✨ Một Nhà Hoà Thuận Vui Vẻ (Cấm Kỵ)✨ – Chương 134: Tự trách – Botruyen

✨ Một Nhà Hoà Thuận Vui Vẻ (Cấm Kỵ)✨ - Chương 134: Tự trách

Chương 134: Tự trách

Editor: JeffmaterXXX

Trải qua một loạt kiểm tra, kết luận là bản thân Chu Vũ Sâm bởi vì quá mức mệt nhọc bị tụt đường huyết, hơn nữa bỗng nhiên cảm xúc dâng trào mới đưa đến tình trạng hôn mê.

Sau khi bác sĩ và y tá rời đi sau, trong phòng yên tĩnh, Chu Noãn kéo ghế dựa qua ngồi ở bên cạnh giường bệnh ba ba, đôi tay nắm lấy bàn tay ấm áp của Chu Vũ Sâm, nhẹ nhàng cọ cọ ngón trỏ cùng ngón giữa đặc biệt rõ ràng thô ráp, đó là vết chai do hắn nhiều năm qua viết bảng để lại.

Giờ phút này, nàng phi thường tự trách, tự trách bản thân không hỏi trước, tùy ý làm bậy, hoàn toàn đã quên mất áp lực mà Chu Vũ Sâm đang đối mặt, đặc biệt nhìn thấy ba ba ở trước mặt mình ngã xuống trong nháy mắt Chu Noãn vô cùng hối hận, vào một khắc kia nàng hận không thể cho mình chết đi.

Cũng may… Cũng may ba ba cũng không có gì trở ngại.

Nhìn lại mười tám năm qua, Chu Noãn dám hồ nháo như vậy đều là có ba ba sau lưng làm hậu thuẫn, nàng rất đỗi thương tâm lại đem hậu thuẫn chống đỡ coi như đối tượng mặc tình đùa giỡn.

Hai bình nước biển truyền suốt gần ba giờ, trong lúc đó Tô Nhã Hà gọi điện thoại cho Chu Vũ Sâm, là Chu Noãn bắt máy, nàng nơm nớp lo sợ kể lại hết thảy cho mẹ nàng nghe.

Nhưng mà Tô Nhã Hà sau khi nghe xong cũng không có mắng nàng, chỉ thở dài một hơi, dặn nàng về sau đừng lỗ mãng như thế, đồng thời cũng cảnh tỉnh lại, bởi vì chính mình dung túng, mới đưa đến con gái dám làm chuyện lớn mật như thế. Cái này làm cho Chu Noãn càng thêm áy náy, rõ ràng là sai làm của mình, Tô Nhã Hà lại tự trách bản thân.

Tô Nhã Hà bởi vì chăm sóc em bé, không thể đến bệnh viện, cũng may sau khi hiểu rõ tình huống đại khái có thể suy đoán Chu Vũ Sâm tỉnh hẳn là có thể trực tiếp về nhà, cho nên sai khi nàng gác máy, quay đầu lại liền đi tới gian hàng tươi sống APP siêu thị phụ cận, chọn lựa nguyên liệu nấu ăn thích hợp bồi bổ cho hai cha con.

Chu Noãn đem di động ba ba tạm thời đặt trong túi mình, sau đó khi nàng muốn ngồi trở lại vị trí ban đầu, theo thói quen nhìn thoáng qua giường bệnh Chu Vũ Sâm, nàng mới phát hiện đối phương không biết khi nào đã mở mắt.

Chu Vũ Sâm nhìn trần nhà trắng tinh, cảm nhận được mu bàn tay có chất lỏng lạnh lẽo chảy qua, mới phát hiện mình đang nằm ở trên giường bệnh, theo sau mắt hướng về phía Chu Noãn đang đứng ở cách đó không xa, tựa hồ không dám tới gần mình, vì thế hắn duỗi tay vẫy vẫy nàng: \”Có cái gì đâu mà khóc? Hai mắt đỏ lên như thỏ con rồi.\”

Chu Noãn một trận chua xót, bước nhanh chạy đến bên giường bệnh ba ba, nhào vào ngực hắn, không ngừng nghẹn ngào nói: \”Ba ba… Thực xin lỗi… Thực xin lỗi… Con sai rồi… Thực xin lỗi…\” Bất lực xin lỗi, nàng biết dù có nói bao nhiêu lời xin lỗi, cũng không đền bù được sai lầm của mình, nhưng Chu Noãn hiện tại cũng chỉ có thể dùng xin lỗi đê chứng minh rằng mình đã biết nàng đã làm chuyện ngu xuẩn cỡ nào.

Chu Vũ Sâm vỗ về tấm lưng phập phồng của con gái không ngừng khóc thút thít, nghe nàng nói một lần lại một lần lời xin lỗi bất lực, trái tim vô lực giống bị một bàn tay bóp nghẹt, máu tươi đầm đìa.

Điều này làm cho Chu Vũ Sâm sao nhẫn tâm mắng nàng được.

\”Về sau đừng làm chuyện ngốc nghếch như vậy nữa.\” Chu Vũ Sâm vỗ vỗ vai con gái bảo bối, giúp nàng thuận khí: \”Xã hội này so với em tưởng tượng còn tàn nhẫn hơn, em có nghĩ tới Phương Sở Thịnh nếu cùng ba ba có thời điểm xung đột lợi ích hay không, khả năng sẽ bắt lấy cái này làm nhược điểm uy hiếp đến ba ba? Em có thể toàn tâm toàn ý tin tưởng người khác, chẳng qua phải là người Chu gia, ai… Em vẫn là học sinh, ba ba không muốn để em sớm như vậy liền bước vào cái xã hội thối nát này.\”

————o0o————

Truyện đăng duy nhất tại trang wattpad JeffmaterXXX. Yêu cầu không chuyển ver và đăng trên cá web tính phí. Nếu muốn mang đi nơi khác yêu cầu xin phép chủ thớt và ghi rõ nguồn. Cám ơn!!!

Đang có 0 bình luận
Image

Lời bình luận giới hạn từ 15 đến 500 kí tự.