12 Dâm Nữ – Chương 53: – Botruyen

12 Dâm Nữ - Chương 53:

Chương 51: Hắc sắc thí luyện 8
Ngay khi nghe vị trung niên gọi tên, A Ngố liền đứng bật dậy bước xuống sân đấu. Phía bên kia đối diện, cũng có một nam thanh niên dáng vẻ gầy gò, thân mặc trang phục đạo sỹ, tay cầm trường kiếm, bộ dáng rất uy nghiêm. Nhìn kỹ thì có vẻ như hắn đang chuẩn bị xuống sân đấu. Nhưng không, hắn đang tránh đường cho tên mập béo phì phía sau bước xuống.

Ở trên khu vực của các vị trưởng lão, Băng Di đang lặng lẽ quan sát tỉ mỉ trận đấu này. Dường như nàng ta đang âm thầm quan sát A Ngố. Chỉ là không dám chắc là quan sát vì điều gì, là đệ tử tương lai, hay vì đệ tử trong môn phái, hoặc giã là vì một thứ khác.

Nhưng lúc này đôi mắt nàng không giấu giếm được Lý Do đứng cạnh bên. Gã liền mỉm cười nhẹ nhàng nói:
“Sư muội đang quan sát đệ tử mới của mình hay sao?”

Băng Di nghe vậy liền biểu tình như tụt cảm hứng, vội vàng liếc mắt nói:
“ Không lẽ ta đi quan tâm tên mập kia?”

Nghe đến đây Lý Do liền bật cười, rồi nói:
“Ta chỉ thấy lạ, sư muội trước giờ ít quan tâm đại sự bản môn. Sau mấy hôm nay lại vô cùng lo lắng, còn không ngừng nhúng tay vào chuyện trong phái.”

Băng Di nghe vậy nhàn nhạt đáp lời:
“ Không lẽ sư huynh cho rằng ta không nên tham gia vào việc trong phái hay sau?”

Lý Do nghe đến đây lại tiếp tục bật cười, rồi nói:
“ Chỉ là ta thấy muội lo lắng cho tên đệ tử mới quá, nên có chút thấy không quen.”

Băng Di cũng không trả lời, chỉ hừ lạnh một tiếng, rồi quay đi tiếp tục xem diễn biến trận đấu.

Lúc này ở phía dưới sân đấu, A Ngố đang đứng đối mặt cùng một tên mập béo phì, tên hắn là Trần Đô. Tên Trần Đô kia vừa nhìn thấy A Ngố liền tỏ vẻ khinh thường, vội vàng nói:
“Hừ, tiểu tử ngươi không phải là Tứ Đại Tân Sinh, bổn đại gia đây cũng không có hứng đánh với kẻ yếu. Khôn hồn thì mau ngoan ngoãn chịu thua đi, đừng để mất mạng oan uổng.”

A Ngố nghe vậy, chỉ khẽ nhếch mép mỉm cười, chẳng thèm trả lời một câu. Trần Đô thấy vậy liền hừ lạnh, đanh thép nói:
“Đừng bao giờ giở cái mặt kênh kiệu của ngươi trước mặt ta, chắc là ngươi chưa từng nghe qua đại danh của bổn đại gia rồi. Ta tự giới thiệu cho ngươi biết, trong Thần Kiếm môn ta được gọi là Trần Ma Đầu. Một tên tiểu tốt như ngươi, bổn đại gia không thèm để vào mắt. Biết khôn thì xéo đi cho ta.”

A Ngố nghe vậy liền thở dài rồi nói:
“ Ngươi có khát không? Đi uống nước rồi nói tiếp.”

Trần Đô nghe vậy liền giận xanh mặt, đưa tay chỉ vào A Ngố nói:
“Ngươi…ngươi…tốt, bổn đại gia sẽ xé xác ngươi ra cho chó ăn.”

Ngay khi Trần Đô vừa nói xong, thì ba hồi kẻng vừa vang lên:
“keng…keng…keng.”

Ba hồi kẻng vừa dứt, Trần Đô liền xuất ra một thanh trường kiếm to lớn. Trường kiếm vừa xuất ra, đã mang theo linh khí nhàn nhạt, toả ra dị thường. Bằng mắt thường cũng có thể đoán được đây là một kiện pháp bảo cao cấp.

Phía bên kia A Ngố cũng không chậm chạp, hắn cũng lấy ra Ngân Tiêm Kích. Ngân Tiêm Kích vừa xuất ra, hắn liền truyền vào nó một luồng linh khí cuồn cuộn. Linh khí lan tỏa đến đâu, lôi điện chớp nhoáng đến đó, phát ra những tiếng kêu 'tè tè'.

Trần Đô phía bên kia nhìn thấy Ngân Tiêm Kích liền tỏ ra vẻ mặt đầy kinh ngạc, vội vàng nói:
“Không ngờ tiểu tử nhà ngươi lại có đồ tốt đến như vậy.”

Phía bên kia A Ngố chỉ nhoẽn một nụ cười, rồi nói:
“Biết thì đã muộn rồi bưởi ơi!”

Sau đó đôi chân hắn thoăn thoắt, phóng về phía Trần Đô. Nhưng Trần Đô chỉ khẽ nhếch mép cười đắc ý, vội vàng vung trường kiếm lên, truyền linh khí cuồn cuộn vào nó. Bất ngờ hắn chém vào không trung một nhát, liền hiện ra hai thanh ảo kiếm phát ra ánh sáng chói loà, phóng ầm ầm về phía A Ngố.

A Ngố vừa nhìn thấy ảo kiếm liền sắc mặt đại biến, vội vàng hét lên:
“ Nhất kiếm bát thức…”

Sau đó A Ngố liền vội vàng dừng lại, nhanh nhẹn đão bước kím đường né tránh ảo kiếm. Nhưng ảo kiếm cứ như thanh nam châm bám về phía hắn không buông. Lúc này A Ngố âm thầm kêu khổ không thôi, bộ pháp càng lúc càng nhanh nhẹn, hắn đang cố gắng cắt đuôi ảo kiếm.

Phía bên kia Trần Đô cũng khẽ cười nhếch mép, vội vàng truyền linh khí ầm ầm vào trong trường kiếm. Sau đó thân hình nặng gần 200 cân của hắn thoắt cái đã phóng lên không trung. Trần Đô mắt nhắm về phía A Ngố chém thêm một kiếm về phía đó, tạo ra thành hai ảo kiếm ầm ầm phóng về phía A Ngố.

A Ngố lúc này đang chật vật chạy trối chết trước sự truy đuổi gắt gao của hai ảo kiếm phía sau, nên không hề hay biết có thêm hai ảo kiếm khác đang phóng đến.

Lúc này trong lòng hắn thầm nghĩ không thể cứ chạy như vậy mãi. Nên liền vội vàng lấy ra Huyết Vũ Phi Phong, sau đó vừa chạy vừa mang lên người. Sau khi tất cả đã xong xuôi, hắn liền truyền linh khí cuồn cuộn vào trong nó.

Ngay khi Huyết Vũ Phi Phong vừa mang lên người, tốc độ của A Ngố liền tăng thêm bội phần. Cứ như thế mà chỉ trong chớp mắt hắn đã cắt đuôi được hai ảo kiếm phía sau. Nhưng hắn không kịp định hình, thì hai ảo kiếm khác đã phóng đến.

Lúc này trên gương mặt A Ngố hiển lộ một tia tuyệt vọng. Thì bất ngờ một dị biến xảy ra, cả cơ thể hắn như được bao trùm bởi một tầng ánh sáng màu đen hùng hậu. Thì ra ngay khi hai ảo kiếm gần như chạm vào người A Ngố, Ô Lân giáp như cảm ứng được, liền tạo ra một lớp phòng hộ dầy đặc, ngăn cản hai ảo kiếm chém đến.

Nhưng hắn còn chưa kịp định thần suy nghĩ, thì Trần Đô đã đứng trước mặt hắn rồi. Tay hắn vung trường kiếm lên, chém thành hai ảo kiếm phát ra ánh sáng màu xanh chói mắt phóng đến người A Ngố. Với cự ly gần như vậy, A Ngố dù có nhanh như tia chớp cũng khó lòng mà tránh né.

Ảo kiếm lao đến mang theo luồng khí áp kinh người, như muốn mạnh mẽ phá tan lớn phòng hộ của Ô Lân giáp. Nhưng A Ngố cũng đâu có chậm chạp, tay hắn vung Ngân Tiêm Kích lên, phóng ra một luồng lôi điện cực mạnh về phía Trần Đô.

Với cự ly gần như vậy, Trần Đô có nhanh hơn nữa cũng khó lòng tránh né. Liền bị luồng lôi điện cực mạnh đánh tan lớp phòng hộ, sau đó bạo liệt oanh tạc trên cơ thể hắn.

Trong lúc Trần Đô bị lôi điện oanh tạc, thì A Ngố cũng có sung sướng gì. Hắn giờ đang chật vật phóng ra linh khí cuồn cuộn, cố gắng chống đỡ hai luồng ảo kiếm. Nhưng lúc đó bất chợt ảo kiếm tan biến, biến mất vào hư không, vô tung vô ảnh.

A Ngố liền tỏ ra vẻ mặt đầy kinh ngạc, nhưng nhìn về phía Trần Đô thì hắn liền cười sặc sụa. Phía bên kia Trần Đô đã biến mất, chỉ thấy ở phía dưới đất chỉ còn một con heo quay khoã thân. Thân hình bị cháy xém, từng đốm đen sâu hút, ngay cả quần áo trên người cũng không còn một mảnh. Hai mắt hắn dường như trãi qua nổi thống khổ tận cùng, giờ đây đã bị lòi cả ra ngoài.

Khiến cho khung cảnh giờ đây vô cùng kinh dị, làm cho người xem như muốn nôn oẹ ra ngoài.

Ở trên khu vực của các vị trưởng lão, Tiêu Phong liền thốt lên đầy kinh ngạc:
“ Thằng nhóc này thật ma mãnh, nó lừa Trần Đô áp sát, sau đó phóng ra một kích chí mạng.”

Lý Do cũng đồng dạng thất thanh hét lên:
“Lôi điện của nó thật kinh khủng, một đòn đã đánh chết một tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ. Thật kinh khủng…”

Chỉ có Băng Di là mỉm cười nhàn nhạt nói:
“ Trên người hắn sở hữu ba món pháp bảo hỗ trợ lôi thuộc tính. Cộng thêm việc hắn có Lôi linh căn trong người, lôi điện yếu mới là chuyện lạ.”

Trương Tấn mập mạp cũng chen vào:
“Lôi thuộc tính là vua của các loại thuộc tính. Quả thật người xưa nói không sai chút nào. Không ngờ chúng ta đã nhìn lầm người này.”

Nhưng đó chỉ là suy nghĩ của bọn họ, còn A Ngố thì giờ đây đã ngã gục xuống sân đấu rồi. Trận đấu vừa rồi hắn đã tổn hao quá nhiều linh lực và thể lực. Nên giờ đây kêu hắn bước thêm một bước cũng là điều khó hơn lên trời. Cũng may cho hắn, là tên Trần Đô chỉ mới luyện thành tầng hai của Nhất Kiếm Bát Thức, nếu là tầng ba, tầng bốn thì có lẽ người nằm xuống là hắn rồi.

Trận đấu vừa rồi hắn nhờ vào Đạp Vân bộ và Huyết Vũ Phi Phong nên chật vật né được hai kiếm đầu. Tất nhiên hai kiếm sau Trần Đô đâu còn đủ linh lực mà phát huy hết thần uy của Nhất Kiếm Bát Thức. Nên Ô Lân giáp mới có thể ngăn cản được hai kiếm sau.

Còn việc một kích chí mạng hạ được Trần Đô, là do lúc đó Trần Đô đã hao tổn quá nhiều linh lực. Cộng thêm việc khinh địch áp sát quá gần, nên đã tạo ra một cơ hội vô cùng may mắn cho A Ngố. Nếu như khoản cách xa thêm một chút, biết đâu A Ngố đã không còn đất dung thân rồi. Nhưng nói đi thì nói lại, dù sao trong một cuộc chiến, thắng bại chỉ trong gang tấc, kẻ may mắn hơn, tất nhiên nắm được lợi thế to lớn.
 

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.