc vào nhiều đời tư của người ta.
Lúc này trên cỗ xe ngựa của Hoàng Thất tiểu loli bước xuống chạy đến cỗ xe ngựa Sơn đang ngồi leo lên xe ngồi đến cạnh Sơn .
– Đại ca cảm ơn huynh đã cứu muội .
Sơn không quay mặt lại đáp một tiếng như có lệ.
– Ừ.
– Đại ca huynh đang cảm thấy buồn ư
– Ừ
– Này đại ca muội nói gì huynh cũng chả lời mỗi tiếng ừ là sao.
Sơn không đáp lại trong hắn hiện lên hình ảnh Nguyệt Ánh đang nỗi thất vọng tràn ngập hắn, trong đầu hệ thống vang lên như thức tỉnh hắn.
Hệ Thống
_Tên :Hoàng Tiểu Manh
_Cấp :không
_Thông tin thêm : con gái duy nhất của Hoàng Thất.
– Đại ca huynh tên gì .
– À Ta là Tiểu Thiên
– Đại ca biết không lúc ấy đại ca giết mấy tên cướp như rất ngầu đó.
Lúc này Sơn mới nhìn rõ gương mặt của tiểu loli này khuôn mặt khả ái dễ thương vô cùng mái tóc đen óng tựa như làm xuân thu mềm mượt trải dài trên lưng thân hình bé nhỏ đáng yêu vô cùng cute cô bé có vẻ tinh nghịch.
– Tiểu Thiên tên đại ca lạ đó muội chưa nghe tên đó bao giờ ,giới thiệu muội là Tiểu Manh muội 16 tuổi còn huynh .
– Ta 18
– Huynh lớn hơn muội 2 tuổi ha ,tay huynh bị thương kìa để muội băng bó cho.
Thật ra Sơn từ 1 tháng ở trong rừng các bết thương hắn đều để lại không định chữa lành hắn muốn tăng sức chụi đựng của bản thân lên chống chụi được cơn đau vì chỉ có thế mới giúp hắn có được sức mạnh, bây giờ những vết thương cũng không làm hắn bận tâm hắn càng lại muốn chụi nhiều thống khổ hơn để mình kiểm soát được trạng thái hắc hình.
Tiểu Manh lấy từ trong người ra một lọ thuốc mở nắp nàng đổ lên vết thương bàn tay mềm mại chạm vào cách tay Sơn trong đầu hắn lại nổi lên ý nghĩ đen tối
-Thôi mày không phải lúc này em nó chưa 18 đâu đi tù bóc lịch đó.
Tiểu loli sát thuốc lên xong tay sé một miếng vải trên người mình băng bó lại vết thương ,không hiểu sao trong lòng nàng lại dâng lên một cỗ cảm xúc kì lạ không tài nào hiểu nổi nhất là lúc nàng vừa chạm vào người trước mắt ,trái tim nao núng vô cùng đập mạnh liên hồi như muốn nhảy ra khỏi lồng ngục chung quy nàng vẫn còn nhỏ vẫn chưa hiểu cái chuyện yêu đương là gì nên cũng không biết được thứ cảm xúc này .
– Đại ca sao tóc huynh lại có màu trắng thế kia muội hay đọc những truyện người ta nói tóc trắng là già có một vài nhân vật tóc trắng nhưng lại trẻ giống như huynh vậy nhưng họ có tuổi rất cao có khi nào huynh giống bọn họ không.
Lúc này Sơn cũng mới để ý đến tóc mình mái tóc màu đen trung quy biến thành màu trắng trong đầu nhớ lại lúc trong cổ mộ hắn bị trúng ảo thuật những thứ cảm xúc tuyệt vọng làm hắn đau khổ vô cùng có lẽ lúc đó cơ thể hắn cũng sinh ra dị động chụi quá nhiều nỗi đau mái tóc hắn cũng biến thành màu trắng luôn, miệng nhếc lên cười khổ một cái.
– Huynh không già như muội nghĩ đâu chỉ vì lúc huynh sinh ra tóc nó đã trắng sẵn rồi .
– Oa lần đầu tiên muội thấy đó ,nhưng tóc huynh bẩn quá máu v bẩn hết lên này tí huynh về phủ của cha muội tắm đi đêm muội dẫn huynh đi chỗ này đẹp lắm.
– Ờ ờ
– Này đại ca huynh biết yêu là gì không.
Một câu nói khiến Sơn ngơ ngác con mẹ nó nhỏ tuổi hỏi mấy thứ vớ vẩn này yêu đương con mẹ gì lo học đi.
– Yêu à cái này muội lớn lên sẽ biết muội còn nhỏ tuổi không nên để ý cái này.
Tiểu loli cũng hơi bực trong lòng câu này nàng hỏi bao nhiêu người chung quy đều chả lời như vậy . hai má phồng lên .
– Hứ huynh không nói cho muội biết chắc huynh cũng không biết.
– Ờ ta không biết đấy sao nào.
– Hứ không chơi với huynh nữa.
– Thôi bớt giận đi chỉ vài năm nữa muội sẽ biết thôi .

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.