12 Vệ Thần – Chương 16 Tuyệt vọng – Botruyen
  •  Avatar
  • 35 lượt xem
  • 3 năm trước

12 Vệ Thần - Chương 16 Tuyệt vọng

Tiếng kêu gào tuyệt vọng của Sơn vang vọng trong mộ thất,tay đưa lên nắm lấy mũi tên rút ra ,tròng mắt cũng bị lôi ra theo dây thần kinh bên trong bị rựt đứt tay còn lại ôm mắt ngăn dòng máu chảy ra,nửa khuôn ướt đẫm toàn là máu ,trên đầu mũi tên đăng cắm một vật thể hình cầu lòng trắng ,máu từ trên mũi tên máu nhỏ dần xuống bàn tay đang cầm .Trái tim qoặn lại ngừng đập một nhịp trong đầu, ” không không không không không …” đầu hắn muốn nổ tung lên tuyệt vọng ,căm hợn ,ngu rốt ,cay đắng ,giận dữ mọi cảm xúc bị trộn lẫn thâm tâm bị trống giỗng ,quá bất ngờ hắn còn chưa kịp hiểu chuyện đến quá nhanh ngoài vòng dự tính ,lần đầu tiên trong đời nến mùi đau đớn khi mất đi một bộ phận cơ thể ,hắn dường như tụt xuống đáy của tuyệt vọng mất đi một mắt nhưng chưa hẳn mất đi tất cả vì sao vì sao mình lại ngu dốt đến vậy vì thứ gì mà bản thân phải hi sinh để bảo vệ một người xa lạ không hề qoen biết hắn la lên.
-Vì sao ,vì sao.
Nguyệt Ánh cũng nghe thấy nàng không hiểu tại sao bên trong thâm tâm trái tim như thắt lại cảm giác mình có lỗi với hắn vô cùng,nàng không thể hiểu cảm giác hiện hữu trong thâm tâm nhớ lại những lúc nguy hiểm hắn cứu mình như thể một người đặt lại hi vọng sống cho bản thân vì sao mình phải giết hắn vì hắn chỉ vô tình nhìn lén mình ư mình là một con người ích kỉ đến vậy ,không hay mệnh lệnh của giáo chủ “không không”, thâm tâm nàng đang bị cắn rứt .
Quỷ thi không ngừng kéo đến càng đông ,tay vung lên trường đao hướng thẳng Sơn và Nguyệt Anh mà chém tới 2 người một quỳ một nằm trên mặt đất không có khả năng chống cự.Nguyệt Nguyệt thấy tình thế không ổn tay tay cầm kiếm tụ linh lực khiến cho thanh kiếm trong tay phát sáng dữ dội nhảy lên không chung chém thật mạnh về phía quỷ thi đang lao tới chỗ 2 người kia .” Rầm” một tiếng nổ mạnh vang lên qoang kiếm va cạnh với thân thể quỷ thi dư lực bất tung bọn quỷ thi về đằng sau ,cây cầu cũng không cầm cự nổi liền ầm ầm đổ xuống .Sau tiếng va trạm Sơn lấy lại được ý thức ,hắn không còn tuyệt vọng nữa còn lại một mắt vẫn có thể sống tiếp trong đầu chỉ còn lại ý niệm làm sao có sức mạnh .
Cây cầu sụp xuống nhận thấy không còn đường nào để chạy Sơn liền ôm lấy Nguyệt Anh cả 2 người dơi xuống đáy vực .Ở trên Nguyệt Nguyệt và Nguyệt Nga nghiến răng kêu Nguyệt Ánh định nhảy xuống cứu nhưng bất lực trước đám quỷ thi chỉ biết cầm cự tìm đường thoát.
” Tùm ” Sơn ôm Nguyệt Anh vào lòng rơi thẳng xuống nước lưng hắn ê ẩm sau cú va chạm toàn thân như bị cắt thành từng mảnh ,bị dòng nước điên cuồng cuốn đi trong tay vẫn ôm chắc Nguyệt Anh sợ nàng tuột mất khỏi tay mình ,Nguyệt Anh lúc này đã bất tỉnh không biết sự việc đang xảy ra .Một tay ôm Tay còn lại rút ra thanh kiếm ở trên lưng khi cả 2 người dược dòng nước cuốn đi đến cạnh một rìa đá Sơn vội cắm thanh kiếm vào khe để trụ lại dòng nước chảy siết khiến thân kiếm cong ngéo đi như muốn gãy ,cơ tay của Sơn bị kéo căng ,gân nổi lên khắp tay máu đỏ tụ lại trên ngón như muốn phá vỡ cả cánh tay hắn cố nghiến răng chụi đựng cố leo lên mòn đá gần đó ,lên được tới nơi rồn lực vào chân lăng không bộ linh lực tích tụ lòng bàn chân tung người nhảy một cái vào bờ không đứng vững được hắn phải lấy lưng tiếp đất một mảng ra trên lưng hắn bị xé ra máu cũng chảy xuống ,răng hắn chỉ biết cắn chặt răng,trên người toàn nhưng vết thương máu không ngừng chảy ra từ trên cơ thể, ngồi dậy Truy cập vào hệ thống mua lọ phục hồi ,cầm trong tay ngửa cổ liên tục uống các vết thương cũng không chảy máu nữa nhưng không khép lại thầm nghĩ “chắc do vết thương quá sâu và thuốc phục hồi đang cấp thấp chưa thể hồi phục ngay được ” .Quay đâu xuống nhìn Nguyệt Anh đang nằm trong lòng mình ngất đi ,toàn thâm nàng toàn những vết thương cả người lạnh toát đôi một nhợt nhạt như người sắp chết .Vội lấy lọ hồi phục khẽ tách miệng Nguyệt Anh ra từ từ đổ thuốc vào nhưng cổ họng nàng không mở thuốc không thể vào cơ thể Sơn liềm ngậm hết nước trong lọ hồi phục môi chạm lên đôi môi lạnh ngắt của Nguyệt Anh đầu lưỡi khẽ tách môi ra từ từ đẩy thuốc vào hết một ngụm linh dược được đẩy vào miệng chọi xuống cổ họng ,cơ thể Nguyệt Anh cũng dần dần có chuyển biến hơn da có chút hồng hào gương mặt hiện lên sự sống .đặt Nguyệt Anh sang một bên hắn xé một tấm vải bị lại mắt trái của mình lại ,nó vẫn còn đau vừa cuốn vừa nghiến răng chụi đựng bên trong h chỉ còn một lỗ rỗng.
Toàn thân bị ướt hắn đi tìm vài khúc gỗ quanh đó đốt lên đống lửa quần áo trên người cởi hết để lại mỗi cái quần nhỏ vắt quần áo lên hong khô ,2 người đang ở dưới lòng đất nhiệt độ đã thấp hơn bên ngoài còn bị ướt hết người nếu không nhanh tăng nhiệt độ cơ thể lên thì cũng chết vì lạnh.Hắn cũng cởi hết quần áo Nguyệt Anh ra thân thể trắng được phơi bày trước mắt Sơn đôi nhũ hoa vươn cao khiêu gợi đường cong hoàn mĩ từ ngực xuống dưới mông ở chỗ huyệt âm một nhúm cỏ đen ẩn dấu đi một thứ kì bí .N Nuốt một ngụm nước bọt kìm hãm thú tính trong người lại ,toàn thân nàng đang run lên vì lạnh Sơn liền ôm Nguyệt Anh vào lòng,hơi ấm từ cơ thể Sơn truyền sang làm cho Nguyệt Anh bớt run đi một phần ,trong lòng ôm một cơ thể thiếu nữ làn da mềm mại như tuyết đang cọ sát không khỏi khiến thằng nhỏ biểu tình mãnh liệt nhưng bản thân lại không muốn lúc này hắn đang say mê nhìn ngắm khuôn mặt Nguyệt Anh một vẻ đẹp thuần túy kiều diễn lạnh lùng của người con gái,trong đầu cũng hoài tưởng lại những gì vừa xảy ra cơ thể mệt mỏi khiến hắn cũng dần chìm vào giấc ngủ.

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.